Thần Mộ 2

Thất ma đao





Chương 67

Thất ma đao

"A...xem kiếm! chịu chết đi!" Đỗ Hạo chân dùng thiên ma bat bộ, thân hóa thành một tia chớp màu kim sắc lao đi

"Tới đây, Liệt Thiên thập kích! Kinh thiên động địa!" Đông Phương trường Minh không hề tỏ vẻ sợ hãi, trong mắt ngược lại lại hiện lên vẻ điên cuồng, vẫn dựa vào hay nắm thiết quyền. mạnh mẽ nghênh đón

Bùm

Sóng khí màu tìm và cương khí kim sắc cuồn cuộn lao vào nhau phát ra tiếng nổ như tiếng sấm rền

Keng keng

Hay cao thủ xuyên qua màn khí cương, quyền và kiếm phóng vào nhau, thiết quyền đập vào trên thanh thần kiếm, phát ra tiếng kim loại va vào nhau

Đông Phương Thần Minh hết quyền này tới quyền khác đánh lại thần kiếm thứ bảy, tuy nhiên dưới sức phá hoại kình đạo của cái thế ma công liệt thiên thập kích, kiêm kiếm không bị đánh vụn

Đỗ Hạo cười nhạt, thét lớn: "CHết đi!"

Hắn ta giơ kiếm chém xuống, kim mang lấp lánh chém qua hư không, chiếu sáng khắp thiên địa, chém thẳng xuống

"kẻ phải chết là ngươi!" Đông Phương trường Minh tóc dựng ngược, toàn thân tử khí cuồn cuộn, hai tay màu tử kim hóa quyền thành chưởng, hai tay kẹp chặt lấy kim kiếm

"Ngươi bây giờ chẳng qua là một thanh thảo kiếm vô dụng biến thành một thanh thiết kiếm mà thôi, cho rằng như thế có thể giết chết được ta sao?" Đông Phương Trường minh thét lớn một tiếng, tiếp theo mười luồng sức mạnh thế rời non lấp biến phóng ra từ hai chưởng của hắn, lao về phía thanh kim kiếm

Đỗ Hạo vừa sợ hãi vừa phận nỗ, sáu kiếm trước đối với đối phương mà nói, vô dụng giống như thanh thảo kiếm, điều này khiến cho hắn ta vô cùng xẩu hổ nhục nhã, bây giờ đối phương lại tung kình lực liệt thiên thập kích, khống chế kim kiếm, khiến cho hắn ta không thể nào khống chế được nhát kiếm thứ bảy

"a..." Đông Phương trường Minh thét lớn một tiếng

Bùm



Kim quang bắn tung khắp đất trời, tuy nhiên cuối cùng bị tử khí áp đảo, Đông Phương trường Minh đã đánh tan kiếm thứ bảy của thuận thiên thất thần kiếm, Đỗ Hạo bị lực đạo cuồng bạo đấnh bay năm mươi trượng, cả thiên địa chảo đảo kịch liệt, dưới chân Đông Phương Trường Minh, xuất hiện nhiều vết nứt rộng nửa mét, lan ra xa hàng dặm

Đỗ Hạo há mồm phụt ra ba ngụm máu lớn, hắn cảm thấy cảm giác thất bại khủng khiếp, từ trước tới giờ hắn vẫn là thiên tài của Đỗ gia,, được mọi người nói là ngôi sao hi vọng của Đỗ gia, nhưng từ sau khi hắn bước chân ra khỏi Đỗ gia huyền giới, đầu tiên là bại trong tay của Thần Nam, bây giờ lại bại trong tay Đông Phương trường Minh, điều này đối với hắn ta mà nói là một sự đả kích rất lớn, hắn ta không thể chấp nhận được hai lần chiến bại này

Hai kẻ chiến thắng hắn, đều là người của vạn năm trước, võ công cao như nhau, bí ẩn như nhau, Đỗ Hạo cảm thấy vô cùng đau khổ, hắn ta vốn tự tôn, cao ngạo chỉ muốn phát điên

"A... phá rồi sau đó lập, ta phải tự phế huyền công, huyền công của Thần gia không cần cũng được, ta phải luyện thanh huyết ma công, để cho huyền công tiên tổ sáng tạo ra một lần nữa xuất hiện trên thiên hạ" Đỗ Hạo đã thật sự phát điên

"a..." Đỗ Hạo toàn thân kim quang dần nhạt đi, cuối cùng hoàn toàn thu vào trong người hắn, hắn ta đau đớn lăn lộn trên mặt đất, ngũ quan vô cùng dự tợn, hắn đang phải chịu đựng một sự đau đốn vô cùng

Đông Phương Trường Minh không thèm để ý, quay mặt đi nhìn hai trận chiến còn lại

Tử Kim thần long vốn dĩ lưu manh, bất cứ lúc nào cũng hiện ra với bộ dạng lừa đảo, nó biến hóa thân người đầu rông, múa tử kim song tiệt côn như gió trong không trung, ‘bing bing' ‘leng keng' không ngừng đánh với cánh ngọc liên của Mộng Khả Nhi, Đồng thời, nó cũng luôn mồm gầm gào: "Có đao thương nào sánh được với Côn bổng, ta phải làm cho có hình có dáng, loại binh khí nào thích nhất? song tiệt côn trong như có cương, hư hư ha ha, hư hư ha ha, người tập võ phải ghi nhớ, nhân giả vô địch!"

Tuy nhiên Mộng Khả Nhi không hề phẫn nộ, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, bạch y tung bay, nàng ta vẻ đẹp tuyệt thế, đem theo khí chất xuất thần, giống như dao trì tiên tử

"wào..Thế là thế nào?" Rồng lưu manh kinh ngạc thét lên

Mộng Khả nhi đứng trên một cánh hoa liên khổng lồ,ngọc liên đài vốn ở dưới chân nàng ta nhanh chóng biến lớn, hợp lại cùng với tám cánh hoa còn lại, bao vây tử kim thần long vào bên trong

Sau đó, Liên đài và cánh hoa đa xhoar thành một hoa lôi với những cánh hoa chờ phóng ra, giam chặt rồng lưu manh vào trong, cuối cùng nó biến nhỏ lại thành một đóa hoa cốt nhỏ bằng nắm đấm, xuất hiện trong tay Mộng Khả Nhi,

Mộng khả Nhi vẫn có đóa ngọc liên đài này, cho tới gần đây khi võ công tăng tiến, mới dần dần thể hiện uy lực thật sự của món đạo gia chí bảo này

Bên kia, đại chiến giữa Thần Nam và Lí nhược Lan càng kịch liệt hơn, Lí Nhược Lan đúng là một ả con gái không nên làm con gái, bây giờ ả ta còn điên cuồng hơn cả đàn ông, lông mày dựng ngược, thân kiếm hợp nhất, giống như một đạo thần quang, tung hoành khắp trên trời dưới đất, không ngừng lao về phía Thần Nam
Phạm vi chiến đấu của hai người vô cùng rộng,trong vòng hai dặm đều nằm trong phạm vi đó, trên bãi chiến trường rộng lớn như vậy, Thần nam có lúc bị Lí Nhược Lan lao xuống đánh lùi ra xa hàng mấy chục trượng, có lúc dùng tử vong ma đao đánh với Lí Nhược Lan, và tiến lên trước hàng mấy trăm dặm, những nơi mà hai người đi qua, mặt đất đều rạn nứt, đá vụn bay ngược lên không, mặt đất vốn bằng phẳng biến thành một vùng với những hầm hố lớn nhỏ, không còn lấy một chỗ đất bằng phẳng chưa từng bị phá hoại

"ya..." Lí Nhược Lan thét lớn, lại lao xuống dưới, thần kiếm trong tay chém vào tử vong ma đao, không hề lập tức rút ra, mà đã dính chặt lại với ma đao, người nàng ta ở trên khong trung, dựa vào ở trên cao đánh xuống thấp, dùng thần kiếm áp đảo ma đao, không ngừng đẩy công lực, muốn đánh nát Thần Nam


"Muốn giết ta, không dễ vậy đâu!" Thần Nam hai tay cầm chắc ma đao, chống lại kình lực mạnh mẽ của Lí Nhược Lan, chàng thét lên một tiếng: "Nghịch thiên thất ma đao! Giết!"

Bùm

Lí Nhược Lan bị Thần nam một đao chếm bay lên không trung, tuy nhiên đây là một ả cuồng nữ háo chiến, ả không giận dữ mà ngược lại còn vui mừng, trong mặt lộ ra thần sắc cuồng nhiệt vô cùng, một lần nữa lại lao xuống, thét lên: "quân lâm thiên hạ, chiến ý đệ nhất! giết!"

ả đàn bà điên cuồng này, một kiếm chém xuống, giống như lật sông đổ biển, sức mạnh khủng khiếp từ trên không dội xuống, kiếm khí đáng sợ chém mặt đất thành một rãnh sâu dài hơn hai mươi trượng

Thần Nam ma đao hướng lên trời, huyền công được vận chuyển tới cảnh giới cao nhất, chống lại kẻ địch hùng mạnh chưa từng gặp phải bao giờ từ trước tới giờ. Kình khí mạnh mẽ lao từ trên xuống bị cương khí hộ thể của chàng đánh tản ra hai bên, khiến cho mặt đất nứt ra thành những rãnh lớn nổ vang ầm ầm, cương khí cuồn cuộn, cuối cùng đã nổ bùm một tiếng, giống như chiếc trùy vạn tấn rơi xuống đất, đập nát mặt đất rộng hàng trăm trượng hóa thành sa mạc

Cũng trong lúc này, Lí Nhược Lan tay cầm thần kiếm lao xuống dưới, thần kiếm đáng sợ chém mạnh xuống dưới, Thần nam cảm thấy dường như bị cảm một ngọn đại sơn đè xuống, áp lực mạnh mẽ như muốn đè chàng nát vụn, xương cốt toàn thân chàng phát ra âm thanh răng rắc trong lực trường vô hình đó

ả đàn bà này thật đáng sợ, so với lúc đấu với thần long của chàng, khí thế của ả ít nhất cũng phải mạnh hơn bốn phần nữa, đây là ả cuồng nữ chàng chiến càng dũng mãnh, trong người dường như có tiềm lực vô tận

"a..." Thần Nam không chịu được nữa ngẩng đầu lên trởi thét lớn, Nghịch thiên thất ma đao đao thứ hai chém ngược lên không trung, chém mạnh vào thần kiếm của Lí Nhược Lan

bùm

Quang mang chói lóa giống như mặt trời, cả vùng đất nơi nào cũng là dòng năng lượng điên cuồng phòng ra

Lí Nhược Lan bị đánh bay lên không trunug, Thần Nam cũng bị đánh bay ra xa mấy chục trượng, tuy nhiên vẫn chưa đợi chàng kịp thở, ả cuồng nữ háo chiến Lí Nhược Lan đã thân kiếm hợp nhất lao xuống, thanh thế của đòn này càng mạnh hơn, người còn chưa tới, mặt đất đã bị kình khí cuồn cuộn làm cho rung chuyển kịch liệt

Đúng là một ả đàn bà đáng sợ tới cực điểm, chỉ dựa vào kình khí cuồn cuộn này có thể giết chết bất cứ cao thủ nào chưa đạt tới ngũ giai cảnh giới, không phải ngũ giai cao thủ mà bị luồng cương khí đáng sợ này quét qua nhất định sẽ tan xương nát thịt

"ya..." Lí Nhược Lan giống như cuồng ma nhập thể

Thần Nam cảm thấy một áp lực từ trước tới giờ chưa từng có, dùng tâm pháp nghịch thiên thất ma đao chém tử vong ma đao theo chàng ta vốn đã là vô địch trong số những cao thủ ngũ giai cùng trang lứa rồi, nhưng hôm nay lại khác xa với những gì chàng tưởng tượng

Lí Nhược lan, Đông Phương trường Minh, Mộng Khả Nhi bất luận là công pháp hay võ công đều không kém chàng ta, chàng ở trong số nhưng người cùng trang lứa vẫn chưa được gọi là vô địch

"Lí Nhược Lan, xem ra chúng ta không phân rõ sinh tử thì không được, tiếp theo tốt nhất hay đem toàn bộ thực lực của ngươi ra, nếu không ngươi có thể hối hận suốt đời!" Thần Nam ngẩng đầu lên trời thét lớn, ma đao trong tay hướng về phía Lí Nhược Lan

"Quân lâm thiên hạ, duy ta độc tôn!" Lí nhược Lan chỉ lạnh lùng nói ra tám chữ, rồi lại lao xuống nhanh như một tia chớp

"A..."Thần Nam thét lớn, nghịch thiên thất ma đao - đao thứ ba

Đao mang dài mười trượng màu đen kịt đáng sợ chém ngược lên không trung, chém vào kiếm khí chói lóa của Lí Nhược Lan

Bùm bùm bùm...

Trên không trung giống như vang lên vô số tiếng sấm rền, những tiếng nổ không ngừng vang lên

Cương Khí Lí Nhược Lan phóng tới giống như thiên ngoại phi tiên chém xuống một kiếm hàn quang chói lòa, chém mạnh vào ma đao trong tay Thần Nam

keng

Soạt

Một tiếng kim loại va vào nhau vang lên chói tai, Ma đao trong tay thần Nam vụn ra, Lí Nhược Lan thì bay ngược lên không trung, tuy nhiên lần này Thần Nam chọn thế chủ động, ma đao thứ tư nhanh chóng hình thành trong tay chàng ta, đồng thời tấm thuẫn cổ xưa không ngừng chuyển động bên cạnh chàng ta nhanh chóng lao xuống dưới chân chàng ta, đem theo chàng lao thẳng lên không trung, đuổi theo Lí Nhược Lan

Mộng Khả Nhi và Đông Phương Trường Minh đều biến sắc, bọn họ không thể ngờ rằng Thần Nam có thể dựa vào sức mạnh của mình bay lên không.



Giao diện cho điện thoại