Thần Y Độc Phi

Chương 165: Không nên có ý xấu




Phượng Cẩn Nguyên gật đầu, “Đúng là làm càn. Vương gia, hạ quan nhận thiệp mời của vương phủ, có ý tốt để ba đứa con gái mang theo thọ lễ đến chúc thọ, nhưng một bị hạ nhân làm bẩn váy, một bị bắt gảy đàn cho vũ cơ, còn một bị Thanh Nhạc quận chúa làm xấu hổ. Vương gia có hiềm khích gì với Phượng phủ ta?” Phượng Cẩn Nguyên vừa nói vừa đứng lên, “Nếu Phượng gia ta có chỗ không đúng, mong vương gia minh xét, hạ quan chắc chắn sẽ bồi tội. Nhưng con gái trong nhà đều chưa lấy chồng, mong rằng vương gia, vương phi và quận chúa giữ lại cho các nàng chút thể diện.“Hắn vừa nói như vậy, trên mặt Định An vương không nhị được, không khỏi mắng trong lòng Thanh Nhạc và vương phi một lát. Nhưng trên mặt vẫn vui vẻ với Phượng Cẩn Nguyên, nhanh chóng đứng lên, trả lời: “Phượng đại nhân nói gì vậy, Định An vương phủ ta và Phương gia luôn giao hảo, tại sao lại nói đến hiềm khích! Ai! Đều do nữ nhân trong nhà không biết tốt xấu, bổn vương trở về nhất định trách phạt thật nặng, mong Phượng đại nhân thông cảm.” Nói xong, vừa chắp tay, vừa cúi người cho Phượng Cẩn Nguyên một cái vương gia chỉ tôn.



Phượng Cẩn Nguyên cũng hiểu khi chuyển biến tốt thì năm bắt, dù sao người ta cũng đã nâng lễ vào cửa, lại ăn nói khép nép, hắn không thể tự cao tự đại quá. 



Vì thế cười ha ha theo, nói: “Chuyện nữ nhân trong nhà, hạ quan sao lại so đo với vương gia.”



Lúc này Định An vương với nhẹ nhàng thở ra, ngồi về ghế khách lần nữa, đưa trà lên uống một ngụm.



Nhưng bồi tội xong, Định An vương cũng không có ý định ra về. Phượng Cẩn Nguyên tiếp chốc lát, cũng nhìn ra manh mối, không khỏi hỏi: “Vương gia còn có việc gì?”



Định An vương xấu hổ nở nụ cười gượng, rồi mới nói: “Không gạt Phượng đại nhân, hôm nay bổn vương tới đây, đúng là còn có một chuyện muốn nhờ.”



“Hả? Không biết hạ quan có thể giúp vương gia chuyện gì?”



Định An vương lại uống một ngụm trà lớn, ngậm một lát, lại nói: “Chính là sự việc tiểu nữ gây rối, Phượng đại nhân có điều không biết, ngày ấy có thất điện hạ ở đó, đã thấy được nhưng lại nói... Nhưng lại nói là phải về bẩm báo Hoàng thượng, xin Hoàng thượng tứ hôn cho Thanh Nhạc. Ai Người nọ chỉ là một gã thị vệ trong phủ, Thanh Nhạc sao có thể gả cho hắn?”





“Vậy ý vương gia là...” Phượng Cẩn Nguyên lạnh mặt, chuyện ngày ấy hắn đã sớm phái người hỏi thăm, rõ ràng 'Thanh Nhạc muốn vu hãm Phượng Vũ Hành. Quận chúa trong phủ ngươi không thể gả, chẳng nhế để con gái Phượng gia ta gả sao? Nghĩ thì như vậy, tức giận lại giấu đi: “Tính tình của Thất điện hạ cả ta và ngài đều biết, nhìn qua thì hiền lành, cũng không có việc gì có thể. thương lượng với thất điện hạ. Chỉ sợ chuyện này, hạ quan thật sự bất lực.”



Định An vương sao có thể để hắn nói một câu mà từ bỏ, nhanh chóng nói: “Có thể mời nhị tiểu thư thương lượng với thất điện hạ mà! Bổn vương nghe nói nhị tiểu thư và thất điện hạ rất thân thiết, còn gọi thất điện hạ là thất ca.”



Phượng Cẩn Nguyên nhíu mày, càng ngày càng cảm thấy Định An vương gia đúng là không biết xấu hổ. “Vương gia, quận chúa và thị vệ kia tâm đầu ý hợp, vì sao vương gia không thành toàn, không nên cầm gậy đánh. uyên ương đâu?”



Định An vương vỗ đùi, “Sao có thể là tâm đầu ý hợp!”



“Vậy thì là gì?” Phượng Cẩn Nguyên trừng mắt hỏi lại Định An vương, “Không phải là tâm đầu ý hợp, vậy sao. lại có chuyện đó phát sinh?”



Định An vương bị nghẹn nói không ra lời, ngắc ngứ cả buổi, thì nhả ra một câu: “Tiểu nữ không hiểu chuyện, đều là tiểu nữ không hiểu chuyện, mong Phượng đại nhân có thể giúp bổn vương một lần, nếu sự tình thành công, bổn vương chắc chản sẽ hậu tạ.”



Phượng Cẩn Nguyên căn bản không cần Định An vương hậu tạ, đây là vương gia không có nửa điểm quyền lực, ngay cả quyền vào triều của hắn cũng bị Hoàng thượng tước đoạt, còn có thể hậu tạ cái gì. “Chỉ sợ việc này thì ta phải thương lượng với nhị nha đầu kia.”




Hắn vừa mới nói xong, ngoài cửa có gã sai vặt tiến vào, khom người nói: “Lão gia, nhị tiểu thư đến.”



Định An vương nóng vội, bắt đầu thốt lên: “Mau truyền!” Lập tức cảm nhận được ánh mắt của Phượng Cẩn Nguyên, đành hậm hực ngậm miệng.



“Để nhị tiểu thư vào đi.” Phượng Cẩn Nguyên từ từ nói.



Lập tức, gã sai vặt rời đi, chỉ lát sau, Phượng Vũ Hành dẫn theo Vong Xuyên đi vào.



Đi vào trong phòng thì nhìn thất Định An vương đang ngồi ở ghế khách, lại thấy trong phòng có hai chiếc rương, trong lòng đã tính toán sẵn.




“Con gái bái kiến phụ thân, bái kiến vương.” Trên khuôn mặt nàng không có cảm xúc rõ ràng, theo quy tắc. hành lễ vấn an.



Phượng Cẩn Nguyên đã sớm quen kiểu của Phượng Vũ Hành, Định An vương phi kia cũng đã lĩnh giáo tính tình của Phượng Vũ Hành ở thọ yến, lập tức không hề so đo. Định An vương còn lấy lòng nói: “Nhị tiểu thư không cần đa lễ."




Phượng Vũ Hành chỉ nói: “Vương gia khách khí.” Cũng chưa liếc mắt nhìn Định An vương một cái, “Không biết phụ thân gọi A Hành đến đây là có việc gì?”



Phượng Cẩn Nguyên gật đầu, “Không phải vi phụ có việc, là Định An vương có việc muốn thương lượng cùng con.” 



“Hả?” Phượng Vũ Hành khó hiểu, “Ta là thứ nữ vô phẩm vô gia, sao xứng thượng lượng chuyện với vương gia, phụ thân đừng đùa A Hành. Nếu không có chuyện gì quan trọng, A Hành sẽ trở về.” Nàng nói xong xoay người muốn đi.



Định An vương bước xa một bước, trực tiếp lôi kéo Phượng Vũ Hành ở lại.



Phượng Vũ Hành nháy mắt một cái, cánh tay mạnh mẽ run lên, hất canh tay từng chinh chiến nhiều năm của Định An vương rat