Thần Ý Sát Thủ

Chương 122: 122: Cút Ra Khỏi Thành Phố Ninh Hạ




“Không những không giống với phương thuốc của Hạ Cơ Uyển. Phương thuốc này của cậu ấy còn cao hơn của cô gấp vạn lần.”

“Không nghĩ tới ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh’ lại được tạo thành với mức chi phí như thế này. Một viên thuốc chưa đến một trăm năm mươi nghìn. Hạ Cơ Uyển, lòng dạ của cô thật là xấu xa. Tập đoàn Vạn Nam các người, bán hơn một trăm năm mươi triệu.”

“Chẳng lẽ mạng người trước mặt Hạ Cơ Uyển cô chỉ là trò đùa thôi sao?”

Hạ Cơ Uyển hoàn toàn hoảng sợ.

Phương thuốc mà Trần Hạo Hiên lấy ra không những không giống với của mình, mà còn cao cấp hơn.

Hơn nữa, tất cả mọi người trên thế giới đều biết tập đoàn Vạn Nam bán thuốc có chi phí thấp với mức giá trên trời.

Trong lúc nhất thời, danh tiếng của tập đoàn Vạn Nam bùng nổ.

Cho dù Hạ Cơ Uyển có xảo quyệt cỡ nào thì hiện tại cũng hết đường chối cãi.

Cô ta giống như bị người kéo ra giết chết vào lúc cao điểm nhất.

Ngược lại, Trần Hạo Hiên nói chuyện nhẹ nhàng: “Hạ Cơ Uyển, tôi đã nói rồi tôi sẽ lấy lại hết từng thứ mà tôi đã cho cô. Quên nói với cô, phương thuốc mà tôi đưa cho cô trước đây, thật ra có tên là ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh nhỏ’, đã được tôi nghiên cứu ra vào lúc năm tuổi. Còn cái hiện tại trong tay tôi là ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh lớn’, giải quyết tất cả những nguy hiểm tiềm ẩn của phiên bản trước.”

“Không chỉ có vậy, tôi sẽ không xin cấp bằng sáng chế cho phương thuốc này. Mọi người đều có thể sử dụng miễn phí.”



“Từ xưa đến nay, bác sĩ theo ngành y là vì muốn chữa bệnh cứu người chứ không phải để làm nô lệ cho đồng tiền.”

Trần Hạo Hiên nói hết câu này, cả hội trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm.

Trong lòng mọi người đều tràn ngập phẫn nộ.

Thẩm phán vẫn chưa tuyên án nhưng công lý đã ở trong lòng mọi người.

“Không ngờ, thành tựu hiện tại của Hạ Cơ Uyển thật ra là do phương thuốc người khác đưa cho.”

“Người phụ nữ này thật độc ác. Cô ta lại dám độc chiếm phương thuốc mà người khác tặng, sau đó điên cuồng kiếm lợi nhuận.”

“Thật đúng là một người trơ trẽn. Bây giờ nhắc đến tập đoàn Vạn Nam lại khiến tôi buồn nôn.”

“Phương thuốc giá một trăm năm mươi triệu, muốn mạng của biết bao nhiêu người chứ? Hạ Cơ Uyển, lòng dạ cô độc ác như vậy kiếp này cô sẽ phải xuống địa ngục.”

“Hạ Cơ Uyển, cút ra khỏi thành phố Ninh Hạ, cút ra khỏi thành phố Ninh Hạ.”

Hết tiếng này đến tiếng khác giống như những con kiến đang gặm nhấm trong đầu của Hạ Cơ Uyển.