-Lam Nhã! Chúng ta kết hôn được không?
Đây không biết đã là lần thứ bao nhiêu cô nhận được câu hỏi này từ anh. Mỗi lần như thế, trong mắt anh là sự mong đợi rồi lại thất vọng.
-Em còn trẻ, chưa muốn kết hôn bây giờ, em muốn phát triển sự nghiệp trước. Nếu anh không thể đợi em...
-Anh có thể!
Không để Lam Nhã nói tiếp, câu tiếp theo sẽ rất đau lòng. Niềm tin vào chuyện tình cảm của Lam Nhã thật sự rất mong manh vì vậy anh luôn muốn bảo bọc.
-Anh đã đợi em nhiều năm rồi!
Câu nói của anh phát ra sự đau lòng, Lam Nhã có thể cảm nhận được. Một người đàn ông trưởng thành như anh, sự nghiệp vững vàng, không sợ trời không sợ đất lại sợ đánh mất một người phụ nữ.
-Em xin lỗi!
Lam Nhã ôm Trần Vũ vào lòng, dùng cơ thể nhỏ bé bao bọc lấy anh. Họ bên nhau lâu như vậy, chưa từng có thứ gì có thể ảnh hưởng.
Lam Nhã đã hoàn thành khoá học, kết thúc hợp đồng ở Trần Thị. Hiện tại MF dưới tay Lam Nhã không ngừng phát triển, chiếm được vị trí cao trên thị trường.
Cả giới doanh nghiệp đều biết MF đã đổi chủ, tổng giám đốc để con gái lên thay, còn mình rút lui khỏi thương trường, an hưởng tuổi già. Lam Nhã không chấp nhận phỏng vấn hay tiết lộ bất kì thông tin cá nhân nào. Ngoài nhân viên cấp cao và những đối tác tầm cỡ, người bên ngoài đều không biết diện mạo thực sự của người phụ nữ quyền lực đứng sau điều hành ME.
-Họ Trần và họ Tuyết vốn có mối liên hôn, bây giờ Tuyết Như và Trần Vũ đều đã đến tuổi lập gia đình nên tôi nghĩ anh chị nên có tính toán trong chuyện này.
Từ sau khi chuyện bắt cóc Lam Nhã không thành, Tuyết Như bị cấm cửa tới Trần Thị và cả nhà riêng. Tìm cách làm khó dễ Lam Nhã đều không thành. Sau khi Lam Nhã nghỉ việc lại càng không có cơ hội.
Nghĩ rằng cô ta đã biết an phận, ba mẹ Trần Vũ vừa về nước, gia đình cô ta đã tìm sang tận nơi nói chuyện này.
-Anh chị nói cũng đúng, lần này vợ chồng tôi về nước cũng là để tính chuyện kết hôn của Trần Vũ.
Gia đình Tuyết Như nghe vậy vui mừng, đặc biệt Tuyết Như đã hớn hở ra mặt. Ngồi bên cạnh ba mẹ cô ta đã cười đến rộng cả miệng.
-Quan hệ giữa hai nhà chúng ta không chỉ là hợp tác làm ăn mà còn khá thân thiết. Nhân đây tôi cũng xin nói rõ luôn. Hôn nhân là do chủ Trần Thị quyết định, mà chủ Trần Thị hiện tại là Trần Vũ.
-Vậy không phải rất tốt sao? Tuyết Như nhà tôi rất thích Trần Vũ, quan hệ của hai đứa cũng rất tốt. Sau khi kết hôn vị thế của hai công ty lại càng thêm vững mạnh.
-Không biết bác Tuyết lại là người cổ hữu như vậy, thời đại này vẫn còn tính tới hôn nhân thương mại.
Trần Vũ từ trên câu thang chậm rãi đi xuống, ăn mặc đơn giản, bộ dạng biếng nhác như vừa ngủ dậy.
Tuyết Như thấy Trần Vũ hai mắt sáng rực, muốn chạy đến ôm trầm lấy anh nhưng lại bị anh ném cho ánh mắt ghét bỏ.
-Chắc ba mẹ không biết, Tuyết Như tiểu thư từng cho người bắt cóc đe doạ, còn hết lần này tới lần khác làm khó vợ con, để cho cô ấy không ít vết thương lớn nhỏ.
Bà Trần nghe thấy đụng tới Lam Nhã, trong lòng như có người đốt lửa, đánh ánh mắt nhìn sang Tuyết Như mặt lúc xanh lúc trắng.
Tuyết Như chột dạ, hai tay siết chặt vào nhau, có giữ bình tĩnh nhất có thể.
-Anh Vũ nói gì em không hiểu. Sao em lại làm mấy chuyện đó chứ.