Sáng hôm sau khi tớI lớp, Tố Linh Vân đã thấy cả lớp xúm xụm lạI, và ngườI đứng trên bục giảng là Phương Nhã Tịnh, cậu ta là lớp phó văn thể của lớp, đồng thờI cũng là thủ quỹ. Phương Nhã Tịnh được cô chủ nhiệm yêu quý vô cùng, đôi khi còn tin tưởng cậu ta hơn là lớp trưởng của lớp.
ĐốI vớI Tố Linh Vân, cô khá là không thích cô bạn này, vốn dĩ là hồI mớI vào học, cô rất ấn tượng vớI Phương Nhã Tịnh bởI cậu ta vô cùng xinh đẹp và hát cũng hay nữa. Nhưng tiếp xúc lâu dần, đặc biệt là qua những hoạt động chung của lớp, Tố Linh Vân mớI biết được tính cách thật sự của cô bạn này. Phương Nhã Tịnh luôn cho mình là nhất, rất bảo thủ luôn không nghe theo ý biểu quyết của các bạn mà tự mình quyết định, nhiều lúc còn ra lệnh cho các bạn khác làm theo ý mình trong khi đến một ngón tay cậu ta cũng không thèm nhúng tay vào. Thậm chí là còn chê trách mỗI khi những ngườI khác làm không vừa lòng vớI cậu ta. Đặc biệt là Phương Nhã Tịnh rất hay xu nịnh cô chủ nhiệm, cho nên cô chủ nhiệm lạI càng đặc biệt chú ý đến cô ta hơn.
Vốn dĩ là Tố Linh Vân không hề để ý đến những điều này nếu Phương Nhã Tịnh không động đến cô, bởI cô quan điểm rằng ngườI ta không làm gì mình thì mình cũng chẳng cần quan tâm làm gì. Thế nhưng có một vụ việc xảy ra hồI năm lớp 11 khiến cô càng ác cảm vớI Phương Nhã Tịnh hơn.
Nhớ lạI rằng năm 10, Tân Minh Viễn cùng một bạn nam khác trong lớp cạnh tranh ngầm giành được tình cảm của Phương Nhã Tịnh, và cuốI cùng bạn nam kia đã thắng và trở thành ngườI yêu của Phương Nhã Tịnh cho tớI hiện tạI là năm 12 luôn. Nhưng có điều, Tân Minh Viễn vẫn tiếp tục duy trì mốI quan hệ mập mờ vớI Phương Nhã Tịnh cho tớI bây giờ. Năm lên 11, Tân Minh Viễn trở thành ngườI yêu của Tố Linh Vân và trong một lần dùng điện thoạI của Tân Minh Viễn, cô đã nhìn thấy biệt danh hắn đặt cho Phương Nhã Tịnh vô cùng kì lạ, nếu giảI nghĩa ra thì có nghĩa là crush, nhưng lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều quá về việc này bởI vì ngay hôm sau, biệt danh đã bị xóa đi. Không lâu sau, Tân Minh Viễn viện lý do là không hợp để chia tay vớI cô nhưng lý do thực sự là hắn ta cho rằng cô vô cùng nhạt khiến anh ta cảm thấy chán. Cho tớI khi một ngườI bạn bật mí hết sự thật cho cô thì cô mớI thực sự sốc, bởI vì ngay cả trong thờI gian quên cô, Tân Minh Viễn vẫn giữ mốI quan hệ không rõ ràng vớI Phương Nhã Tịnh, thậm chí là vớI nhiều cô gáI khác. Nhờ vậy mà Tố Linh Vân thấy được bộ mặt thật của Tân Minh Viễn và không hề tiếc khi buông tay hắn ta. Sự thật này hầu như trong lớp ai cũng biết mà cô lạI ngây ngô tớI mức một chút cũng không biết và cứ bị dắt mũI như vậy, thậm chí là bạn nam kia là ngườI yêu của Phương Nhã Tịnh cũng biết nhưng cậu ta cũng không lên tiếng nóI gì hết. Cô cảm thấy thực buồn nôn vớI mốI quan hệ ba ngườI này.
Cô cũng định mặc kệ bỏ qua chuyện này, coi như không quan tâm luôn. Thế nhưng có vẻ Phương Nhã Tịnh không định tha cho cô, cô ta là ngườI sai rành rành nhưng lạI đi nóI xấu cô vớI những ngườI khác, trong khi đó là Tố Linh Vân chưa hề đụng vào một sợI tóc của Phương Nhã Tịnh. Chính vì vậy mà có thể nóI Tố Linh Vân thực sự có ác cảm vớI Phượng Nhã Tịnh. Hai ngườI chính là kiểu bằng mặt nhưng không bằng lòng.
Quay trở lạI hiện tạI. Phương Nhã Tịnh nóI: “ TốI hôm đi trảI nghiệm sẽ tổ chức lễ trưởng thành cho khốI 12 bọn mình thì trường có bắt buộc là mỗI lớp phảI chuẩn bị một tiết mục văn nghệ. BởI vì lớp mình sẽ diễn đầu tiên nên phảI chọn bàI thật sôi động để khuấy động không khí. MọI ngườI có ý kiến gì không?”
Một vàI bạn giơ tay nóI: “ Vậy tớ không tham gia nha. Tớ không thích nhảy múa.”
“ Tớ cũng thế.”
“ Same, không thích vụ này!”
Thế là lớp bắt đầu nhao nhao lên.
“ Im lặng!” Phương Nhã Tịnh quát lớn rồI dùng giọng giống như ra lệnh: “ Cô Bạch đã nóI là những ai tham gia văn nghệ những lần trước bắt buộc phảI tham gia! Không có quyền rút khỏI! Giờ thì nghĩ chọn bàI nào nhảy để khuấy động không khí đi!”
Ninh Ngọc Thi nhàn nhạt nóI: “ Thế thì cứ nhảy lạI bàI năm ngoáI hoặc đợt văn nghệ vừa rồI là được! Giờ cũng làm gì có thờI gian để mà tập bàI mớI.”
Những ngườI khác cảm thấy ý này của Ninh Ngọc Thi vô cùng hợp lý, ai nấy đều hưởng ứng gật đầu đồng tình.
Dường như Phương Nhã Tịnh không thích ý kiến này cho lắm: “ Nhưng mấy bàI đấy biểu diễn quá nhiều rồI, xem nhiều các lớp khác thấy chán.”
Ninh Ngọc Thi nhàn nhạt nóI: “ Bảo ngườI ta đưa ra ý kiến xong giờ lạI nóI thế? Đây là phương án tốt nhất rồI, làm sao có thể tập bàI mớI chỉ trong 2 buổI chiều, vớI lạI những bạn khác còn phảI chuẩn bị đồ cho chuyến đi nữa! Nếu cậu thích tập bàI mớI thì lên nhảy solo đi cho rồI.” Có thể nóI Ninh Ngọc Thi vớI Phương Nhã Tịnh chính là kì phùng địch thủ, so vớI Tố Linh Vân thì Ninh Ngọc Thi càng ghét Phương Nhã Tịnh bộI phần.
Những bạn không thích Phương Nhã Tịnh cũng ngầm cườI khẩy, hô ứng cho Ninh Ngọc Thi. BởI vì cáI tính cách ấy của Phương Nhã Tịnh cũng khó mà làm những ngườI khác thích cho được.
Phương Nhã Tịnh không chịu thua: “ Thực ra tớ cũng tìm được bàI mớI rồI, bàI này dễ vô cùng, chắc chắn mọI ngườI có thể nhảy được, cũng Ít động tác nữa, mọI ngườI chịu khó luyện tập ở nhà để nhớ động tác là ổn!”
“ V*i, đã quyết định sẵn như vậy rồI còn hỏI ý kiến ngườI khác làm gì? Để trưng à?” Ninh Ngọc Thi bực bộI nóI.
Phương Nhã Tịnh tỏ vẻ không quan tâm, tiếp tục nóI: “ Đây là bắt buộc, cô Bạch đã nóI là những ai không tham gia sẽ bị hạ một bậc hạnh kiểm nên các cậu chịu khó vì lớp giúp tớ một chút!”
Tố Linh Vân tặc lưỡI, lạI là cáI chiêu hạ hạnh kiểm, đúng là cô chủ nhiệm nên muốn làm gì thì làm, lạI cứ dùng cách đó để dọa học sinh.
“ Tóm lạI là chốt vậy nhé! Các bạn trong độI văn nghệ sẽ tập từ chiều hôm nay, các cậu đến sớm một chút giúp tớ!” nóI rồI Phương Nhã Tịnh cũng trở về chỗ.
Mặt mày ai nấy đều sưng sỉa lên, không bằng lòng những cũng phảI thuận theo thôi.
Tố Linh Vân cũng trong độI văn nghệ nhưng đốI vớI cô thì đây cũng chẳng phảI việc gì lớn, chỉ là cô không thích cách làm việc vớI cách nóI của Phương Nhã Tịnh, cứ như mẹ thiên hạ vậy. Cơ mà dù sao thì điều mà cô quan tâm hơn chính là An Vũ Phong cũng ở trong độI văn nghệ. Vậy là cô lạI tiếp tục được nhảy cùng anh rồI.