Cô dừng lại, áp vào người anh, hơi thở run run, nói ngắt quãng: "Nhưng trường học ở phía đông... cách nhà hơn hai tiếng đi xe... chắc chắn phải sống ở đó, em muốn mua một căn phòng ở gần trường, không biết nhà trường có cho học ngoại trú không, anh... em đi học, sẽ ở một nơi khác với anh..."
Một lúc sau, cô tiếp tục chậm rãi di chuyển: "Anh, anh nỡ không?"
Tất nhiên anh không nỡ rồi, anh chỉ muốn mỗi giờ mỗi phút mỗi giây có cô như thế này.
Anh nhìn bé con yêu kiều như yêu tinh trước mặt, khuôn mặt và đôi mắt cô đỏ bừng, có những giọt mồ hôi nhỏ li ti rỉ ra từ chóp mũi, đôi môi khẽ mở để lộ ra chiếc lưỡi hồng ẩm ướt.
Anh mất kiểm soát ôm chặt lấy cô, để cô đỏ mắt nhận lấy tình yêu của anh.
Giang Noãn cắn bả vai của anh, chờ chậm lại cô thở hổn hển mắng yêu: "Đồ khốn! Đồ xấu xa!"
Giọng nói này không có chút tính đe dọa gì, ngược lại lại quyến rũ xúc động, khiến anh rung động không thôi.
Cổ Hứa Yến lăn tăn, khàn giọng dỗ dành: "Bé con, ngẩng đầu lên."
"Bé con, hôn anh được không?"
...
Giọng nói trầm thấp và khàn của anh khiến mặt cô nóng bừng, tim đập nhanh hơn, cô tiếp tục vùi mình vào vai và cổ anh, nhưng bị anh dây dưa không buông, nếu không hôn, anh chắc chắn sẽ tiếp tục biến đổi đa dạng, cô chỉ đành làm theo, hôn lên đôi môi hơi hé mở của anh.
Khi cô muốn dời khỏi môi anh, anh lập tức cuốn lấy, cướp mất hơi thở thuộc về cô, mạnh mẽ khám phá mọi ngóc ngách, trầm giọng khen ngợi cô: "Em gái ngoan..."
Dao động càng ngày càng lớn.
....
Năm 1977, kỳ thi tuyển sinh đại học do mỗi tỉnh ra đề và tổ chức. Thời gian thi đại học ở Bắc Kinh được ấn định vào ngày 7, 8 và 9 tháng 12, mặc dù thời gian thi ở các tỉnh khác nhau nhưng đều diễn ra trong vài ngày.
Kỳ thi tuyển sinh đại học chỉ còn hơn một tháng nữa, Giang Noãn ôn tập môn thi văn hóa rất vững chắc, mỗi ngày cô chỉ cần dành một ít thời gian học thuộc lịch sử chính trị, làm một số bài tập nâng cao trình độ của mình.
Thời gian còn lại cô dành cho hội họa, cô là sinh viên mỹ thuật, đã qua đào tạo chuyên sâu ở thế hệ sau, cũng có kinh nghiệm đi thi, không hoảng sợ mà cứ theo nhịp là được.
Kể từ khi có thông báo khôi phục lại kỳ thi tuyển sinh đại học, mọi người đổ xô đến nhà sách mua sách, tất cả sách cho kỳ thi tuyển sinh đại học đã được bán hết, chỉ có một số ít người may mắn mua được, những người không mua được nhờ ông nội nói với bà nội tìm người giúp mua sách.
Suy cho cùng, kỳ thi tuyển sinh đại học đã bị gián đoạn trong mười năm, niềm khao khát kiến thức mãnh liệt của đa số học sinh không thể diễn tả được, có thể tưởng tượng được bọn họ sẽ điên cuồng như thế nào.
Hơn một tháng nay, ai nấy cũng miệt mài với sách vở, đến mức quên ăn quên ngủ, học hành chăm chỉ.
Nhóm Lý Nguyên Nguyên đã nghỉ làm, cả ngày đều ở nhà họ Hứa cùng bạn bè ôn tập, thảo luận lấp đầy khoảng trống, mỗi ngày người nhà sẽ nấu rất nhiều món ăn ngon tăng cường trí não cho những sinh viên đại học này.
Một nhóm người đã béo hơn, ngay cả Giang Noãn cũng tăng một kg, nhưng khi cô hỏi Hứa Yến, Hứa Yến không hề thấy cô béo, mà còn thấy cô vẫn rất gầy, lúc ăn cơm còn gắp nhiều thịt cho cô.
Cô đâu có gầy đâu? Phía trước phía sau cô phình ra cả rồi, không biết lúc trước ai nói cô lớn ý nhỉ, mỗi lần vùi mình cô đều gấp muốn chết.
Nếu béo hơn một chút, phần da thịt trên bụng trông sẽ không đẹp, cô còn muốn mặc đồ đẹp cơ.
...
Giang Noãn chăm chỉ chuẩn bị cho kỳ thi, tiêu tốn năng lượng vào hội họa quá lớn, không chỉ những thí sinh ôn tập vất vả, mà Hứa Yến cũng vất vả, là nhịn vất vả, anh ăn chay hơn một tháng rồi, cố gắng khống chế mình, không thể làm Giang Noãn mệt, anh cũng ngóng trông ngày thi kết thúc, anh nhất định phải “yêu” cô mãnh liệt, bù lại những tháng ngày ăn chay kia.
Chẳng mấy chốc đã đến ngày 7 tháng 12, đêm qua nhiệt độ giảm mạnh, bên ngoài có gió giật gào thét chói tai, nhưng cũng không cưỡng lại được sự nhiệt tình của mọi người đối với kỳ thi tuyển sinh đại học.
Mọi người dậy sớm trong tiết trời se lạnh.