Thần Mộ 2

Nội thiên địa





Chương 54

Nội thiên địa

Đoạn Mộc nói: "Ồ, thì ra là một hòa thượng, tuy nhiên tên trọc đầu và hòa thượng thì cũng chẳng có gì khác nhau"

Thật là không biết lão yêu quái này cố ý giả dạng hồ đồ hay là có thành kiến gì với hòa thượng, Thần nam không nói gì nữa

"ừm, ngươi xem quả bộ phật điển này tốt nhất, tuy nhiên đây là một lại tâm cảnh, trong tim nếu như không nghĩ gì, là có thể nhất hoa nhất thế giới, nhất thảo nhất thiên đường, nghĩ được những điều này là có thể cảm ứng được nội thiên địa của ngươi"

Thần Nam suy nghĩ rồi nói một mình: "Nhất hoa nhất thảo chính là cả thế giới, cả thế giới cũng giống như hoa thảo, vậy thì nội thiên địa..."

Đoạn Mộc nói: "Nói tóm lại, duy vật là tương đối, duy tâm cũng không phải là sai trái, nội thiên địa của ngươi, là một thiên địa chân thực, nhưng lại chỉ cần duy tâm để nghĩ, mới có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó, tâm có thiên địa, mới có thể hóa hình mà sinh ra"

Thần Nam hỏi: "Duy tâm? Chẳng nhẽ là nói, trước tiên cần giả tưởng một tiểu thiên địa, sau đó lại để nói trùng hợp với nội thiên địa thật?"

Đoạn Mộc lão yêu quái gật đầu nói: "Năm xưa từng có một một người âm dương sống giữa thiên địa, tên đại ma đầu này từng dùng vài câu nói khái quát loại tâm cảnh tu luyện quan trọng này: "lúc ngươi chưa nhìn thấy loại hoa này, loại hoa này cùng cô đơn như ngươi, lúc ngươi tới ngắm nhìn loại hoa này, màu sắc của loại hoa này cũng lập tức sáng lên"

Thần Nam lại bắt đầu phụt trà ra, lão quái vật này đúng là biết chọc ngoáy糟蹋 người khác

Đoạn Mộc đi rồi, Thần Nam bắt đầu nghiên cứu giác ngộ, ngồi liền mười ngày không hề nhúc nhích, linh thức hoàn toàn chìm đắm trong tâm hải, cảm ứng nội thiên địa của bản thân

Ngày thứ mười ba, Thần nam cuối cùng đã cảm ứng được nội thiên địa của chàng ta. Thế giới giả tưởng trong tim chàng, và hạt giống thế giới kia hợp lại với nhau, chàng nhìn thấy một chút kim quang, chàng từ từ bay lên phía trước, chút kim quang ngày càng lớn, dần dần bao lấy chàng vào trong, vụt một tiếng chàng bay vào trong thế giới kim sắc

"Cuối cùng ta đã cảm ứng được ngươi rồi..." chàng thét lớn lên trong nội thiên địa

Nội thiên địa quả thật hơi nhỏ, rộng không quá mười trượng, bốn phía là một vùng hư vô, không nhìn ra thứ gì, chỉ có cát vàng dưới chân là vật có thật, khiến người ta có chút cảm giác thực

Thần Nam biết, nội thiên địa cần không ngừng tế luyện, mới có thể dần dần rộng ra, bây giờ nơi này vô cùng hỗn độn, còn chàng ở nơi này chính là người khai thiên khai địa



Tuy nhiên nói thế nào đi nữa, chàng bây giờ mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của nội thiên địa, đã bước vào bước quan trọng nhất trong đời một người tu luyện

Sáng sớm Ngày thứ mười năm, khi tia sáng mặt trời đầu tiên chiếu vào mặt chàng, Thần Nam nhảy lên

Nhìn mặt trời với hàng vạn tia sáng, trong lòng chàng yên tĩnh, dãy núi phía xa nhấp nhô, mây bao phủ, gần hơn nữa, là những loài hoa cỏ lạ hương thơm ngào ngạt, ngây ngất lòng người, những loài chim không biết tên đang líu lo ca hát, gặp người không sợ, vụ khí mờ ảo, len lỏi trong rừng cây, từ từ bay lượn, trong thế giới hoa thơm chim hót này, nơi đâu cũng vô cùng hài hòa tự nhiên.

Thần Nam lặng yên đứng ở đó, thân tĩnh, tâm tĩnh, huyền công trong người tự nhiên lưu chuyển, chân khí không hề cuồng bạo, giống như những dòng nước nhỏ, giống như những cơn gió mát

Thế giới lúc này tỏng mắt chàng nơi đâu cùng tràn đầy sinh khí, nơi đâu cũng vô cùng hài hòa, chàng có thể cảm nhận được một cách rõ rệt sự vui mừng của những con chim trên cây, cách đó không xa, trong một đầm nước cá đang bơi lội tung tăng, trong nơi rừng sâu các con động vật nhỏ bé sống yên ổn...

Thần Nam dường như từ xưa tới nay đã ở trong nơi này, hòa nhập làm một với thế giới này, không hề tách biệt, chàng có một cảm giác: Ta chính là thiên, ta chính là địa, ta chính là mây đang bay, ta chính là gió đang thổi, thiên địa vạn vật, non xanh nước biếc, từng cây cối từng ngọn cỏ, đều năm trong tim ta...

Thần nam cuối cùng đã cảm nhận được nội thiên địa, mặc dù chỉ có linh thức có thể tiến sâu vào trong, không phải thật sự mở ra được một không gian, nhưng cũng đủ để khiến chàng cảm thấy vui mừng. bởi vì bước khó khăn nhất, bước quan trọng nhật đã bước qua. Sau này cùng với sự tăng tiến của võ công,nhất định có thể mở ra một nội thiên địa

Bây giờ ngoài có nghịch thiên thất ma đao, trong có tiểu thiên địa, Thần Nam cảm thấy筹码bản lĩnh trong tay mình lại vững chắc thêm vài phần, bây giờ chàng đã có niềm tin để tới thám thính Đỗ gia huyền giới

Khi Đoạn Mộc biết được Thần Nam thật sự cảm nhận được nội thiên địa, lão yêu quái này kinh ngạc há mồm trợn mắt

" ta cũng chỉ là nói bừa mà thôi, ngươi... ngươi quả thật đã dựa theo cách đó để cảm ứng nội thiên địa sao?"

"khốn kiếp"

Thần Nam không nhịn được nói ra chửi ra một câu, lão già này thì ra là đang lừa đảo, khổ cho chàng lại cứ cho là những triết lí nổi tiếng, nghiêm túc lĩnh ngộ, nỗ lực đi tu luyện, đúng là không còn gì để nói

"hì, nói đùa thôi, mặc dù ta tùy tiện nói ra như thế, nhưng đó đều là những câu nói nổi tiếng đầy triết lí, là những kinh nghiệm tiền nhân mà thái thượng yêu tổ Cốt Long đại nhân quy nạp ra đó, cũng không coi là lừa ngươi, ngươi xem, nghiêm túc lĩnh hội, ngươi không phải đã có thành quả sao? Cần phải biết rằng trong số những người tu luyện có rất ít người có thể cảm ứng được nội thiên địa, để mở ra một không gian cho riêng mình, tiền đồ của ngươi trong tương lai sẽ không bị bó hẹp, ngươi cần phải cảm ơn ta thật tốt"
Thần Nam bấy giờ có chút không thể nào hiểu nổi tính cách của lão yêu quái này nữa, không biết câu nói nào là thật, câu nói nào là giả, lão yêu quái này đúng là khiến người ta không thể nào hiểu nổi.


"Miêu tả cho ta một chút, nội thiên địa mà ngươi cảm ứng thấy như thế nào?"

Thần nam nói thật những gì mình thấy

Đoạn Mộc một lần nữa kinh ngạc, than: "Thật không dễ dàng, thật không dễ dàng, không ngờ người lại có một nội thiên địa như vậy, đúng là hiếm thấy, hiếm có! Đúng là thứ tốt nhất của con mộng mị"

Thông qua những lời nói của Đoan Mộc, Thần Nam dần dần hiểu ra

Những người tu luyện lần đầu tiên cảm ứng thấy nội thiên địa của mình, có thể phát hiện ra bên trong giống như mỗi cõi hỗn độn, căn bản không có vật nào cả, Đôi khi có người thấy có cát, có đá, thế đã gọi là nội thiên địa hoàn mĩ rồi, tương lai có thể nhanh chóng mở rộng thành huyền giới

Đoạn Mộc không thể nào hiểu nổi, thứ "trong nội thiên địa có chút cát" mà Thần Nam nói là chỉ một bãi cát, hay là một vài hạt cát, vài tảng đá, Thần nam cũng không chú ý tới "có cát có đá" mà Đoan Mộc nói là đại biểu cho mức độ nào

Tiếp theo đso, thần Nam và Đoạn Mộc nói chuyện rất lâu, hiểu được rất nhiều việc

Nếu như có thể mở ra được một không gian cho riêng mình, hàng ngày có thể thay bản thân tụ tập thiên địa tinh khí vô tận, điều này đối với những người tu luyện mà nó có ý nghĩ rõ ràng dễ thấy

Ngoài ra, tự mình mở ra một không gian, bản thân sẽ ngang bới những kẻ chế định tất cả pháp tắc, nếu như có thể đưa kẻ địch vào trong, chiến đấu ở trong đó, kết quả của trận chiến có thể nghĩ ra được

Đương nhiên, điều quan trọng nhất là, nội thiên địa có thể hóa thành không gian, không gian có thể hóa thành huyền giới... có thể không ngừng tiếp tục tế luyện...

Khi Thần Nam đưa ra yêu cầu với Đoạn Mộc, đưa chàng ta vào trong huyền giới của Đỗ gia, Đoạn Mộc không hề cảm thấy khó xử như trong tưởng tượng, chỉ suy nghĩ một chút rồi nói: "Thái thượng yêu tổ Hoàng Nghĩ đại nhân từng nói rằng, có thể giúp ngươi một chút ít, muốn đưa ngươi vào trong huyền giới của Đỗ gia cũng chẳng có khó khăn gì"

Thần Nam: "..."

"Tuy nhiên ngươi phải nhớ rằng, xảy ra chuyện gì, cũng không được đẩy cho Côn Lôn huyền giới! lần này chúng ta đóng tất cả các con đường thông không gian của Côn lôn huyền giới, chính là không muốn bị cuốn vào trong huyền chiến trong tương lai"

Thần nam hiểu không nhiều về việc huyền chiến, sau đó bắt đầu cẩn thận thỉnh giáo Đoan Mộc

Huyền chiến chính là trận đại chiến xảy ra giữa những người trong huyền giới, một khi nổ ra đại chiến, rất nhiều huyền giới sẽ bị kéo vào trong, có lúc ngươi cố tránh né, nhưng cũng không thể nào tránh được họa

Huyền giới đại chiến của nghìn năm trước đã lan rộng chưa từng có, các giới ở đông thổ hỗn chiến, cao thủ của tây thổ cuối cùng cũng gia nhập, cuối cùng đám đông tiên thần, thiên sứ của tiên thần giới cũng bị kéo vào, rất nhiều người được thế nhân sùng bái đều đã xuống nhân gian

Nhắc tới trận đại chiến nghìn năm trước, Đoạn Mộc có chút trầm tư, khi đó yêu tộc côn lôn tử vong vô số, cuối cùng bị nhốt tại côn lôn, không được xuất thế

Đương nhiên, trận chiến đó cũng không có kẻ chiến thắng, không chỉ các huyền giới tử vong vô số, thiên sứ, tiên thần cũng chết ở nhân gian không ít

Đoạn Mộc không nhắc tới nguyên nhân của trận đại chiến đó, chỉ nói sự nổ ra của huyền chiến là không thể nào tránh khỏi, nghĩ có chút tăm tối

Cuối cùng ông ta than thở: "thiên địa có pháp tắc, các giới đuề có sức mạnh cực hạn của mình, những nhân vật quá mạnh. Không cho phép ở lại giới nhân gian, nhất định phải phá vỡ hư không bước vào giới tiên thần, nếu không sẽ dẫn đến thiên phạt, bị ngũ lôi đánh vào đầu mà chết, nhưng tất cả pháp tắc của thế gian đều có những sơ hở, có một số thiên tài đặc biệt mặc dù hùng mạnh tới cực điểm, nhưng lại có thể tiến hành tự phong ấn, điềm nhiên sống ở nhân gian, đồng thời, tiên thần, thiên sứ trên thiên giới, cũng có thể thông qua những mật pháp, nghịch chuyển hư không, thông qua lôi trì, xuống giới nhân gian, sống một thời gian ngắn..."

Thần Namkhoong biết ý mà ông ta muốn biểu đạt,, chẳng lẽ nói nguyên nhân huyền chiến nổ ra có liên quan tới điều này

Khi Thần Nam nói tình hình với hai con rồng, hai anh chàng đó đều muốn đi tới huyền giới của Đỗ gia náo loạn một phen

Tử kim thần long là một tên lưu manh, bây giờ võ công đã đạt tới ngũ giai đại thành cảnh giới, bản thân lại có huyền vũ giáp hộ thể, cho dù gặp phải cao thủ cũng khó làm hại tới tính mệnh của nó, vì thế nói vô cùng muốn đi tới huyền giới của Đỗ gia để chơi một chuyến, bởi vì nó đã chán ngán ở Côn lôn huyền giới rồi

Còn anh bạn nhỏ Long bảo bảo thật khiến cho Thần Nam nhìn không ra, anh bạn này có lúc ngây thơ như một đứa trẻ, có lúc lại vừa gian giảo vừa quỷ quyệt và lưu manh, tuy nhiên nó đối với thần Nam cũng không tồi, rất nghĩ cho chàng lần nào đi trộm về, đều không quên ôm cho chàng một ôm chiến lợi phẩm về

"wào...ta đã ở Côn lôn huyền giới vài tháng rồi, ở đây quả thật vô cùng nhàm chán, không có lấy một con yêu quái nào có một tế bào nghệ thuật, lãng phí hẳn một tài hoa tuyệt thế như ta, Long đại gia quyết định cùng với tên tiểu tử khốn nạn nhà người đi tìm tơi cái gọi là Đông thổ hoàng tộc để gây chuyện, khốn kiếp, Long đại gia còn không dám ngông cuồng như thế, đám người họ Đỗ bé tí tẹo mà dám gọi là hoàng đế trong giới tu luyện, đúng là phản lại bọn chúng rồi, wào..."



Giao diện cho điện thoại