Thập Niên 70: Xuyên Thành Nữ Thanh Niên Trí Thức

Chương 194




Mới sáng sớm Giang Noãn đã bị Hứa Yến gọi dậy, cô sợ lạnh, thân nhiệt của Hứa Yến lại cao, cả đêm cô ngủ trong vòng tay anh, để anh ôm cô ngủ, chân của cô còn co rúm ở giữa chân anh, cô thấy ấm áp, rất thoải mái.

Rất ấm áp, sau khi Giang Noãn tỉnh lại vẫn ôm anh ngủ nướng.

Cô cọ vào n.g.ự.c anh, giọng nói nhẹ nhàng làm nũng: "Anh, chồng ơi, chồng yêu, em ngủ thêm tí nữa thôi, bên ngoài quá lạnh, tuyết cũng rơi rồi."

Địa điểm thi của cô cách nhà nửa tiếng đi xe, Hứa Yến sợ cô đến địa điểm thi muộn, không thể chậm trễ, anh lập tức đứng dậy giúp cô mặc quần áo. Buổi tối cô không có thói quen mặc đồ lót đi ngủ, cô nói không thoải mái, anh sờ mó cởi bộ đồ ngủ của cô ra, giúp cô mặc đồ lót, sau đó lần lượt mặc áo lông cừu, áo len, áo khoác, quần ngoài.

Giang Noãn được anh phục vụ rất thoải mái, anh cũng vui vẻ, chẳng thèm mặc áo khoác đã bế cô còn đang mơ màng đi vào phòng tắm rửa mặt sạch sẽ cho cô.

Sau khi ăn sáng xong, Giang Noãn kiểm tra giấy dự thi, văn phòng phẩm,... xác định đã mang theo mọi thứ, Hứa Yến giúp cô quấn khăn quàng cổ và mũ lông, rồi cô mới đi.

Ông nội Hứa và cả nhà họ Thẩm đến cổng, nhà Triệu Lị Lị cũng tới, Giang Noãn và Triệu Lị Lị ở cùng một địa điểm thi, Hứa Yến lái xe jeep đưa Giang Noãn đến địa điểm thi, thuận tiện đưa cả Triệu Lị Lị đi.

Thẩm Gia Vĩ và Thẩm Gia Minh cũng ở trong cùng một địa điểm thi, ông ngoại Thẩm cũng ra lệnh cho người lái xe jeep đưa họ đến đó, thuận tiện ghé qua nhà Lý Nguyên Nguyên và Trang Nghiên đón họ, họ cũng ở cùng địa điểm thi với bọn Thẩm Gia Vĩ.

Gia đình có tổng cộng bốn thí sinh thi đại học, mọi người không lo lắng thì đó là giả, ngay cả những người đàn ông có trạng thái ổn định nhất trong gia đình cũng không nhịn được mà dặn dò họ: "Noãn Noãn, Lị Lị Gia Vĩ, Gia Minh, các cháu cố lên, nhất định phải giữ bình tĩnh!"

"Cho dù đề thi có khó đến đâu cũng đừng sợ, đọc kỹ đề, phải bình tĩnh!"

"Tên, giấy dự thi gì đó nhất định phải viết đầu tiên, đừng ẩu..."

...

Thấy bọn họ cứ nói như muốn đến địa điểm thi cùng bọn họ, Thẩm Gia Vĩ đã cắt ngang cuộc trò chuyện bất tận của họ: "Mọi người đừng nói nữa, càng nói cháu càng lo lắng, bọn cháu mang đủ cả rồi, khi phát đề xong cháu sẽ lập tức viết thông tin cá nhân. Mọi người ơi, trời lạnh, mọi người vào nhà đi, chúng cháu sẽ làm bài tốt!"

"Ừ ừ ừ, bọn mẹ ở nhà chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn cho các con, các con phát huy cho tốt! Cố lên, các con giỏi nhất!"

Hứa Yến cũng nói: "Không còn sớm nữa, chúng ta nên đi thôi."

Bốn thí sinh vẫy tay chào gia đình, lên xe.

Địa điểm thi của Giang Noãn và Triệu Lị Lị nằm ở một trường tiểu học ở ngoại ô, phải mất nửa tiếng lái xe mới đến.

Đến địa điểm thi đã 8 giờ 15 phút, trước cổng vào điểm thi có một số khẩu hiệu nổi bật với các ký tự màu trắng trên nền đỏ, ví dụ như khẩu hiệu trước mặt có nội dung: Các bạn trẻ phải ý thức được trách nhiệm quan trọng của mình, Tổ quốc chờ các bạn, đồng bào chờ các bạn, cách mạng chờ các bạn.

Giang Noãn và nhiều thí sinh nhìn những khẩu hiệu này mà lòng không khỏi xúc động, kỳ thi tuyển sinh đại học này là kỳ thi có thời gian chuẩn bị ngắn nhất, gấp gáp nhất, thật sự là một trận chiến chưa từng có của thiên binh vạn mã, có thể nói trước không có, sau này cũng không có.

Trước cửa địa điểm thi đã chật cứng người, có rất nhiều thí sinh từ xa đến.

Ai nấy đều thở ra hơi trắng, rụt cổ xoa tay, một số thí sinh vẫn đang chạy đua với thời gian ôn tập học thuộc lòng những lời trích.

Địa điểm thi còn chưa mở cửa, Hứa Yến bảo Giang Noãn và Triệu Lị Lị đợi ở trong xe, bên ngoài quá lạnh.

Triệu Lị Lị hơi căng thẳng, cô ấy ngồi ở ghế sau đứng thẳng dậy, ghé vào ghế phó lái, hít sâu một hơi: "Chị dâu, trước đây em không thấy căng thẳng, bây giờ em thấy hơi căng thẳng rồi, nhiều người đi thi quá…"