Thần Nữ Ngạo Cuồng Thiên Hạ

Chương 126




Qua những vòng đầu... đội Minh Lãm cũng đã chứng minh được thực lực của họ.

Đã qua bốn đề luyện đan, tuy chỉ là những loại đan dược thông dụng nhưng vì lấy thời gian ngưng đan để tính điểm mà việc đó phải phụ thuộc vào tinh thần lực và kỹ năng khống chế lửa... vì vậy đã có vài thí sinh bị loại.

Nhưng hầu hết Luyện Đan Sư thuộc đội Minh Lãm đều lọt vào vòng trong. Lúc này mặt ai cũng hớn hở thậm chí còn thầm thán phục Nhạc Phượng Hy gấp nhiều lần. Nhớ lại khi còn ở học viện, Nhạc Phượng Hy đã trực tiếp chỉ đạo mọi người tập luyện rất nhiều... còn đưa ra hình thức huấn luyện vô cùng khốc liệt. Khoảng thời gian đó cứ như là địa ngục đối với họ vậy ?

Mỗi sáng ai cũng phải thức dậy sớm khi mà mặt trời còn chưa ló dạng để tập chạy bộ trên sườn núi...khi chạy còn phải đeo dưới chân bao cát nặng, cứ 5 ngày lại tăng thêm trọng lượng bao cát... nói là để rèn luyện thể chất ?, sau đó ngồi thiền dưới dòng thác đổ để tập luyện tinh thần... sau giờ ăn trưa thì phải tu luyện kết hợp với linh thú để tăng tình gắn bó với chúng, đến tối cũng phải tu luyện thêm ba canh giờ mới được về phòng ngủ.
Tất nhiên lúc đầu có mấy ai đồng ý phó thác việc tập luyện của mình cho một nữ nhân trẻ tuổi như nàng, mặc dù nàng đã chứng minh thực lực cường đại khi vào linh cảnh... nhưng điều đó chẳng chứng tỏ được nàng có khả năng lãnh đạo.

Các lão sư cũng không hề có ý định bắt buộc hay xen vào, Nhạc Phượng Hy cũng không hề có thái độ thúc ép hay khinh thường bọn họ vì vậy họ không để vào tâm về cuộc huấn luyện đó.

Chỉ là... sau 7 ngày, họ bắt đầu phát hiện sự tiến bộ vượt bậc của những người tham gia huấn luyện. Các Luyện Đan Sư đều có thể luyện được đan phẩm từ bậc trung trở lên, chất lượng được cải thiện tốt hơn, số lượng đan dược cũng được tăng nhiều hơn, kỹ năng khống chế hỏa linh cũng nắm vững chắc hơn, thậm chí họ còn được cung cấp nhiều kiến thức về những dược liệu vốn tưởng chừng rất bình thường nhưng lại rất có ích cho việc luyện đan.
Riêng các Kiếm Sư và Thuật Linh Sư... cũng tiến bộ không kém. Thể lực đã tốt hơn trước, thân hình linh hoạt, nhẹ nhàng như đi trên mây chứ không còn nặng nề chứ trước, các giác quan đều rất tinh nhạy đặc biệt là thị giác và thính giác. Họ không chỉ tiến cấp nhanh mà còn nắm vững kỹ năng điều khiển linh lực.

Dần dần các học viên khác đều đồng loạt đăng ký huấn luyện...

Vừa kết thúc vòng 5, một bảng bạch kim đã hiện lên top 30. Lúc này đã có thể tính điểm chính thức cho cả đội. Có thể nói năm nay đề khá là khó, nhất là đề vừa rồi đã thẳng tay loại hơn một nửa số thí sinh tham gia.

Tuy vậy, đội Minh Lãm vẫn giữ vững phong độ, đã có đến hơn 10 người lọt tên vào bảng bạch kim.

Sắc mặt của ban giám khảo hết sức kinh ngạc, họ nhìn nhau rồi tò mò nhìn đội Minh Lãm... không ngờ Minh Lãn lại có thể trụ lại đến vòng này, thậm chí còn bám sát điểm với Thương Vũ - vốn là nước nhiều năm liền luôn giữ vững hạng đầu trong cuộc thi luyện đan.
Chúng đều là những người trẻ tuổi... thậm chí ông còn thấy người 12-13 tuổi vừa mới luyện thành công 5 viên đan dược bậc thượng phẩm. Kỹ năng luyện đan cũng rất thuần thục, ngay cả những người có thú khế ước để luyện đan cũng rất ăn ý phối hợp với nhau.

Bốn ông liền bàn bạc khá lâu sau đó đèu thống nhất đề thi tiếp theo.

" Đề thi tiếp theo... Hồi Tinh Đan thượng phẩm cấp 5!!! Các tính điểm dựa vào số lượng... mời các thí sinh chuẩn bị"

Mọi người lẫn thí sinh và người xem đều đồng loạt ngạc nhiên.

Đề thứ sáu lại là Hồi Tinh Đan thượng phẩm???

Hồi Tinh Đan là một loại đan dược phục hồi linh lực khi bị tổn thương tinh hạch dành riêng cho linh thú. Loại đan dược này được sử dụng rất nhiều đối với các dong binh đoàn hay trong quân đội nhưng để luyện được đến bậc thượng phẩm thì người luyện phải hiểu sâu về ty lượng lẫn độ lửa, nhất là độ lửa. Phải là hỏa linh cấp 4 có màu đỏ lam... vì vậy để luyện được Hồi Tinh Đan, Luyện Đan Sư phải vận được hỏa linh cấp 4 hoặc sở hữu Đại Linh Thú hệ hỏa từ cấp 4 trở lên.
Đây là đề nói khó thì không khó những cũng không dễ... điểm chủ chốt ở đề này chính là cấp bậc của Luyện Đan Sư. Chỉ cần là cấp thấp thì không thể nào luyện thành công Hồi Tinh Đan được.

" Xem ra họ đã thay đổi cách thức thi đấu rồi. Có vẻ ban giám khảo đang rất hứng thú với đội chúng ta"_ Hoàng Việt Minh ngồi bên cạnh nàng nói.

Nhạc Phượng Hy ậm ừ rồi cắm cúi ghi ghi chép chép gì đó trên tờ giấy.

" Nè! Ngươi đang làm gì vậy? Đệ đệ của ngươi còn đang thi đấu, ngươi không bận tâm gì hết à???"_ Hoàng Ái Ny hỏi.

" Đệ ấy làm được mà... chỉ mới là khởi đầu, nên thoải mái đi"_ Nàng vừa nói vừa xoay cây bút lông, đôi mắt nhíu lại nhìn tờ giấy...

" Vậy ngươi đang làm gì vậy? Vẽ bùa à?"

Cả đám đều tò mò cúi người xem tờ giấy trên bàn...

0_○

Cái gì thế này??? Chữ không ra chữ hình không ra hình ?
Nhạc Phượng Hy ngồi lầm bầm rồi lại đánh dấu lên giấy... sau đó lại lắc đầu đánh dấu X to tướng vào đó.

" Hồng nhi! Muội gọi sư huynh Dịch Tư đến đây giúp ta"

Vũ Hồng gật đầu rời đi...

" Nè nè ngươi đang làm gì vậy?"

" Hả? À... ta muốn sắp xếp lại quy trình thi đấu cho ngày mai. Nếu có thể... ta không cần phải ra trận"

" Ngươi không muốn thi đấu???"_ Hiên Viên Ngạo bất ngờ hỏi.

Tứ Đồ Quốc ai cũng chú trọng nhiều nhất chính là được ra trận thi đấu để có thể chứng minh thực lực của bản thân. Nàng vậy mà... muốn từ bỏ cơ hội này!!!

" Ừ"

" Tại sao?"

" Sư muội... gặp ta có chuyện gì?"_ Dịch Tư cũng vừa mới đến.

" Sư huynh! Ta có vài điều muốn thỉnh giáo"_ Nàng hớn hở kéo Dịch Tư ngồi xuống bên cạnh.

" Được... nếu ta biết điều gì thì sẽ nói"

" Huynh có thể nói rõ hình thức đấu nhóm không?"
Tứ Đồ Quốc dành trọn hai ngày để mở cuộc thi đấu linh thuật: trong đó sẽ mở ra hai khu vực, một dùng cho đấu đơn, một dùng cho đấu nhóm. Ngày cuối cùng sẽ là chung kết chọn ra người/nhóm thắng cuộc... sau đó tính tổng điểm của ba cuộc thi...

" Vậy thì... luyện đan nắm chắc đứng thấp nhất là hạng 2, đấu đội thì...ừm... đó chính mấu chốt! Chỉ cần phần đấu nhóm đứng hạng hai hoặc một thì đấu đơn sẽ nhẹ nhàng hơn, chỉ cần cố gắng cho 10 người đứng trong top 30 là được"_ Nhạc Phượng Hy lại ghi thêm vài dòng vào giấy sau đó nghiêng người hỏi Dịch Tư tiếp.

Cả đám đầy dấu chấm hỏi trong đầu những cũng nghe và hiểu được tính toán của Nhạc Phượng Hy. Chưa gì mà nàng đã tự tin cho đội mình đứng hạng nào, trong khi đó...

Nhìn trên đài thi đấu... lại có thêm vài người bị loại trong đó có không ít  người thuộc đội Minh Lãm >_" Đấu nhóm cần mấy người? Đấu như thế nào?"_ Nàng ngước lên hỏi tiếp, tay lấy thêm một tờ giấy mới.

" Bốn người. Chúng ta chỉ cần phân ra  10 nhóm, bóc thăm đấu với các đội khác"

" Vậy chỉ cần chọn ra mỗi nhóm gồm một người giỏi phòng thủ, một người chuyên về tấn công trực diện, một người thì tấn công từ xa, người còn lại thì hỗ trợ và trị liệu..."_ Nàng vừa nói vừa chỉ dẫn Dịch Tư.

Cả hai cứ cắm đầu lên mặt bàn, người này nói, người kia hỏi. Dường như cả không gian này chỉ còn hai người họ vậy?

Dịch Tư mắt sáng như sao, tay run rẩy cầm tờ giấy mà nàng vừa ghi xong. Sau đó liền chạy đi sắp xếp đội hình.

Nhạc Phượng Hy thở phào nghiêng người dựa vào vành ghế, Dương Hàn Long pha cho nàng tách trà nóng hổi.

" Đa tạ"_ Nàng vui vẻ nhâm nhi trà nóng thơm ngon ^_^
" Ngươi có thể nói rõ cho bọn ta hiểu rồi chứ?"_ Bạch Khinh Lục khoanh tay hỏi.

" Hả? Nói gì?"_ Nàng ngơ ngác.

" Ngươi vừa nói không muốn thi đấu... chuyện này là sao?!"_ Hoàng Ái Ny lao vào hỏi.

" À... thì ta cảm thấy để mọi người thi đấu là được rồi, không cần đến lượt ta... và Dương Hàn Long tham gia"_ Nàng giải thích qua loa, mắt hướng về Tiêu Vận và Hoàng Việt Minh tỏ ý "hai người đều biết rõ mà, phải giúp ta che giấu đi chứ!!!?"

" Khụ... Hàn Long hắn bị thương không thể thi đấu, còn nàng thì nên ngồi ngoài vòng thi đấu có thể quan sát nhiều hơn, sẽ có thể nhắc nhở chúng ta chú ý..."_ Hoàng Việt Minh tỏ vẻ nghiêm túc.

" Đúng vậy! Ý ta là thế!!!"_ Nàng gật đầu hài lòng nhìn Hoàng Việt Minh.

" Sao ta có cảm giác chưa đấu mà sắp thua thế này!!!"_ Đông Phương Triệt ôm trán than vãn.
" Ta cũng thấy vậy, chưa gì mà hết hai người mạnh nhất rời khỏi cuộc thi... à không phải là ba chứ!!! Tính thêm cái tên Lãnh Minh Dực trốn ngay từ đầu nữa..."_ An Nhiên giơ ngón tay vừa tính toán vừa nói.

" Rốt cuộc các ngươi có để tâm vào trận đấu không vậy?"_ Hiên Viên Ngạo hỏi.

" Tất nhiên... là có rồi hehe"_ Nàng gãi đầu cười.

" A! Tình hình trên đó có vẻ gay cấn hơn rồi"_ Tiêu Vận đánh lạc hướng.

Lúc này trên đài chỉ còn 10 người, trong đó có 2 người đội Đại Hồ, 1 người đội Giao Long, Thương Vũ có 3 người, Minh Lãm có 4 người.

Điều làm mọi người ngạc nhiên đó là đội Minh Lãm có đến hai Luyện Đan Sư còn rất trẻ tuổi... đó chính là Hiên Viên Ninh và Lãnh (Nhạc) Thiên Kỳ.

Ban giám khảo thì như không thể ngồi yên trên ghế, các ông thật muốn chạy xuống sảnh đài hỏi chúng đã được thầy nào dạy! Nhìn phương thức luyện của chúng có những điểm khá tương đồng, một cây cỏ bình thường nhìn thì tưởng chừng rất vô dụng nhưng chúng lại có thể áp dụng vào luyện đan và cho ra đan dược chất lượng tốt hơn. Các ông chắc chắn là có người đã dạy cho bọn chúng... người đó phải là một Luyện Đan Sư cao cấp, tay nghề lão luyện hơn các ông nhiều.
" Có vẻ tiểu Kỳ nhà ta đang muốn giành hạng nhất rồi~"_ Nàng thoải mái nói. Bây giờ tính lại thì Minh Lãm đang chiếm ưu thế cao, tạm thời đã vượt xa hai đội khác chiếm vững vị trí thứ hai. Nếu đội Minh Lãm may mắn giành được "quán quân" thì có thể đứng nhất... tuy nhiên nàng không bắt buộc Thiên Kỳ hay bất kỳ ai cố ép bản thân khi khả năng không cho phép.

Bỗng nàng cảm thấy trong lòng bất an... nàng cảm giác quan sát xung quanh và vô tình chạm mắt với Lâm Như Tuyết.

Lâm Như Tuyết ngồi chễm chệ trên cao vẫn giữ nguyên nụ cười khó hiểu...

Nàng ta hình như có âm mưu gì đó...

Nhưng nàng ta thì có thể làm gì chứ? Vì từ đầu đến cuối chỉ ngồi yên một chỗ, thỉnh thoảng lại nghiêng người cười nói với thành chủ.

Đoan Hiên thì cứ như bức tượng, lạnh lùng uống trà rồi thỉnh thoảng lại gật gù khi nghe thành chủ nói điều gì đó.
Đám Thần Giáo hoàn toàn không có động tĩnh gì cả...

" Đề tiếp theo sẽ do Thần Sứ ra đề... xin mời"_ Người chủ trì nói xong liền từ từ lùi bước lại phía sau.

Tên nam nhân vận lam y luôn đi theo Lâm Như Tuyết liền ôn nhu đưa tay ra, nàng ta e thẹn đặt tay vào tay hắn mà đứng lên... sau đó cùng phi thân bay vào giữa đài thi đấu.

Khi mọi người còn chưa kịp định thần trước sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Lâm Như Tuyết thì giọng nói thánh thót vang lên.

" Ta rất vui vì có thể góp phần vào cuộc thi này. Đề lần này ta đã chuẩn bị từ trước cho các thí sinh"

Một hàng nha hoàn lần lượt bước lên đài, trên tay là khay chứa nhiều dược liệu...

" Ta muốn hỏi tất cả mọi người có mặt tại đây, có ai biết được những dược liệu ở trong khay là dùng để luyện loại đan dược nào?"_ Lâm Như Tuyết đưa ngón tay trước môi tỏ vẻ kỳ bí.
Mọi người đều hiếu kỳ muốn đến gần xem rõ hơn...

Ngay cả 10 thí sinh ở trên đài cũng khó hiểu cầm từng loại dược liệu lên xem xét...

" Có phải... là Bạch Phúc Đan?"_ Một thí sinh của đội Đại Hồ mạnh dạn lên tiếng.

" Rất tiếc... không đúng!"_ Lâm Như Tuyết lắc đầu.

Lần lượt những người khác cũng ra nhiều câu trả lời khác nhau nhưng vẫn nhận lại cái lắc đầu của vị Thần Sứ kia.

Bên này Nhạc Phượng Hy trầm mặc hẳn đi... đôi thủy mâu chăm chú theo dõi hành động của Lâm Như Tuyết...

Nổi bất an trong lòng nàng ngày càng rõ rệt. Cứ như muốn mách bảo nàng rằng "đó là một cái bẫy!!!"

Đến khi ngẫm lại những dược liệu trên đó... hình như nàng từng thấy ở đâu rồi...

Không lẽ là nó???

Răng rắc!!!

Chiếc bàn đá theo tay nàng xuất hiện một đường nứt kéo dài...

" Tỷ tỷ!!!"_ Vũ Hồng phát hiện liền hoảng hốt.
" Có chuyện gì vậy?"_ Hoàng Việt Minh lo lắng nhìn vết nứt trên bàn. Không lẽ linh lực của nàng đã trở lại?!... không phải... hắn lại thấy không giống!!!

Nàng hít sâu một hơi, cố lấy lại bình tĩnh tập trung theo dõi tình hình mà không bận tâm đến dấu tích bất thường hiện rõ trên chiếc bàn đá cứng cáp... (t/g: dấu hiệu đáng mừng!!! Yeeeee~???)

Lúc này Lâm Như Tuyết vẫn luôn quan sát thái độ của Nhạc Phượng Hy... mà trong lòng thỏa mãn.

Nhạc Phượng Hy! Đây chỉ mới là một trò chơi đơn giản mà ta muốn tặng cho ngươi. Ta muốn xem ngươi có thể đối phó thế nào đây?

" Không để các vị sốt ruột thêm. Đây là nguyên liệu dùng để luyện phối hợp hai loại đan dược Phá Căn Đan và Tạo Căn Đan"

Phá Căn Đan và Tạo Căn Đan là hai loại đan dược phối hợp có tác dụng khi một người có linh căn yếu ớt, hoặc bẩm sinh là có nhiều linh căn không thể tu luyện cố định được vì vậy họ muốn thay đổi thành linh căn khác ổn định hơn, thậm chí còn hỗ trợ cho linh căn đó tiến cấp nhanh thẳng đến cấp bậc Linh Thần mà không phải chịu bất kỳ tổn thương nào cả.
Điều này có nghĩa là Phá Căn Đan sẽ phá hủy tất cả các linh căn trong đan điền sau đó dùng Tạo Căn Đan để tái tạo lại một linh căn mới. Tuy nhiên, hai đan dược phải được luyện cùng một lúc và vô cùng khó luyện. Người luyện không đòi hỏi ở cấp độ mà về tinh thần lực. Bởi trong nguyên liệu có chưa hai loại thảo dược chí âm và chí dương, nếu kết hợp hai loại này lại sẽ sinh kịch độc lúc đầu sẽ gây ảo giác sau đó là làm suy sụp lý trí cho người luyện cuối cùng là ăn mòn dần vào trong huyết quản người luyện... chỉ cần Luyện Đan Sư có tinh thần lực đủ mạnh thì sẽ không bị ảnh hưởng bởi kịch độc này. Rất ít người có thể luyện thành công được, đã từng có người bị thất bại và hậu quả là bị xuất huyết lục phủ ngũ tạng đến chết, có người có thể không chết nhưng cũng bị tàn phế phải nằm trên giường cả đời, lại có trường hợp luyện thành công nhưng vì tinh thần lực bị cạn kiệt mà nhanh chóng mất đi ý thức và chìm dần vào hôn mê sâu, khó có thể hồi phục lại bình thường.
Vì vậy có thể nói hai đan dược này chính là dược cấm trong giới Luyện Đan. Chả có ai muốn liều mạng vì chúng cả...

Vậy mà Lâm Như Tuyết lại có thể lấy nó làm đề thi hôm nay!

Không phải là muốn gϊếŧ chết hết các thí sinh chứ!?

" Vì đây là một đề khó vì vậy những ai cảm thấy không thể luyện thì có thể rút lui nhưng ta cũng muốn nói trước những phần thưởng đặc biệt do Tế Ty chuẩn bị dành cho người chiến thắng đề thi này"

" Đó là phần thưởng gì?"_ Một người hiếu kỳ hỏi.

Lâm Như Tuyết phất tay một cái liền xuất hiện rất nhiều hộp nhỏ rương lớn... sau đó một giáo đồ khoác áo choàng trắng tiến lên cầm một cuộn giấy, bắt đầu hắng giọng đọc.

"...v...v... năm rương chứa 800 vạn thanh tệ tử sắc, một viên dạ minh châu tu luyện 3 vạn năm, một viên Tẩy Tủy Đan, một lọ chứa nước mắt nhân ngư, một đóa huyết liên được nuôi dưỡng từ huyết long tộc 500 vạn năm và cuối cùng là...cơ hội bước vào linh cảnh của Thần Giáo ba ngày"
Khi nghe liệt kê những phần thưởng hậu hĩnh, ai cũng tỏ vẻ khao khát. Nhất là cơ hội được bước vào linh cảnh của Thần Giáo. Trong đó không như các linh cảnh của các học viện mà nó như là một không gian đặc biệt có thể sinh ra những thánh vật kỳ bí. Người khi bước vào đó đều có thể tìm được một thánh vật hữu duyên cho riêng mình.

" À. Còn một điều nữa... nếu những ai rút lui thì phải chấp nhận bị mất toàn bộ điểm của những đợt đấu trước. Còn ai chấp nhận thách thức này không cần biết có thành công không đều sẽ được ưu ái được nhân đôi số điểm hiện có. Nếu có rủi ro trong thi đấu, Thần Giáo sẽ đảm nhận hết các việc điều trị cho các thí sinh... cho đến khi hồi phục"

Việc này...

Có phải là ép buộc quá đáng không???

" Để cho các thí sinh còn lại có thể sáng suốt quyết định, ta sẽ cho mọi người nghỉ giải lao khoảng nửa nén nhang. Các thí sinh có thể về đội của mình để bàn bạc"
" Tỷ tỷ..."_ Nhạc Thiên Kỳ bước đến chỗ nàng, tay nắm lấy cổ tay nàng mỉm cười.

Đôi thủy mâu sâu thẳm giờ hiện lên vẻ mặt tự an ủi bản thân của Thiên Kỳ.

" Nghe lời ta... mọi người rút lui hết đi"_ Nàng nhẹ nhàng vuốt tóc Thiên Kỳ. Sao nàng có cảm giác thằng nhóc này đã nhìn thấu nàng vậy ?

" Ta cũng cảm thấy không ổn. Mọi người nên chấp nhận rút lui"_ Đông Phương Triệt nói.

" Nhưng như thế đội chúng ta sẽ thua cuộc"_ Hiên Viên Ninh buồn bã. Nếu rút lui thì toàn bộ số điểm mà đã thi đấu trước đó đều bị mất hết. Để đất nước mình hàng năm lại phải cống nạp vật phẩm với số lượng lớn làm cho dân lành lâm vào tình trạng đói kém, đất nước trở thành một quốc gia nghèo, thua kém mọi mặt, luôn bị các nước khác cười nhạo khinh thường mãi... nàng thật sự không cam lòng!!!
" Chúng ta còn hai trận nữa, vẫn còn cơ hội để lật ngược tình thế"_ Hiên Viên Ngạo vỗ vai an ủi Hiên Viên Ninh.

" Rõ ràng Lâm Như Tuyết cố tình gây khó với chúng ta. Chờ đội chúng ta đang trên đà thắng lợi, lại bất ngờ đổ ập một gáo nước lạnh dập tắt tất cả!Bây giờ nếu tất cả các thí sinh đều bỏ cuộc thì đội chúng ta cũng là đội tổn thất nhiều điểm nhất"_ Hoàng Ái Ny tức đến nghẹn họng, khuôn mặt đỏ bừng.

" Nhưng còn tốt hơn là bản thân bị phá hủy, không thể mạo hiểm được!"_ An Hiểu nói.

" Mọi việc đều do sư muội quyết định, mọi người đều sẽ tôn trọng ý kiến của sư muội"

Mọi người đồng loạt nín thở chờ đợi Nhạc Phượng Hy lên tiếng.

Nàng trầm mặc một hồi sau đó sảng khoái dựa vào vành ghế, nhếch miệng nói một cách rất có phong thái, khác hẳn với vẻ mặt tràn ngập u ám như vừa rồi.
" Mọi người không cần lo xa. Cùng lắm thì mọi người cố gắng hai vòng sau, ta cũng sẽ tham gia thi đấu..."

" Được! Có Nhạc Phượng Hy tham gia thì còn lo gì nữa chứ! Chúng ta thắng chắc rồi!!!"_ An Nhiên vui mừng nói.

Mọi người bắt đầu vui mừng, giải tỏa hết mọi căng thẳng mà Lâm Như Tuyết áp đặt ra.

" Không được!"_ Hoàng Việt Minh lập tức phản đối.

" Tại sao không được?"_ Hiên Viên Ngạo hỏi. Dường như họ đang giấu diếm điều gì đó...

" Nàng không được thi đấu, Lâm Như Tuyết chắc chắn muốn dụ nàng ra mặt hơn nữa nàng..."_ Tiêu Vận nói nhỏ... nàng đã mất đi sức mạnh, nếu thi đấu sẽ rất nguy hiểm!

" Ta biết... nhưng ta sẽ đối phó được"_ Nàng ngắt lời hắn.

Chỉ là... chuyện nàng mất linh lực chỉ có vài người biết... nàng lại không tin Đoan Hiên có thể nói ra bí mật này cho nàng ta biết được. Vậy... tại sao Lâm Như Tuyết lại cố ý muốn đẩy nàng vào bước này?!
Không!

Có lẽ Lâm Như Tuyết không hẳn muốn nàng tham gia thi đấu mà chính là muốn chơi trò "mèo vờn chuột" với nàng!!!

Mà con mồi mà "mèo" muốn lấy ra để chơi đùa với "chuột" chính là người thân của nàng... Nhạc Thiên Kỳ!!!

Thế nhưng trò chơi này, nàng ta không hoàn toàn nắm quyền chủ động. Nếu Tiểu Kỳ chấp nhận rút lui thì sao? Trò chơi này chắc chắn sẽ không thành lập!

Vậy tại sao nàng ta lại tỏ vẻ bản thân đã nắm chắc phần thắng thế này!?

Tiểu Kỳ rất ngoan ngoãn, sẽ biết nghe lời nàng...nhưng...

...cảm giác bất an vẫn còn âm ĩ trong lòng... thật khó chịu!!!?

" Thời gian nghỉ đã hết. Mời các thí sinh trở về đài thi đấu để nói ra quyết định cuối cùng"_ Người chủ trì cuộc thi thông báo.

" Tiểu Kỳ... đệ nên nhớ rằng bỏ cuộc không phải vì bản thân yếu kém mà là vì bản thân có thể tự lường trước được mọi việc trong khả năng của mình. Đệ không được thiếu suy nghĩ!!!"_ Nàng khẩn trương nói nhanh với hắn.
" Tỷ tỷ! Đệ cũng đâu có nói gì? Tỷ đừng lo lắng"_ Nhạc Thiên Kỳ cười lớn sau đó ôm chặt nàng, chôn mặt vào bờ vai nàng.

" Đệ sẽ bảo vệ tỷ tỷ"

Hắn nói xong liền nhanh chóng quay lưng đi.

Cả người nàng run lên... tiểu Kỳ đang muốn...

Các thí sinh hầu hết đều chọn từ bỏ...

" Ta lựa chọn... tiếp tục thi đấu!!!"_ Nhạc Thiên Kỳ dõng dạc tuyên bố.

Cả không gian trở nên căng thẳng... ai cũng cho rằng hắn là một đứa trẻ hiếu thắng, không biết tự lượng sức mình.

Rầmm... ầmmm...

Chiếc bàn đá bị bể nát. Nhạc Phượng Hy mặt không biến sắc, nhưng ánh mắt lại sắc bén vô cùng, cả người toát lên cổ khí lạnh lẽo đến rợn người.

Lâm Như Tuyết nhếch miệng cười...

Tên nam nhân lam y đứng bên cạnh Lâm Như Tuyết thì càng hiếu kỳ quan sát Nhạc Phượng Hy. Mặc dù trên người nàng ta không xuất hiện linh lực nhưng lại xuất hiện một nguồn khí lực rất khác lạ, hắn chưa bao giờ thấy qua, nguồn khí này không hề chứa bất kỳ nguyên khí tự nhiên nào, lúc thì mờ nhạt lúc thì dày đặc... rất thú vị ?
" Kỳ Kỳ... huynh... sao lại chấp nhận?"_ Hiên Viên Ninh tái mặt, giọng run run sắp khóc.

Hắn không trả lời nàng, miệng vẫn giữ nụ cười tươi sáng nhưng sâu trong đôi thủy mâu giống hệt như của Nhạc Phượng Hy lại đượm lên nỗi buồn bất định.

Nếu như hắn chấp nhận bỏ cuộc thì đội Minh Lãm chắc chắn sẽ bị tụt dốc, như thế chẳng khác nào trở thành gánh nặng cho hai trận sau... điều qua  trọng hơn đó

là tỷ tỷ chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm khi thi đấu... đừng tưởng hắn không nhận ra tỷ tỷ đang giấu hắn điều gì.

Vì vậy... đệ phải bảo vệ tỷ tỷ thật tốt!!!