Thần Y Độc Phi

Chương 188




Phượng Vũ Hoành đến Kim Ngọc viện này chính là xem người của Thẩm gia đưa thuốc vào ban đêm, sao có thể mặc kệ động tĩnh chỗ cửa sổ.

Chỉ thấy thân thể nàng nhanh chóng xoay tròn, còn lại năm người vây thành nửa vòng tròn, sau đó ngón tay nhanh nhẹn bắ n ra, mấy ngân châm rời tay, lại thêm hai hắc y nhân ngã xuống.

Sau đó các sát thủ đều hôn mê, không biết Phượng Vũ Hành b ắn ra ám khí gì, lại không thể nhìn rõ, khi tiếp xúc thì đã gục xuống.

Trong lúc nhất thời, mấy người đều không dám tới gần nàng.

Mà lúc này, Ban Tẩu đang ẩn thân ở một nơi bí mật gần đó rốt cuộc không nhìn được, như quỷ ảnh lay động đến gần, song kiếm hiện ra, trong nháy mắt đã tóm được ba người.

Phượng Vũ Hoành vỗ vỗ bả vai Ban Tẩu, “Chúng ta vào trong phòng nhìn xem, chú ý lúc đánh, cướp dược về cho ta, ngày mai còn có thể bán lại với giá hai ngàn năm trăm lượng.”

Khóe miệng Ban Tẩu giật giật, ngày đó chủ tử của hắn lừa gạt Thẩm Vạn Lương hơn hai ngàn lượng bạc! Viên thuốc này tuy rằng cũng rất quý, ngày thường Bách Thảo đường bán bao nhiêu tiền hắn không phải không biết, cũng phải mười lượng bạc một viên, đến chỗ này thì tăng gấp ngàn lần. Người ta mua xong rồi còn không cho bệnh nhân uống, còn phải cướp về bán lại lần nữa... 

Trong Phúc Phỉ gian, hai người đương nhiên đi vào nơi Thẩm thị nằm. Thẩm thị kia bị ám vệ của Phượng Cẩn Nguyên phế đi tâm mạch, giờ giống như một con quỷ mập nằm trên giường khóc, Phượng Vũ Hoành thấy nàng sống nhiều nhất cũng phải hai, ba ngày, bị thương nặng như vậy, mấy viên thuốc kia sao có thể duy trì được. Chắc là Thẩm gia kia cũng không còn biện pháp, cái gì cũng có thể thử lúc tuyệt vọng.

Người trong phòng không nghĩ rằng sáu gã sát thủ cũng chưa giải quyết được người bên ngoài, nhưng lại bại lộ hành tung của mình, không khỏi sốt ruột. Vài lần muốn tới gần Thẩm thị đều không thành, trong đó có một lần đã đến bên giường, viên thuốc nắm chặt trong tay, chuẩn bị cho vào miệng Thẩm thị, lại bị Ban Tẩu túm lại rút về.

Gương mặt Thẩm thị tuyệt vọng, ban đầu còn mang theo hy vọng phối hợp hé miệng, sau mấy lần cũng đã tuyệt vọng. Sau khi Ban Tẩu túm người trở về, nàng dùng. hết khí lực nói bằng giọng khàn khàn: “Mặc kệ ta, đi đi!”

Người nọ che mặt, chỉ lộ đôi mắt, vừa nghe lời này, đôi máy bỗng chốc đã đỏ lên. Muốn quay lại liêu mạng với người đi cùng Phượng Vũ Hoành, nhưng trong lòng biết rõ mình vốn không đánh lại người ta.

Rơi vào đường cùng lại nhìn thoáng qua Thẩm thị trên giường, cần răng, nhảy ra cửa sổ, bỏ chạy.

Phượng Vũ Hoành không quan tâm Thẩm thị, vội vã hỏi Ban Tẩu: “Thuốc đều đã lấy lại rồi sao?” 

Ban Tẩy đưa một cái bình sứ nhỏ trong tay ra cho Phượng Vũ Hoành: “Là cái này. Trong tay người nọ còn nắm một viên, ghê tởm như vậy, chắc cũng không thể muốn.”

Phượng Vũ Hoành gật đầu, “Coi như ta lỗ năm trăm lượng.”

Ban Tẩu muốn bộc phát rồi.Lúc này nàng mới chú ý Thẩm thị bên kia, chỉ thấy gương mặt của người trên giường đã không còn bộ dạng gì, cũng không biết Phượng Cẩn Nguyên đánh nàng như thế nào, như đánh đến gầy đi, ngay cả xương gò má đều lõm xuống, hai hốc mắt cũng lõm lại, thoạt nhìn có điểm giống với dung mạo đã chỉnh sửa của người châu Âu thế kỉ XXI.

Thẩm thị cũng nghiêng đầu nhìn qua Phượng Vũ Hoành, ánh mắt giống như chủy thủ có độc, hận không thể róc xương róc thịt nàng.

“ Ngươi...” Thẩm thị liều mạng dùng lực, liều mạng nguyền rủa Phượng Vũ Hoành: “Một ngày nào đó, ngươi sẽ gặp báo ứng. Phượng Vũ Hoành, ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Nàng lại nở nụ cười, nụ cười này giống như một đoá hoa địa ngục, đẹp đến cực điểm, nhưng cũng toả ra hơi thở chết chóc.

“Làm người đều thất bại, ngươi dựa vào đâu thì cho rằng làm quỷ có thể thăng?”

Khi từ trong phòng đi ra, sát thủ trong viện đã xử lí  không còn một mảnh, ngoài việc trong không khí từng trận huyết tỉnh bên ngoài, thì hoàn toàn không nhìn ra có dấu vết đánh nhau.

Phượng Vũ Hoành ngửa đầu cười, nói với không khí: “Thủ hạ của phụ thân, làm việc cũng sạch sẽ lưu loát, rất tốt.”

Trong tối, ám vệ của Phượng Cẩn Nguyên thiếu chút nữa bị lệch mũi. Chỉ nói tự ngươi đánh đến nghiền, nói vào trong nhà liền vào, để lại một đống thi thể nửa chết nửa sống và hôn mê, chúng ta có ý tốt giúp ngươi dọn dẹp, vậy mà một tiếng cám ơn cũng không có.

Phượng Vũ Hoành cũng mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, dẫn theo Ban Tẩu trở về Đồng Sinh hiên.

Hôm nay xem như nàng chính thức bại lộ thân thủ trước mặt ám vệ của Phượng Cẩn Nguyên, không vì cái gì khác, chính là cho phụ thân nàng rõ ràng, sau này cho dù nói chuyện hay làm việc, đều phải lo lắng hơn ba phần, đừng tưởng rằng người của Đồng Sinh hiên nàng là có thể tuỳ tiện nắm bóp như quả hồng mềm. Ở Tây Bắc ba năm, Phượng Vũ Hoành nàng đã sớm không còn là Phượng Vũ Hoành lúc trước.

Ngay khi Phượng Vũ Hoành rời Kim Ngọc viện nửa khắc, một gã ám vệ tham dự vào sự kiện sát thủ lúc. trước đứng trước mặt Phượng Cẩn Nguyên, đem mọi chuyện phát sinh bẩm báo lại chỉ tiết.