Chương 248
Tá nhân nhất dụng Tây thổ đồ đằng rống một tiếng lớn, thanh âm thê lương vang tận trời xanh, thanh truyền mấy trăm dặm, khiến núi xa cũng phải rung chuyển, tuyết băng tan nổ không ngừng xảy ra.
Từ khi thánh nhãn thứ ba trên trán khai ấn, hắn chưa bao giờ bế lại. Đồ đằng thánh quang quét đi tám phương, phá nát từng tòa tuyết phong, nhưng nhất thời không cách nào ngưng nổi huyết thủy cuồn cuộn dù trong nửa khắc.
Trên trời cao, khắp nơi ngập ngụa huyết thủy, khắp bầu trời một mảng huyết đỏ. Huyết thủy đáng sợ vô biên quay cuồng trong không trung, từng đợt sóng huyết nổi lên trên Trấn ma thạch như u linh.
Huyết quang ngập trời, chín đại huyết sắc suối u ám, phảng phất như có thể nuốt hết linh hồn người, phát ra cổ dị tà rung động, không chỉ hung ác nuốt lấy thần hình Tây thổ đồ đằng, mà còn như đang thâu tóm hết thần thức hắn, nhấn chìm hắn trong chín đại huyết động.
Thần Nữ chân đạp ngọc Như Ý không ngừng biến phép cao thiên hậu thổ mà thành hai đạo khí Thiên Địa - Âm Dương đan cùng một nơi, xé nát không trung, hòng đánh tan sóng huyết vô tận.
Bất quá, sóng huyết dày đặc, chín đại huyết động không ngừng cuồn cuộn mở rộng ra, chiếm cứ không gian càng lúc càng rộng hơn, hơn nữa dần dần cũng vây quanh Tây thổ đồ đằng Thần Nữ.
Tây thổ đồ đằng cười lạnh, lớn tiếng: "Ta không tin, chẳng lẽ không thể phá nổi chín huyết động này sao?"
Dứt lời, hắn ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng, thân hình trong phút chốc tăng vọt, nửa người trên nhanh chóng hóa thành cự nhân cao năm trượng, cơ thể cường kiện. Kinh hãi hơn chính là ma văn trên người hắn càng lúc càng dày đặc. Ma văn đáng sợ nổi lên cả trên mặt, trên trán.
Nửa thân dưới vốn là đuôi rắn dài ba trượng, lúc này hóa dài trăm trượng. Thân xà to lớn giãy dụa, thật khiến người ta cảm thấy kinh đảm. Hắn phóng lên cao, lao vào sóng huyết sắc tấn công.
Cực đại song thủ đấm mạnh vào sóng huyết dày đặc. Sóng huyết ào ạt đổ xuống Trấn ma thạch hố. Bất quá ba cực đại huyết động xoáy tròn như ba đầu cự thú hung hãn đang há mồm đầy máu chỉ trực cắn xé hắn.
Tây thổ đồ đằng hét lớn một tiếng, song chưởng phát ra trận trận quang mang rực rỡ, đột nhiên lao vào hai huyệt động. Đồng thời thánh nhãn trên người đồ đằng cũng phát ra một đạo quang mang ánh sáng ngọc chói mắt tấn công huyết động cực đại kia.
Bất quá, huyết động dày đặc đáng sợ không chỉ có mỗi ba, mà có tận sáu, tựa như u minh địa ngục huyết động, sóng huyết ngập trời xoáy tới.
Trong chớp mắt, năng lượng vô cùng xung quanh Tây thổ đồ đằng xé nát thân thể hắn. Cùng lúc Trấn ma thạch từ trên không giáng xuống, hung hãn bổ xuống.
"Hãy xem đây!" Tây thổ đồ đằng thét lớn, đuôi dài trăm trượng vung lên, cuốn chặt trấn ma thạch cao mười trượng, mặc cho chín huyết động cực đại đang xé nát thân thể to lớn của hắn.
Trấn ma thạch bị đuôi Tây thổ đồ đằng cuốn chặt, thánh nhãn đồ đằng không ngừng bắn ra thánh quang oanh tạc Trấn ma thạch.
Chỉ là, tiên huyết trên Trấn ma thạch thật sự quá yêu dị, bốc lên trận trận sương mù huyết sắc đáng sợ, khiến từng đạo thánh quang bị tiêu diệt toàn bộ, tựa hồ nó bất khả xâm phạm. Trong khi chín huyết động cực đại đã nghiền nát thân thể Tây thổ đồ đằng.
"Phốc"
Thân xà trăm trượng cuối cùng bị chín huyết động cực đại bóp nát vụn. Sóng huyết vô biên khôn cùng ào ạt, trong chớp mắt bao phủ thân thể vỡ nát của Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo. Đột nhiên Trấn ma thạch phóng lên cao.
Bất quá, trong phút chốc, huyết hải vô biên lại sôi trào, thân thể vỡ nát của Tây thổ đồ đằng vốn đang bị bao trùm phóng ra, nhanh chóng tụ hợp lại. Kết tụ thành một thần chi hoàn chỉnh.
Những nhân vật này vốn đã đạt cảnh giới thân thể bất diệt, phải sử dựng phương thức cực kỳ đặc biệt mới có thể hoàn toàn tiêu diệt nổi, dù thân thể có nghiền ra trăm mảnh cũng không có chút uy hiếp tới tính mạng bọn họ.
Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo thân rắn trăm trượng nhanh chóng phá toái hư không, xoạt một tiếng, quấn quanh Trấn ma thạch, mặc cho chín huyết động kia đang cố nuốt chửng. Kim quang thánh nhãn đồ đằng chói sáng, tử quang đột nhiên đại thịnh, một đạo tử kim thánh quang chói mắt bạo phát, hung hãn tấn công vào Trấn ma thạch.
"Oanh"
Huyết quang vỡ vụn, trên toàn bia thạch nhiễm vô số vết máu xối ra, trên trời cao huyết hải không ngừng nổi lên từng trận sóng lớn dị thường.
Tử kim thánh quang chiếu trên bia thạch to lớn ấy, cuối cùng khiến tấm bia thạch này rung động dữ dội. Chỉ là nó không những không vỡ nát ra, mà ngược lại kéo chín đại huyết động âm trầm nuốt lấy Tây thổ đồ đằng.
Phía sau, Thần Nữ trong nay nắm ngọc Như Ý phi tới. Trong phút chốc, ngọc Như Ý phóng lớn thêm trăm ngàn lần, dài ngắn chừng mười trượng. Rồi sau đó, Thần Nữ huy động mãnh lực, thoát ra trận trận thần thánh khi từ ngọc Như Ý, hung hãn tấn công vào Trấn ma thạch.
Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo thân xà lúc này dần dần buông lỏng, phản kích lại huyết sắc ma động đang cắn nuốt, cùng lúc thỉnh thoảng sử dụng thánh nhãn đồ đằng chiếu xạ lên Trấn ma thạch.
Thần Nữ một phần thi triển cấm pháp, điều lưỡng khí Thiên Địa Âm Đương cách ly trấn ma thạch cùng sóng huyết vô biên, một phần không ngừng dùng ngọc Như Ý tấn công Trấn ma thạch.
"Oanh oanh oanh..."
Trấn ma thạch đen tối đáng sợ bị đánh rớt xuống, huyết thủy ngập trời cũng theo nó chảy xuống mặt đất. Thần Nữ cùng Thụy Đức Lạp Áo cùng liên thủ điên cuồng công kích vào Trấn ma thạch dưới đất.
Bên kia, Bái Tướng đài hùng vĩ tựa núi, khí thế uy nghiêm cực đại, khiến người ta dấy lên trong lòng một cổ áp lực nặng nề dị thường. Lúc này nó đang cùng tiểu Chỉ Cốt giao đấu cùng một chỗ. Thoạt nhìn hai thứ này trông thật bất cân xứng, nhưng khi thật sự giao chiến, Bái Tương đài to lớn kia cũng không chiếm được chút ưu thế hơn nào, đôi lúc còn bị tiểu tiệt Chỉ Cốt kia đánh bay. Chỉ Cốt kia tựa như có thiên lực, như rễ cây bám chắc trên không trung.
"Triệu triệu sinh linh vì chiến, trăm vạn thần ma cũng vậy!"
Trên Bái Tướng đài khắc hai hàng chữ, hóa ảo ra hai đạo thần mang rực rỡ, giao nhau bay ra, chiếu thấu tận trời cao, phát ra uy lực lớn láo, khiến vô số người theo dõi cuộc chiến từ xa đều không khỏi khiếp đảm, tuyệt sát thần mang nhanh chóng bao phủ khắp bầu trời.
Chỉ là, Bái Tướng đài vốn có thể trấn ấp vô số thần ma trong Thần ma lăng viên, nay đối mặt một tiểu tiệt khô cốt tựa hồ đã mất hết cái thiên uy vốn có. Hai đạo tuyệt sát quang mang ánh sáng ngọc tấn công vào phía sau Chỉ Cốt, dù khiến hư không trên cao băng nát, nhưng Chỉ Cốt vẫn uy nghiêm bất động, không chút lay chuyển trong không trung!
Chỉ Cốt bất động như núi, động thì như long trời lở đất, trong chớp mắt rung động bộc phát ra một cổ ma khí đáng sợ quét ngang Thiên Địa, quang mang u ám vô tận bao phủ toàn bộ bầu trời, thành một hắc phiến lớn. Trong không trung vô tận, huyết vụ ngập ngụa.
"Oanh"
Bái Tướng đài bị Chỉ Cốt lao vào, rớt xuống từ trời cao, hung mãnh lao tới phía lão nhân trông mộ.
Lúc này, lão nhân trông mộ đang tóm lấy Khốn thiên tác trên thân thể Tà Tổ, vung sang Đông, quẳng sang Tây, đập nát cả phiến không gian. Tà Tổ cũng không chút yếu thế, thân cao tới ba trượng, thân ma như đúc từ thép sắt, bộc phát sáu đạo quang mang tà dị bắn tới thân thể lão nhân trông mộ. Sáu đạo vô hư ảnh bắn xé lão nhân điên cuồng, tựa hồ muốn phanh thây lão.
Đằng sau, Bái Tướng đài vừa lúc bị Chỉ Cốt đánh bay xuống, thấy phía trước có người cản trở, oanh một tiếng phóng hạ hai đạo thần quang về phía hai đại cao thủ.
Lão nhân trông mộ tức giận, đột nhiên ném Tà Tổ lao ra, trong chớp mắt vung vào hai đạo thần quang nổ tung. Tà Tổ không hổ danh là cường giả vô địch, thân ma cao lớn không bị chút thương tổn nào. Giữa thần quang phá toái và Bái Tướng đài, hai nắm thiết quyền mãnh lực tấn công.
Chỉ Cốt lao xuống tấn công, phá vỡ một mảnh hư không, cùng lão Tà Tổ và Bái Tướng đài lao vào, rồi tiếp đo rung động mãnh liệt, phiến không gian trống rỗng âm tối kia bắt đầu tiêu hủy.
Thân hình Tà Tổ nhanh chóng tan chảy mất một nửa, thân thể thương tổn mơ hồ huyết nhục, bất quá hắn rít lên một tiếng thấu tận trời xanh, lết nửa tấm thân thể đầy máu me nhanh chóng lao ra.
Thoát khỏi phiến không gian, thân thể Tà Tổ nứt ra vang lên từng âm thanh lớn. Nửa đoạn thân thể thương tổn nhanh chóng mọc lên cốt nhục, thân ma trong chốc lát phục y nguyên dạng. Thân ma thể vô pháp hủy diệt thật đáng sợ.
Cùng lúc đó, Bái Tướng đài cũng lao ra, lúc này đây nó phát ra quang mang tà dị u ám, đài thể hắc ín bập bùng bất định. Trên mặt mơ hồ hiện ra một đạo nhân ảnh, mặc dù rất mờ nhạt, nhìn không rõ ràng nhưng cũng đủ khiến người ta có thể cảm giác được khí khái trong thiên hạ duy ngã độc tôn!
Sau khi hư ảnh xuất hiện, Bái Tướng đài tựa như cự thú thông linh từ thượng cổ, càng lúc càng trở lên kinh dị, dường như nó có thể nuốt chửng hết quang mang xung quanh, cuối cùng hình thành một cổ dẫn lực vô biên vô đoán, ngưng đoạn Chỉ Cốt đang lao tới.
Mặc dù càng lúc đoạn Chỉ tốc độ di chuyển trở nên càng chậm, nhưng tuyệt đối khoảng cách lại không ngừng nhỏ đi. Ngay cả lão nhân trông mộ và Tà Tổ cũng bị cổ lực lượng tà dị này hút tới.
"Hủy diệt!"
Lão nhân trông mộ hét một tiếng lớn, phiến hư không bể nát. Một khe lớn giữa không gian kéo dài trong viễn không. Ba tòa tuyết sơn trong phút chốc mà đổ xuống, hơn chục người theo dõi cuộc chiến đứng gần bị khe lớn trong không gian bóp nát trong chớp mắt, bỏ mạng tại chỗ.
Xung quanh không gian Bái Tướng đài không ngừng hủy diệt. Lần này có thể hủy diệt pháp tắc không gian, lão nhân trông mộ thuận lợi thoát ra khỏi dẫn lực lớn đó, thoát khỏi cuộc hỗn chiến.
Duy có Tà Tổ lại không có chút may mắn như vậy, liên tục bị hút tới Bái Tướng đài. Trong nháy mắt vô số hư ảnh mờ ảo hiện lên đều công kích xuống Tà Tổ.
Đây không phải công kích nhục thể đơn thuần, lần này là tàn sát tận linh hồn!
Hư ảnh mờ ảo có thể xuyên thấu qua thân thể Tà Tổ, nuốt hết linh hồn hắn. Lần này, Tà Tổ thật sự hoang mang, không ngừng rống lên. Cuối cùng, hắn cắn chóp lưỡi, phun ra ba ngụm máu tươi lớn liên tục, bắn vào Khốn thiên tác, cùm sắt lớn trong chớp mắt hóa thành hai đoạn mãng xà tàn thể cực đại.
Không có đầu đuôi phân biệt, tựa hồ thân thể vốn hoàn hảo hai đoạn đều có đầu rắn, sớm bị đoạn khai ở giữa. Trừ khi là do trọng thương nhưng bộ phận khác lại không chút tổn thương gì, hai đầu cự xà đang cuộn mình nhanh chóng vươn lên như một tòa ốc, thân hình trong chớp mắt tăng vọt, toàn thân toát ra trận trận lửa ánh sáng ngọc, đẩy lui vô số hư ảnh, sau đó kéo Tà Tổ thoát khỏi Bái tướng đài.
Lúc nãy, giữa Bái Tướng đài, một hư ảnh hiên ngang đứng, khí khái ngạo nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn, động mà cũng như không động, nhìn vào đoạn Chỉ cốt.
Chỉ cốt cùng cổ tà dị năng lượng xung quanh Bái tướng đài trong giây lát ngắn ngủi hình thành thế bình quân trong hư không. Bất quá, chỉ chút sau, Chỉ cốt đột nhiên tăng tốc lao về phía trước, phóng ra dẫn lực không thể ngăn cản.
Nó thoát ra trận trận ma khí kinh hoàng, bao phủ tòa đài to lớn, lao thân đối đầu với đạo hư ảnh mờ nhạt trên cao.
"Ngao hống..."
"Ngao hống..."
Hai tiếng rít lớn, rung động cửu thiên, vang khắp cửu u, khiến vô số cao thủ huyền giới đang ngự không theo dõi cuộc chiến chấn động mà ngã xuống, vô số người khác bị ma âm thấu não ngất luôn tại chỗ, một số ít bị sóng âm diệt sát.
Phần đông người đang xem cuộc chiến hoảng hốt, đều thoái lui về phía sau!
Chỉ cốt cùng hư ảnh lao vào nhau, nhìn từ xa tựa hồ như có hai đạo nhân ảnh đang cùng nhau kịch chiến điên cuồng. Bất quá Bái Tướng đài chu vi trăm trượng đang bồng bềnh bay phía trên khiến người ta căn bản không thể nào thấy rõ hai đạo hư ảnh, chỉ có thể cảm ứng phảng phất được hai phiến bao la đang cùng nhau oanh kích mãnh liệt!
Phía sau, lão nhân trông mộ, Tà Tổ, Thần nữ, Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo cũng Trấn ma thạch nhuốm máu đang cùng nhau hỗn chiến kịch liệt.
Đương nhiên, ba đấu hai, tình cảnh Tà Tổ càng thêm bất ổn, mặc dù thân thể bất tử nhưng máu từ miệng mũi đã từ từ tràn ra, thần sắc nhìn cũng kiệt sức không chịu nổi.
Trấn ma thạch càng lúc càng tổn thương, Thần nữ ba người công kích điên cuồng.
Cao thiên băng nát, đại địa chìm hãm, cự sơn sụp đổ... Đại chiến vô song, thiên cổ bất ngộ!
Cuối cùng, trên Bái tướng đài hai đạo hư ảnh giao chiến ác liệt. Đột nhiên Bái tướng đài chớp động lao vụt vào trường đại chiến, khiến cho trận đại chiến càng thêm thảm liệt
Ở phía sau, lão nhân trông mộ đột nhiên quát lớn: "Ta mượn Đại long đao một lúc!"
Từ trên không, Thần Nam cảm giác trong tay nhẹ bẫng, nửa đoạn Long đao bay ra khỏi tay, nhanh chóng len vào giữa chiến trường hỗn loạn. Trong phút chốc, đao mang trực thẳng trời xanh.
Một lát sau, Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo cũng quát lên: "Mượn Liệt không kiếm chút!"
Tay Thần Nam lại cảm giác nhẹ bẫng, Liệt không kiếm phá toái hư không bay vào giữa cuộc đại chiến thảm khốc. Kiếm khí cuồng bạo tung hoành, quét ngang tám phương!
Chỉ sau một lát, Thần Nam thấy Thần Nữ tay nắm ngọc Như Ý cũng nhìn về phía bên này. Lần này, hắn có chút thích thú, đã triệu hồi sẵn Hậu nghệ cung. Trước bị lấy đi hai kiện khôi bảo bất ngờ, lần này chủ động đem ra.
Bất quá, mọi việc lại ngoài dự liệu của hắn, Thần Nữ quát lớn: "Mượn... thân xác... một lúc!"
Thần Nam toàn thân bay lên, phóng vào nơi đại chiến.
"Ta #@Y%&u.."
Cảm giác hắn thật sự...
Giao diện cho điện thoại