Nam chính bị dân làng coi như trò cười, sau đó dốc sức chiến đấu trong quân ngũ, khi làm nhiệm vụ tình cờ cứu được thủ trưởng, còn được thủ trưởng đánh giá cao và thăng chức. Từ đó con đường quân nhân sáng lạn, mọi việc suôn sẻ.
Thỉnh thoảng được thủ trưởng mời ăn tại nhà và quen biết con gái của thủ trưởng, sau này hai người cũng giao lưu qua lại và yêu nhau, thuận lợi cưới nhau rồi sinh được một trai một gái. Thành công trong sự nghiệp, tình yêu mỹ mãn và hạnh phúc.
Mà sau khi nữ chính bỏ trốn với mối tình đầu của mình, cô ta không ngờ mối tình đầu của mình lại là một tên cặn bã, cuối cùng cô ta rơi vào cảnh bi thảm bị tên cặn bã bán cho một ông già béo mập làm tình nhân. Sau đó bị vợ ông già đó phát hiện và bị đánh tàn nhẫn trở thành tàn tật, không còn mặt mũi để về nhà, dựa vào những công việc lặt vặt để kiếm sống, đau ốm ở tuổi trung niên, không tiền chữa bệnh, chỉ có thể chọn cách tự tử để chấm dứt nỗi đau.
Nhưng trước khi nhắm mắt, nhìn thấy trên chiếc TV cũ kỹ chiếu cảnh vị lãnh đạo cao tầng của đất nước đang phát biểu, cô ta mở to đôi mắt mờ mịt mà không thể tin được.
Cô ta liếc nhìn là đã nhận ra người đang phát biểu lúc này là chồng chưa cưới của mình trước khi cô ta bỏ trốn!
Lúc này chồng chưa cưới bị cô ta khinh thường đang mặc một bộ quân phục anh dũng hiên ngang, phát biểu trong đại sảnh trang trọng sáng sủa, trở thành một người có địa vị cao. Khi nói về vợ mình, anh trìu mến mà dịu dàng nhìn người phụ nữ thanh lịch và xinh đẹp dưới sân khấu.
Cảnh trên TV mà camera quay lại khiến trái tim cô ta vô cùng đau đớn, cô ta không cam lòng rơi nước mắt vì hối hận và đau đớn nhắm mắt kết thúc cuộc đời tủi nhục và đau khổ của mình.
Sau khi sống lại, nữ chính nhanh chóng thoát khỏi tên cặn bã ôm lấy cái đùi vàng của nam chính, ngược đãi tên cặn bã bằng mọi cách và trở thành người có địa vị mà cô ta hằng mơ ước.
Lúc Giang Noãn đọc truyện cô không thích nổi nữ chính, hễ người phụ nữ nào có ý với nam chính thì sẽ bị nữ chính tiêu diệt. Đặc biệt là vợ kiếp trước của nam chính giống như nguyên chủ đều không có kết thúc tốt đẹp. Bọn họ không làm gì sai, lòng dạ nữ chính này nhỏ như kim châm nên bị cô bóc phốt hồi lâu.
Nhưng xem nữ chính ngược cặn bã giống như đánh quái vật để lên cấp lại rất sướng.
Giang Noãn quyết định sau này nhìn thấy nữ chính thì nhất định sẽ tránh xa ra, tránh bị ảnh hưởng bởi hào quang của nữ chính, cô là nữ phụ làm bia đỡ đạn cũng không thể làm gì được con gái ruột của tác giả.
Tóm lại phớt lờ chuyện của nam nữ chính là được, cô chỉ muốn sống tốt cuộc sống hiện tại, chờ sau này thi đại học được phục hồi lại rồi thi vào đại học, thoát khỏi cái gia đình độc ác của cha cặn bã, sau này chính sách tốt còn được được ăn nhiều cua, kiếm nhiều tiền hơn và làm con cá muối* sung sướng không thiếu tiền, như này chẳng tốt hơn sao?
*Cá muối (咸鱼): là một ngôn ngữ mạng. Là một cái tên bình thường trong tiếng Quảng Đông (Trung Quốc), nó là một phép ẩn dụ chỉ người chết. Người Quảng Đông có câu nói “cá muối lật mình” để mô tả việc người chết sống lại, sau này là ẩn dụ cho hiện tượng sự việc ở tình thế xấu chuyển thành tốt đẹp. (Theo baidu.)
Nhưng giờ cô phải ở đây chờ hơn hai năm nữa, ngày nào cũng phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, ăn bữa trước không có bữa sau, những ngày tháng khó khăn vô cùng.
Giang Noãn chợt nhớ ra mình đã quên mất một việc rất quan trọng.
Cô đang miên man suy nghĩ thì trên tay cô xuất hiện một bình sữa, cô kìm lại trái tim đang đập thình thịch của mình và đặt sữa trở lại.