Tần Nguyên đáp: “Sau khi vị thần thăm dò thì nghe nói phu nhân nhà hắn vô cùng lợi hại, có sở trường bán buôn. Chỉ là gần đây phu nhân của hắn không lộ diện, rất nhiều người hầu không biết nàng ta ở đâu, vậy nên rất khó tìm thấy nàng ta”
Triệu Khương Lan đăm chiêu: “Vậy thì nàng ta nhất định có quan hệ mật thiết với những loại hương liệu này, nếu đã có quan hệ mật thiết, bất luận thế nào cũng phải tìm ra nàng ta. Thủy Ngưng hương không phải chuyện nhỏ, nàng ta dù có vô ý hại người, hoàn toàn không hiểu ảnh hưởng của hương này thì cũng thôi đi. Nhưng nếu nàng ta cố tình làm như vậy thì vô cùng ghế tởm, nhất định không thể để loại người này ở trên thế gian tiếp tục hại người!”
Tần Nguyên vội đáp: “Rõ!”
“Ngươi cũng nên thẩm vấn kỹ lưỡng những tiểu thương kia. Nếu bọn họ ở bên dưới biết rõ tác dụng của Thủy Ngưng hương mà vẫn tiếp tục mua bán, nghĩa là phía trên cũng nhất định không sạch sẽ. Lưu lại lời khai để đối chất với vị phu nhân kia”.
Triệu Khương Lan không ngờ rằng mấy ngày sau, Mộ Dung Bắc Hải lại một lần nữa có một giấc mơ liên quan đến Tử Sát.
Nữ nhân trong giấc mơ lần này lại nhắc đến một cái tên khác.
Ngoại trừ lần trước nàng nhắc đến: “Ngưng Nhi!” còn nói một cái tên khác, A Thủy.
Mộ Dung Bắc Hải nghe thấy nàng ta điên loạn hét lên: “Ngưng Nhi! Xem như ngươi không muốn buông tha cho ta, nhưng A Thủy là tỷ phu của ngươi, hắn vô tội, xin người buông tha cho A Thủy đi, đừng làm hại hắn nữa”
Sau khi Triệu Khương Lan nghe Mộ Dung Bắc Hải kể lại, không nhịn được liền viết hai cái tên này ra giấy.
Đột nhiên nàng nghĩ ra gì đó, lập tức ngẩng đầu: “Tam ca, không dám giấu huynh, gần đây muội để Kinh Triệu Phủ Doãn Tân Nguyên đi điều tra chuyện Thủy Ngưng hương. Huynh nói xem, liệu Ngưng Nhi và A Thủy mà nữ nhân đó nhắc đến liệu có liên quan đến Thủy Ngưng hương không?
Mộ Dung Bắc Hải nghe được ba chữ “Thủy Ngưng hương” thì xốc lại tinh thần.
“Có khả năng, nhưng đó là thứ gì, sao trước giờ chưa từng nghe muội nhắc đến?”
“Huynh còn nhớ dịp sinh thần của Mộ Dung Bắc Uyên, Triệu Thanh Nghi đã trách Chu Khiết, nói rằng sao không nói sớm với nàng ta, khiến nàng ta không kịp chuẩn bị quà. Nhưng sau đó nàng ta lại tặng cho Mộ Dung Bắc Uyên một phần quà, chính là Thủy Ngưng hương”