Thần Mộ 2

Thiên Băng Địa Liệt





Chương 247

Thiên Băng Địa Liệt

Một tiếng thét thê lương vang vọng khắp bầu trời tây phương, Tây thổ đồ đằng ngay lập tức xuyên phá hư không chỉ trong chớp mắt đã bay tới đạm thai cổ thánh địa, tiếng rít của lão vang lên vô cùng chói tai, âm thanh dường như có thể xuyên thấu sắt thép đó khiến tai mọi người tưởng như đều bị xuyên thủng.

Toàn thân hắn phát ra huyết quang vạn trượng,ngang nhiên đứng trong hư không, ngạo nghễ nhìn bát phương,không ngừng thét dài. Mái tóc dài trên đầu Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo phát ra màu huyết hồng vô cùng yêu dị,xõa dài che kín ma văn nửa thân trên,nửa thân dưới không phải hai chân mà là một cái đuôi cự xà dài khoảng ba trượng. Kỳ lạ nhất là toàn thân phủ kín ma văn nhưng ngay mi tâm cư nhiên sanh ra một con mắt nằm dọc.Bất quá con mắt này đang khép lại, nó được xưng là đồ đằng thánh nhãn có thể hủy diệt thế gian vạn vật. Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo được xưng là là một trong những vị thần trong truyền thuyết xưa nhất của tây thổ đại lục, là vị thần của loài người từ thuở hoang sơ mông muội nhất, pháp lực thông thiên không thể nào đoán được nông sâu, lão đúng là một vị thần cường đại, thời đại của lão thậm chí còn sớm hơn các thần linh bây giờ. Hiện trường tất cả cao thủ huyền giới cơ hồ không ai biết hắn,chỉ có thể cảm ứng được sự ba động khủng bố đến cực điểm,cơ hồ tất cả mọi người đều không dám đối diện với hắn!

Phía xa,lão bạo quân Khôn Đức biến sắc,than vãn: "không thể ngờ được a, đồ đằng chi thần từ thời viễn cổ vẫn sống sờ sờ ra đấy!Ta từng chú ý tầng 12 địa ngục bao nhiêu năm,vài lần tham cứu đều không có kết quả,nghĩ không ra bên trong thật sự có nhân vật này đang ngủ say!" Xa xa, bên cạnh núi tuyết hắc sắc cự viên 2 mắt xạ ra 2 đạo kì quang khẽ lẩm bẩm: "Lời đồn đãi quả nhiên là thật, hắn quả thật còn chưa chết, aizzz thượng thiên hạ địa sẽ còn nhiều chuyện gian nan đây.

"Ha ha..." Tà tổ bị khốn tại tuyệt sát đại trận ngửa mặt lên trời cười lớn: "Không ngờ ngày ta thoát khỏi giam cầm lại dẫn tới nhiều đại nhân vật trong truyền thuyết xuất hiện đến như vậy thật khiến cho Thần mỗ nở mày nở mặt a!" Tà tổ đang cười lớn đột nhiên im bặt, từ phương tây thiên giới ma vân nổi lên trùng trùng, nguyên khí mênh mông như biển trào dâng kèm theo những luồng ma khí dao động mãnh liệt cuồn cuộn kéo đến. Trong biển ma khí,một cái chỉ cốt từ phía chân trời tây phương rất nhanh bay tới,làm cho người ta có một cổ cảm giác dị thường tà dị. Vừa nhìn qua, nó rất bình thường bất quả nó chỉ là một cái ngón tay người bị cắt đứt mà thôi, nhưng không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, mặt trước phủ đầy hoa văn, thậm chí có những đoạn kinh bay lượn. Nhưng mà, chỉ một ngón tay như vậy thôi nhưng nó vẫn ngạo nghễ bay trên trời cao khiến cho mọi người không thể nào dám coi thường sự tồn tại của nó, tựa hồ nó mới là luồng ánh sáng chói chang nhất tồn tại trong thiên địa. Không có một ai dám coi thường nó! Đây đúng là một tà vật đáng sợ, khi chỉ cốt tới gần, một luồng uy áp bao phủ khắp đạm thai thánh địa khiến cho người ta mất hết ý chí chiến đấu.

Mấy vị khách không mời mà đến này khiến cho toàn bộ Đạm Thai thánh địa lúc này ai ai cũng nghe thấy tiếng tim đập như đánh trống trong lồng ngực Tất cả các huyền giới cao thủ đều lặng lẽ hướng phía sau bay lùi lại. những nhân vật có mặt tại Đạm Thai thánh địa này dù là tiểu nhân vật cũng đã sống quá tám trăm năm, thậm chí trong đó còn có một số người đã sống tới vài ngàn năm, tất cả mọi người đều cảm giác được những nhân vật trước mặt này so với họ đều là nhân vật chí cường! mặc dù không thể nào đoán được lại lịch nhưng tuyệt đối đây là những nhân vật ma thần trong truyền thuyết từ thời xa xưa! "Ha ha..." Thủ mộ lão nhân đứng ở trong hư không cười to,phá tan không khí trầm mặc trước tiên, thân hình già cỗi của lão rung bần bật khiến người ta hoài nghi điệu cười của lão có thể sẽ khiến thân thể bị đứt đoạn ra thành nhiều khúc.

Mỹ nhân như hoa cách vân đoan

Thượng hữu thanh minh chi cao thiên

Hạ hữu bích thủy chi ba lan

Thiên trường lộ viễn hồn phi khổ

Mộng hồn bất đáo quan sơn nan


Hơn một vạn năm,thật sự không thể tưởng được lại còn có thể gặp lại Thần Nữ, ta từng bao nhiêu lần thử xuất linh hồn ba động tìm người hạ cửu u thượng thanh minh đều đã thử tìm qua nhưng chưa từng phát hiện ra nửa điểm tung tích, cứ tưởng ngươi sớm đã bị tiêu diệt trong trận chiến thời viễn cổ. Haizzz yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu, aaizzz nhìn thấy ngươi thế này ta lại thấy thiên địa tràn ngập ánh sáng, ta lại không muốn chết nữa rồi!"

Thần Nam ở cách đó không xa nghe được lời nói của thủ mộ lão nhân thiếu chút nữa ngã cắm đầu xuống đất. Long bảo bảo nhỏ giọng nói: "Thần nói,thật sự là một lão già đáng xấu hổ!" Tử kim thần long lắc đầu than vãn: "Lão già này da mặt còn dầy hơn ta!"

Thần nữ áo trắng như tuyết đứng trên ngọc như ý bay lượn trên không trung, tà áo tung bay trong gió, nàng cười nhẹ nói "lão đầu tử ngươi xem ra cao thâm khó lường, năm đó như thế mà như không có tổn thương chút gì, quả thật là ngoài sự dự liệu của ta. Nhưng mà ngươi cứ thử đụng vào ta xem, ta sẽ cho ngươi nếm mùi đau khổ."

Thủ mộ lão nhân cười to: "Haha...hôm nay vì nơi này phát ra huyết quang thấu trời xanh ta mới đem mớ xương tàn đến đây phát ra chiến ý mời cố nhân quy tụ... Ồ cái gã mặt mũi oai nghiêm sát khí trùng trùng kia ngươi nhìn cái gì vậy? Năm đó ta vốn muốn thưởng thức qua món súp rắn không ngờ ngươi lại đột nhiên biến mất nhiều năm như vậy rồi" Tây thổ đồ đằng Thụy Đức Lạp Áo sát khí tận trời, con mắt ở giữa trán khẽ rung động cuối cùng vụt mở, một đạo ánh sáng được xưng tụng có thể hủy diệt vạn vật trên thế gian bùng phát bắn tới Thủ mộ lão nhân. "Con trùng to kia ngươi làm cái gì vậy? luồng khí này không thể nào bắn trúng ta đâu. Mà ta cũng không có hãm hại ngươi đâu, ai nha ngươi bị một vố đau quá, có lẽ do mấy lão cổ đồng vô sỉ bên tây thổ ngươi làm rồi" Thủ mộ lão nhân đối với đạo thánh quang tựa hồ rất kiêng kị, tuy lão nói vậy nhưng thân thể huyễn hóa trong không trung ra vài đạo tàn ảnh rất nhanh né tránh mấy đạo thánh quang "Ứ hự"

Xa xa, phía các huyền giới tu giả đang quan sát phát ra vài tiếng kêu thảm thiết, nơi luồng thánh quang điqua, mười mấy tên tu giả trong nháy mắt tan thành cát bụi nhẹ nhàng rơi xuống đất, một chút thi thể cũng không còn. Đồng thời một tòa núi tuyết ở đằng sau bị luồng thánh quang bắn tới trong phút chốc sụp đổ, thật không thể tưởng tượng nổi sự bá đạo của luồng thánh quang này.

May mà Tây thổ đồ đằng cũng không muốn chính thức động thủ, sau khi bắn ra vài đạo thần quang hắn liền khép đồ đằng thánh nhãn, con mắt được xưng là có thể hủy diệt thế gian vạn vật lại. Hắn lạnh lùng nói: "Lão già chết dẫm, hôm nay ta đến đông thổ cũng là vì cảm ứng được khí tức của các ngươi, ta một mặt muốn gặp cố nhân một mặt muốn hỏi các ngươi năm đó thằng cha nào đã động tay động chân khiến ta ngủ say bất tỉnh" "A a..." Thần nữ không nhịn được nở nụ cười rạng rỡ đẹp như hoa cỏ mùa xuân nói: "Thật là một con rắn to ham ngủ a, bị người ta làm cho ngủ lâu như vậy giờ mới đi tìm người báo thù, a ha ha..." Thấy Tây thổ đồ đằng thẹn quá hóa giận, sắp bùng phát đến nơi, thủ mộ lão nhân vội cười nói " Con trùng bự nhà ngươi thật sự là hồ đồ, bọn họ ba người cũng tới từ tây thổ, vậy..."

Nói đến đây thủ mộ lão nhân dừng lại rồi nhìn chằm chằm vào ba kiện khĩ vật trên không trung. Bái tướng đài phương viên rộng khoảng trăm trượng, khí tức thần thánh tỏa ra vô cùng kinh khủng giao thoa với ma khí làm cho người ta cảm thấy một cỗ áp khí rất lớn.

Trấn Ma thạch thì cao mười trượng phát ra khí tức âm trầm vô cùng đáng sợ, nhất là trên mặt trước nó có nhiều vết máu trông tà dị vô cùng! Chỉ cốt, vật thần bí nhất, tuy nó chỉ là một đoạn ngón tay ngẵn ngủn nhưng lại khiến cho bất luận kẻ nào cũng phải chú ý, có cảm giác nó mới là chủ nhan của đất trời! Tây thổ đồ đằng nhìn về phía ba kiện khí vật thần bí lạnh lùng nói: "Chỉ cốt kia không phải là một ngón tay thật sự, nó là tinh hồn của một cá nhân! Ta vốn muốn thu toàn bộ mười tám tầng địa ngục vào bên trong thiên địa của ta nhưng chính là nó đã ngăn cản hảo sự của ta. Ta cũng thật không biết lai lịch của nó! Về phần Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch ta đã nghe người ta nói qua nhưng cũng không biết rõ hai cái thứ quỷ quái đó." Thủ mộ lão nhân cười to "ha ha... mấy thứ quái quỷ đó ở bên Tây thổ của ngươi mà ngươi còn không biết, thế mà còn đòi báo thù... ú ù u ye ye.." "Ý ngươi là những kẻ hãm hại ta đã chết?" "Có lẽ vậy" Tây thổ đồ đằng lạnh lùng nói "Cái dcm, có khi mấy kiện khí vật này ngưng tụ tàn hồn của bọn họ, hôm nay ta sẽ đập nát chúng"

Thủ mộ lão nhân cười nói: "Ta sẽ giúp ngươi". Sau đó lão quay sang cười với thần nữ nói: "Ngươi cũng trợ giúp hắn một chút đi, đối với Bái Tướng đài và Trấn Ma thạch ta nghĩ ta với ngươi đều có chút hiểu biết còn chỉ cốt kia thì ko biết là ngón tay của ai, hôm nay chúng ta đánh tan nó ra xem tinh hồn của nó là thần thánh phương nào?" "A a... hôm nay thật là thú vị, vậy thì cứ đại chiến một trận thật là thống khoái đi" Có vẻ như thần nữ nghĩ đây là một chuyện phi thường thú vị.

Trấn Ma thạch và Bái Tướng đài đều bất động nhưng chỉ cốt lúc này đã bắt đầu tuôn ra ma khí ngập trời, một tia dao động thần thức truyền đi trong lòng mỗi người vô cùng rõ ràng: "Do ma mà chết, do ma mà sanh" Chỉ cốt nhẹ nhàng giao động, một phiến hư không lập tức bị sụp đổ, nó nhắm hướng Thủ mộ lão nhân lao vọt tới. "Mạnh mẽ lắm!" Thủ mộ lão nhân biến thành một đạo tàn ảnh rời đi, phiến hư không tại chỗ lão đứng nhanh chóng bị chấn nát, lão xuất hiên tại một mảnh hư không khác hô to "Yên diệt"
Tiếng sấm sét rung động thiên địa, không gian xung quanh chỉ cốt co lại xuất hiện một cái hắc động xoáy tròn thật nhanh hút chỉ cốt vào trong.

"Ma thân vĩnh sanh! Hắc động phát ra bốn chữ vô cùng chói tai qua dao động thần thức truyền đến tai mọi người. "Ầm" Hắc động to lớn như vậy nhưng khi va vào chỉ cốt lập tức băng nát trong khi chỉ cốt vẫn bình ổn, nó khiến mọi người đều phải chú ý, nó tỏa ra uy áp khuynh đảo thiên địa.


Trong quá trình này, thiên phạt lôi điện không ngừng đánh xuống nhưng làm người ta đều kinh dị nhất là tất cả thiên phạt lôi quang khi bay đến phiến không gian này đều biến mất một cách kì diệu. Thiên địa pháp tắc hoàn toàn vô hiệu!

Thủ mộ lão nhân và chỉ cốt vừa rồi chỉ là đơn giản quá chiêu nhưng bọn họ tựa hồn đã đều tự sáng tác ra thiên địa pháp tắc

Họ không coi thiên địa pháp tắc vào đâu cả! Vô số tu luyện giả bay trên không trung đều lặng người theo dõi cuôc chiến,mọi người đều tập trung hết tinh thần lên sự tình xảy ra tại Đạm Thai thánh địa.

Lão bạo quân Khôn Đức, bệnh Kỳ Lân, Cự Viên bọn họ mặt đều không chút biểu cảm, so với những người khác bọn họ tựa hồ còn chú ý đến cuộc chiến này hơn.

"Lợi hại!" Thủ mộ lão nhân quay về phía Tây thổ đồ đằng và Thần nữ nói "các ngươi thấy rồi chứ, hôm nay ta gọi các ngươi đến đây ngoại trừ việc gặp những người này, ta còn muốn thu thập tên tiểu tử dưới kia nữa" Tà tổ biết thủ mộ lão nhân ám chỉ hắn, hắn liền cười lạnh nói: "Mặc cho lão già ngươi tu vi nghịch thiên cũng giết không nổi ta! Nếu không phải ta là bất tử thì vạn năm trước không phải ta bị phong ấn mà là bị người ta giết rồi!" Từ trên không trung Thần Nam trong lòng chợt động, Liệt Không kiếm, Đại Long đao, Hậu Nghệ thần thụ, Thạch cảm đương toàn bộ hóa thành bốn đạo thần quang bay ra khỏi phiến huyết sắc luyện ngục rất nhanh bay trở về bên trong nội thiên địa của hắn.

"A..." Bốn kiện côi bảo trong truyền thuyết bay ra khỏi tuyệt sát đại trận, tà tổ lập tức phát ra một tiếng gào chấn động thiên địa. Thân hình ma quái cao lớn như làm bằng sắt thép phát ra vô tận những tia ánh sáng vô cùng đáng sợ, tay vũ động Khốn Thiên Tác sẵn sàng ứng chiến

"Grào..." Sát khí từ người hắn tỏa lên tận trời cao, huyết quang bao trùm cả mặt trời, Đạm Thai thánh địa một nơi cổ thánh địa bốn mùa đều đẹp như mùa xâun trong nháy mắt tất cả biến thành vật chết, tất cả thực vật động vật trong nháy mắt đều bị lấy đi sinh bện chi năng. Cũng còn may mắn là các đệ tử Đạm Thai thánh địa đã được các huyền giới cao thủ của môn phái sớm triệt ly nơi này.

"Grào..." Tà tổ ngửa mặt lên trời gào thét, phiến thiên địa xung quanh hắn như biến thành địa ngục, tuyết sơn sụp đổ, đại địa tan vỡ, vô vàn khe nứt lan tràn khắp nơi dài hàng chục dặm Tiếng gào thét quá lớn khiến bát phương kinh động, trên bầu trời Đạm Thai thánh địa đến mây còn bị thổi bay, đối mặt với tà tổ cường mạnh như thế, Thần Nữ, Tây thổ đồ đằng, thủ mộ lão nhân cũng đành phải lùi lại tránh né các tia huyết quang của hắn.

Thần Nữ mặt lộ vẻ kinh ngạc nói: "Thật mạnh, đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước" Thủ mộ lão nhân nói: "Gã tiểu tử này tâm ngoan thủ lạt, năm đó thái cổ lục đạo tối cường đại cường giả đều bị hắn ngư ông đắc lợi,khi sáu người khi đang bị trọng thương không còn khả năng đối chiến với cường giả thì hắn tới nuốt tất cả vào trong nội thể rồi luyện hóa bọn họ, cảnh giới của hắn so ra thì vẫn kém ngươi và ta nhưng thân thể của hắn bất diệt chi thể cũng không bằng, hắn thật sự có rất ít địch thủ."

Ầm!

Huyết sắc luyện ngục hoàn toàn bị phá vỡ, tà tổ phóng lên cao, hôm nay hắn đã hoàn toàn thoát khỏi vây khốn. Tà tổ khiêu khích nhìn thủ mộ lão nhân lạnh lùng gầm to "vạn trùng kiếp nạn, muôn nghìn khó khăn, ngoảnh đầu lại, thoáng chốc đã vạn năm,ta đây thân bất tử, hồn bất diệt, oai chấn một phương, vô nhân địch" Nhưng ngay lúc này bên cạnh Trấn Ma thạch liền xuất hiện nhiều vết máu rồi sau đó ohats ra tà dị huyết quang bốc lên tận trời, luồng huyết quang lạnh lẽo như đến từ Cửu U địa ngục, nó phát ra thần thức ba động tiếp lời Tà Tổ, âm thanh vang dội trên không trung"Đợi cho âm dương nghịch loạn, ta đây ma huyết nhiễm trời xanh!" Tà tổ ngạc nhiên nói "Vị thái cổ lục đạo tổ sư nào đây?"


Thủ mộ lão nhân thấy vô cùng nhức đầu, lấy tay bóp trán lẩm bẩm "Sai lầm, hắn @#$#@$@" lão nhịn không đuợc lầm bầm mắng chửi rồi cả giận nói " Con mẹ nó, Trấn Ma thạch là một trong thái cổ lục đạo đại tà nhân, mầy chết với cậu!" Thủ mộ lão nhân tựa hồ tức giận vô cùng quay về phía Thần Nữ và Tây Thổ Đồ Đằng hô to "Cùng ta đánh nó ra thành cám đi, không cần đối phó với chỉ cốt" Bọn họ dường như khi xưa là đồng minh, bây giờ vẫn thế, Thần Nữ cùng Tây Thổ Đồ Đằng hướng đến Trấn Ma thạch lao đến, Thần Nữ quát khẽ: "Trên trời cao, dưới đất liền, tất cả nghe lệnh ta, âm dương lưỡng cực! diệt!" Không trung ngay lập tức võ nát, một luồng ánh sáng màu ngọc bích bắn tới thế như thủy triều nghịch không mà lên, thiên địa lưỡng cực chi khí đồng thời hướng Trấn Ma thạch bắn tới!

Đây tuyệt đối là một tuyệt sát chiêu vô cùng kinh khủng, Thần Nữ chỉ nói vài câu đã huy động được thiên địa pháp tắc! Trấn Ma thạch bị lưỡng đạo quang mang chí cường bao vây vào trong, nó không ngừng chống cự rồi sau đó phá nát phiến không gian phát ra âm thanh gào thét điên cuồng lao vọt ra. Tây thổ đồ đằng quát to "Thế gian vạn vật, thánh nhãn triệt tiêu, diệt!" Con mắt thứ ba của đồ đằng đột nhiên mở ra một đạo thánh quang trong nháy mắt chiếu sáng cả đại địa trực tiếp hướng tới Trấn Ma thạch!

"Bất tử thân, hồn bất diệt, độc cô cửu chuyển!" Trấn Ma thạch truyền ra kịch liệt thần thức ba động. Mặt trước của nó vốn nhiều vết máu, không biết vì sao đột nhiên bạo phát, những luông máu xoay tròn từ bên trong không ngừng xuất hiện những luồng tinh hồng tiên huyết khiến cho cả bầu trời xanh đều nhiễm máu. Đồ đằng thánh quang được xưng là có thể hủy diệt vạn vật trong thế gian gặp phải luồng huyết quang vô tận chậm rãi biến mất giữa không trung.

"A a..." Trấn Ma thạch phát ra một tiếng rít to: "Huyết nhiễm trời xanh!" Huyết thủy trào dâng như thủy triều cuồn cuộn cuốn tới như biển gầm, đánh về phía Thần Nữ và Tây thổ đồ đằng Bên kia, thủ mộ lão nhân đã sớm cùng Tà Tổ triển khai đại chiến.

"Tiểu tử, ta tuy thiếu một món nợ ân tình của lão tổ của ngươi, bất qua người từng giết hậu bối của ta, nếu ngươi bị phong ấn trọn đời thì cũng không sao nhưng hôm nay ngươi dám thoát ra... " Thủ mộ lão nhân phá tan một mảnh không gian trực tiếp hướng Tà Tổ đánh tới, bất quả thân thể bất diệt siêu việt của hắn không thể nào bị ảnh hưởng, thiên địa pháp tắc oanh sát điên cuồng nhưng hắn vẫn lại có thể phá tan hư không bay ngược trở lại vị trí cũ. "Lão bất tử, ngươi vô luận như thế nào cũng không giết được ta!"

"Ầm" Một bàn tay giống như một tòa cự sơn từ Thủ mộ lão nhân đánh ra,điên cuồng ấn Tà Tổ vào dưới lòng đất, phương viên trăm trượng quanh đó hoàn toàn vỡ vụn, đại địa đều biến thành cát bụi, trên mặt đất xuất hiện một cái hố hình bàn tay sâu không thấy đáy. Biên kia, Bái Tướng đài và Chỉ Cốt vốn đang bất động không biết vì sao đột nhiên phát ra hào quang thấu trời rồi lao vào đại chiến mãnh liệt.

Sau đó chiến trường mở, hỗn chiến bắt đầu lan tràn ra, những người này rốt cục đánh nhau kịch liệt cùng một chỗ Trời xanh vỡ nát, núi cao sụp đổ, đại địa nứt vỡ...

Thần Nam lạnh lùng nhìn trận chiến lạnh lùng nói"Đánh đi, tốt nhất là đánh cho thiên địa hỗn loạn thời gian đảo ngược thì tốt"



Giao diện cho điện thoại