Theo Đuổi Luật Sư Triệu Lam Nhã

Chương 28




Lam Nhã bị Trần Vũ chơi xấu, cù lét khắp người, vặn vẹo cười ứa cả nước mắt cho đến khi Lam Nhã van xin mới buông tha.

Lam Nhã thật sự biết cách trêu chọc Trần Vũ. Đến thời điểm mấu chốt, chỉ một hành động nữa thôi phân thân sẽ tiến vào bên trong. Cô đột nhiên lại đòi nằm trên.

Trần Vũ dù không muốn vẫn chiều ý người yêu tới cùng, lật người để cô ngồi trên bụng mình.

Lam Nhã trần trụi ngồi trên phần cơ bụng rắn chắc, nhún nhún vài cái.

-Ừm! Độ đàn hồi tốt.

Vừa nói vừa đưa ngón tay cái tỏ ý khen ngợi, rồi kéo chăn che phủ cả hai.

Trần Vũ thấy cô nằm im trên người mình đã được một lúc vẫn không có động tĩnh gì mới cựa người.

-Chẳng phải em nói muốn nằm trên sao?

-Đúng rồi! Là nằm trên người anh ngủ, cảm giác rất thích.

Trần Vũ bị cô nàng chọc đến mức mồ hôi và gân xanh nổi đầy trên trán. Mạnh bạo dùng hai tay đẩy cô ngồi dậy rồi giữ chặt eo nhỏ, nâng lên rồi hạ xuống.

Một loạt động tác xảy ra rất nhanh. Chỉ nghe một tiếng "phụt" sau đó là Lam Nhã hét toáng lên.

Côn th*t lớn được hoa huy*t bao bọc, dù đã có bước dạo đầu trước đó nhưng nơi u động chật hẹp như bị xé rách, không ngừng hút chặt.

Tư thế này khiến phân thân của anh đi vào quá sâu, Lam Nhã đau đến phát khóc, muốn đứng lên để thoát ra nhưng eo lại bị cánh tay anh giữ chặt.

Lam Nhã đau đớn thì anh cũng không hề dễ chịu, miệng nhỏ phía dưới không người siết chặt khiến anh suýt nữa không kìm được mà phóng ra.

Nhìn khuôn mặt đau đớn của Lam Nhã mà xót xa. Đẩy người dậy dựa lưng vào đầu giường, kéo khuôn mặt Lam Nhã kề sát, hôn lấy những giọt nước mắt.

-Nhã Nhã ngoan! Thả lỏng một chút sẽ không đau nữa.

Lam Nhã lắc đầu quầy quậy, lần trước cũng chính là anh nói như vậy rồi lại hại cô hai ngày sau vẫn đi đứng khác thường.

Khác biệt nữa là khi đó cả hai đều trúng thuốc, hiện tại hoàn toàn tỉnh táo còn đau hơn gấp trăm lần.

-Dừng lại! Không làm nữa...anh mau ra ngoài đi!

Trần Vũ đưa tay xoa tấm lưng trắng mịn của cô, vừa âu yếm dụ dỗ.

-Thả lỏng người, nâng lên hạ xuống sẽ thoải mái mà không còn đau nữa, ngoan! Anh giúp em.

Trần Vũ giữ eo Lam Nhã dùng lực nhẹ nhàng nâng lên hạ xuống. Cảm giác đau đớn dần thay bằng khoái cảm. Lam Nhã bắt đầu phát ra nhưng tiếng rên dứt đoạn từ trong cổ họng.

Hai chân Lam Nhã mềm nhũn không chút sức lực, hoàn toàn dựa vào Trần Vũ.

Nơi giao hợp không tách rời, trở mình đem Lam Nhã đè xuống phía dưới để đôi chân thon dài quấn chặt lấy eo anh.

Trần Vũ tham lam hút lấy mật ngọt từ trong khoang miệng, hai tay xoa nắn đôi gò bồng, phía dưới không ngừng luân động.

Lam Nhã phát ra những tiếng rên kiều mị bị anh đem nuốt sâu vào cô họng.

Căn phòng yên tĩnh chỉ còn nghe rõ tiếng thở dốc của người đàn ông, tiếng kêu vụn vặt của người phụ nữ và âm thanh phát ra từ nơi hai người giao hợp.

Tốc độ dần trở nên nhanh hơn, Lam Nhã hét toáng lên, móng tay bám chặt vào da thịt trên lưng người đàn ông.

Trần Vũ gầm nhẹ một tiếng, thúc mạnh hơn, *** *** va chạm đến miệng tử cung, cả hai đạt cao trào cùng lúc.

Lam Nhã cảm nhận được một dòng ấm nóng đang phun trào trong cơ thể. Trần Vũ đặt tay lên bụng nhỏ của cô, nơi hơi nhô lên đang dần xẹp xuống, đó là nơi mỗi lần côn th*t anh đi vào đều có chút nhô lên, chứa tinh hoa anh dành người con gái của mình.