U là trời! Không gian vẫn còn đó! Trong nháy mắt, cô có đủ can đảm và tự tin để sống trong thời đại này.
Nói đến không gian di động thần kỳ này, là cô tình cờ phát hiện ra nó vào sinh nhật lần thứ mười tám của mình, lúc đó cô còn sợ hãi, thấy nó không có gì bất thường cô mới dám kiểm tra chi tiết cái không gian này.
Cô có thể điều khiển ý thức để đi vào không gian này, không gian là một ngôi nhà nhỏ đơn giống như ở nông thôn trước đây, xung quanh là một khoảng sân rộng được bao quanh bởi những bức tường đỏ.
Sân được phân chia rõ ràng thành hai bên, một bên trồng nhiều loại cây ăn quả, bao gồm cây táo, cây lê, cây nho, cây xoài và một mảnh đất nhỏ trồng dưa hấu hấu. Bên kia trồng các loại rau như cà chua, cà tím, rau cải chíp... được trồng một cách có trật tự và quy mô.
Giữa sân có lối đi dẫn thẳng vào căn nhà.
Căn nhà một tầng rộng khoảng ba mươi mét vuông, trống trơn và không có gì. Lẽ nào là để cô đặt đồ vào sao?
Cô làm thử, có thể kiểm soát ý thức của mình lấy đồ trừ đồ sống ở bên ngoài để vào, cũng có thể lấy ra. Đồ ăn cho vào còn có chức năng giữ ấm và tươi ngon, cho vào như thế nào thì lúc lấy ra cũng như thế. Thực sự quá thần kỳ!
Thời gian đó, cô nghĩ rằng tận thế sắp đến, bằng không thì làm sao có một không gian có đầy đủ rau củ quả như vậy, vừa có thể đựng đồ, vừa có chức năng giữ ấm và tươi ngon.
Cô cũng nghĩ ra quy tắc sử dụng không gian, những thứ mang từ bên ngoài vào bắt buộc phải được đặt trong nhà gỗ, nếu đặt ở ngoài sân thì ngày hôm sau đồ đạc sẽ biến mất.
Không có cách nói nào nói rằng rau và trái cây trong sân sẽ thối rữa nếu không được hái hoặc theo thực tế sẽ không kết trái, sau khi các loại trái cây và rau trong không gian được hái, trong vòng một tháng nó sẽ mọc lại, cứ tiếp tục như vậy.