Hiện tại là 5 giờ chiều, An Vũ Phong đưa Tố Linh Vân tới rạp chiếu phim.
“ Cậu ngồi chờ một chút tớ đi mua bắp rang với nước ngọt.”
“ À ừm.”
Trong lúc An Vũ Phong đi mua đồ thì Tố Linh Vân ngồi xem lại ảnh, không ngờ An Vũ Phong cũng biết chụp ảnh đấy chứ, lướt tới ảnh chụp chung của hai người, cô bất giác dừng lại ngắm nghía. Rõ ràng là muốn ngăn bản thân không thích nữa nhưng cứ nhìn thấy anh là cô lại không kìm lòng được.
“ Để cậu chờ lâu rồi.”
“ À.” Tố Linh Vân liếc nhìn cốc coca trên tay An Vũ Phong, chỉ có một cốc mà lại cắm hai ống hút. An Vũ Phong nhìn thấu ý nghĩ của cô thì giải thích: “ Lát nữa chúng ta còn đi ăn nữa nên tớ chỉ mua một cốc, ngộ nhỡ uống no nước thì lát nữa không ăn được gì đâu. Đi chúng ta vào xem phim.”
“ Ồ, ừm.”
Bộ phim An Vũ Phong lựa chọn là phim thuộc thể loại tình cảm, trùng hợp làm sao đúng bộ mà Tố Linh Vân đang theo dõi và còn là tập mới nhất. Tố Linh Vân thích thú chăm chú theo dõi bộ phim, còn An Vũ Phong ngồi bên cạnh thì không hề tập trung xem phim, cứ chốc chốc lại liếc mắt sang nhìn Tố Linh Vân, cô vừa xem vừa ăn bỏng ngô, sau đó uống một ngụm nước. Nhìn xuống cốc nước, yết hầu An Vũ Phong lăn lộn, len lén xoay cốc nước, để ống hút của Tố Linh Vân quay về phía mình. Cứ như vậy, Tố Linh Vân dùng ống hút mới còn An Vũ Phong dùng ống hút của cô.
Tố Linh Vân vươn vai một cái: “ Oa, phim hay thật đó, cậu cũng biết chọn đó chứ.”
“ Cậu thích là được rồi, lần sau chúng ta lại đi tiếp nhé.” An Vũ Phong nói.
“ À đúng rồi, đi chơi về cậu tính tổng xong mình chia đôi nhé!”
“ Có gì đâu, để tớ mời. Đi chơi sao có thể để con gái chia tiền được.”
“ Sao lại thế được, nam nữ gì bình đẳng hết, với cả vẫn còn là học sinh thì làm gì có nhiều tiền. Cứ quyết vậy đi nhé.”
An Vũ Phong chép miệng: “ Thôi được rồi. À cậu đứng chờ tớ chút, tớ ra đây một xíu!”
“ Ồ được thôi.”
Tố Linh Vân đứng chờ mới được một chút thì có một nhóm có 3 người con trai đi đến muốn xin info của cô.
“ Cái đó không biết cậu có thể cho tôi xin info làm quen được không?”
Tố Linh Vân nhẹ giọng: “ Xin lỗi, tôi không cho người lạ info được.”
“ Làm quen rồi thì sẽ thành bạn thôi. Nếu hợp thì chúng ta tìm hiểu nhau.”
Tố Linh Vân định nói gì đó thì An Vũ Phong vừa may đi tới, anh kéo Tố Linh Vân về phía mình, tay nắm chặt tay cô: “ Cô ấy có người yêu rồi, và tôi cũng không có như cầu để cô ấy làm quen với người con trai khác!”
Mấy người kia thấy An Vũ Phong hành động như vậy thì cũng biết đường xin lui, kéo nhau rời đi.
Tố Linh Vân nói: “ Cảm ơn cậu nha.” tính rụt tay lại nhưng bị An Vũ Phong nắm chặt, anh nói: “ Cứ như vậy đi, ngộ nhỡ lại có ai tới xin info cậu thì phiền lắm!”
“ À.” Tố Linh Vân nhún vai, sao cũng được.
Hồi nãy khi vừa nhìn thấy có mấy người con trai tới tiếp cận Tố Linh Vân, lòng An Vũ Phong như lửa đốt, cô đúng là quá nổi bật nên mới dễ dàng thu hút đám ong bướm đến làm quen.
Cứ như vậy hai người nắm tay nhau rảo bước đi trên đường, An Vũ Phong không dám thở mạnh, nơi tay chạm tay giống như có điện giật, tim anh đập liên hồi không thôi.
Buổi tối hai người tới hội chợ ẩm thực, mỗi món Tố Linh Vân lại thử một chút rồi lại đưa cho An Vũ Phong ăn nốt, khung cảnh hai người như vậy giống hệt như người yêu. An Vũ Phong hạnh phúc đi kè kè bên cạnh cô, một phần cũng là để bảo vệ Tố Linh Vân, cứ nhìn thấy tên nào có ý định ttiếp cận cô là An Vũ Phong sẽ đi trước một bước đuổi người đó đi.
Hai người chơi rất vui vẻ đến 8 giờ tối thì trở về nhà.