Thần Trong Các Vị Thần

Chương 161: Chương 161




Trong 1 căn phòng vip trên khán đài , chàng thanh niên trẻ tuổi vẫn theo dõi suốt trận đấu . lúc này , trên mép miệng của hắn lộ ra 1 nụ cười cao ngạo và đầy tự tin vốn có của mình , lạnh lạnh nói : “ thằng nhóc đó , không ngờ vì muốn chiến thắng , sẵn sàng đem cả sinh mạng của mình ra đùa giỡn . không biết là nên khen hắn dũng cảm hay là ngu ngốc đây !” ngưng 1 hồi , hắn lại nói tiếp : “ nhưng ta rất thích cái tính cách như thế này !”
người đàn ông trung niên nãy giờ vẫn đứng ở phía sau lưng hắn , vô cùng tôn kính nói : “ thiếu gia ,vậy ngài sẽ tới tìm thằng nhóc đó ngay chứ ?”
chàng thanh niên im lặng suy nghĩ 1 hồi , khẽ quay đầu lại , nhạt nhạt nói : “ khoan ! không cần thiết phải nóng vội như thế này , cứ đợihắn bình phục lại trước đã . ngươi hãy tiếp tục cho người theo dõi tình hình của hắn , nếu như có xảy ra sự cố bất ngờ nào thì hãy lập tức về báo cáo cho ta biết ngay !”
” vâng ạ !” người đàn ông trung niên khẽ cúi người , từ từ bước ra khỏi căn phòng .

Chàng thanh niên lại đưa mắt nhìn xuống võ đài , tự mình lẩm bẩm nói nhỏ : “ Tiền Thế Kiệt , rốt cuộc mi là 1 người như thế nào nhỉ ?”
………….
Cadic là người cuối cùng trụ lại trên võ đài , nên ban tổ chức quyết định đội giành chiến thắng ở trận chung kết chính là đội Cadic và Kakalot . còn đội của Tiền Thế Kiệt và Isbel giành hạng 2 , cũng nhận được số tiền 2000 đồng vàng .
Tiền Thế Kiệt được Isbel đưa thẳng về tiệm vũ khí của Pole . đưa anh ta vào phòng nằm nghỉ . lát sau , Gongro cũng đã tới ghé thăm . vô cùng thận trọng dặn dò Isbel trong thời gian này phải chăm sóc anh ta thật cẩn thận . nếu có xảy ra biến chứng gì lập tức tới báo cho ông ta biết ngay . sau khi dặn dò Isbel xong , lại quay sang dặn dò Pole vài câu . sau đó rời khỏi tiệm vũ khí đi về căn nhà ở ngoài thành .

Phải tới ngày thứ 3 , Tiền Thế Kiệt mới có thể tỉnh lại . nhưng toàn thân không thể cử động , phải nằm liệt trên giường . Gongro nói rằng đó chỉ là những triệu chứng bình thường do sử dụng sức lực trong cơ thể vượt quá giới hạn . phải nằm trên giường nghỉ ngơi hết 1 , 2 tuần sau mới có thể dần dần hồi phục lại được . trong thời gian này , ban tổ chức cho người mang tiền thưởng tới trao tặng cho Isbel . ngoài ra Cadic và Kakalot cũng có ghé qua hỏi thăm sức khỏe vài lần rồi mới rời khỏi thành Katanga để đi về đế đô . trước khi rời đi , Cadic có để lại 1 câu : “ suốt cuộc đời này ta chưa từng cảm phục ai cả . cậu chính là người đầu tiên đấy ! không ngờ cậu lại can đảm như vậy , chỉ vì muốn giành chiến thắng ! dám liều mình dốc hết toàn bộ sức lực để sử dụng chiêu “ bát trảm quy nhất” . trên đời này chắc không có mấy ai đủ dũng khí để làm điều đó .”
Nghe xong lời nói của Cadic , Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được : “ can đảm ?? ngu ngốc thì đúng hơn!” Thực ra ngay cả anh ta cũng không hiểu vì sao lúc đó lại liều mạng như vậy . lúc đó cái đầu của anh ta nóng lên , không còn đủ bình tĩnh để suy nghĩ quá nhiều nữa , nên mới liều mình dốc hết toàn bộ sức lực để sử dụng chiêu thức đó . hiện giờ suy nghĩ lại còn cảm thấy rất hối hận nữa kìa . nếu như cho anh ta được quay trở lại vào thời điểm đó , cho dù có đánh chết cũng tuyệt đối không làm ra 1 hành động ngu ngốc như thế nữa đâu .
Cuối cùng , Cadic và Kakalot đã nói lời từ biệt với Tiền Thế Kiệt : “ chúng tôi còn công việc phải đi tới đế đô , hy vọng có 1 ngày nào đó có thể tái ngộ với cậu . sau này nếu như có gì cần giúp đỡ , cậu có thể tới đế đô để tìm chúng tôi . nếu như những việc đó không vượt quá khả năng của chúng tôi . chúng tôi sẽ hết lòng giúp đỡ .”
Tiền Thế Kiệt mỉn cười nói lời cảm ơn , sau đó tạm biệt cả 2 .