Thiên Đế Vô Thượng

Chương 173: Chém giết hai đầu Tứ Dực Ngô công




Trong sơn cốc.

Phát hiện Dương Nguyện quả thụ cùng Đoan Mộc thảo Lục Nam trong lòng vô cùng vui mừng nhất là Dương Nguyên quả thụ, chỉ cần cấy ghép được Dương Nguyên quả thụ Ngạo Thiên thành liền có tiền vốn phát triển, cứ mỗi một vạn năm ngàn năm liền có thêm 20 mai Dương Nguyên quả mới, đây đối với Ngạo Thiên thành tới nói là tiền đề phát triển rất lớn.

Quan trọng là cây này Dương Nguyên thụ bên trên có mười sáu mai Dương Nguyên quả, này nếu tất cả dùng để luyện đan Lục Nam có lòng tin có thể bổi dưỡng ra đến mấy vị võ tôn cảnh.

Hơn nữa trong cốc này còn có không ít linh dược vạn năm linh dược cũng có bốn năm cây, đây cũng là một khoản tài phú không nhỏ.

Nghĩ đến đây Lục Nam trong lòng vui vẻ, hắn cẩn thận điều khiển yêu viên tới ngắt lấy Dương Nguyên quả.

Chỉ là khi yêu viên chuẩn bị lấy xuống Dương Nguyên quả, dị biến liền phát sinh.

Chỉ thấy yêu viên tại không trung bị định trụ thân hình, mặt đất đột nhiên nứt tóa ra, một đầu Tứ Dực Ngô Công từ dưới đất lao lên, nó há ra huyết bồn đại khẩu trực tiếp đem yêu viên nuốt mất.

Cũng mày Lục Nam tinh thần ý chí kịp thời toát đi quay về bản thể.

Vừa thu hồi tinh thần ý chí, Lục Nam lông mày không khỏi níu chặt, đầu kia Tứ Dực Ngô công tu vi không thấp đạt đến võ tôn thất trọng cảnh giới, quan trọng là Tứ Dực Ngô công là sống theo đôi vậy tất nhiên còn một đầu Tứ Dực Ngô Công nữa.

“Lục huynh bên trong có gì vậy”

Bên canh Thác Dương tôn giả ba người nhìn thấy Lục Nam lông mày níu chắt không khỏi hiếu kỳ hỏi.

“Bên trong có không ít linh dược, còn có một cây Dương Nguyên quả thụ bên trên có mười sáu mai Dương Nguyên quả, còn có một cây Đoan Mộc thảo nhìn đến xem đã có vạn năm tuổi, chỉ là bên trong có Tức Dực Ngô Công ta thi khôi bị một đầu ăn mất đầu này Tức Dực Ngô công có võ tôn thất trọng tu vi, còn một đầu chưa xuất hiện”

Lục Nam thực sự nói, hắn rất muốn lấy được trong cốc bảo vật, tin tưởng Thác Dương tôn giả cũng giống vậy dù sao bên trong Dương Nguyên quả cùng Đoan Mộc thảo đều là thứ Thác Dương tôn giả cần.

“Dương Nguyên quả, Đoan Mộc thảo”

Quả nhiên Thác Dương tôn giả nghe được bên trong có Dương Nguyên quả cùng Đoan Mộc thảo thì hưng phấn lên, hai thứ đồ này đều là thứ hắn cần.

Mà phía sau Vương Khôi cùng Quách Dương nghe được trong cốc có Dương Nguyên quả thì trong lòng cũng vô cùng kích động, bọn hắn nhưng là biết Dương Nguyên quả là luyện chế Thứ Nguyên đan chủ dược liệu, có Thứ Nguyên đan bọn hắn trùng kích võ tôn cảnh có rất lớn khả năng thành công.

Kích động qua kích động nhưng bọn hắn biết bản thân không làm được gì, có được hay không còn phải do trước mặt hai vị này quyết định.

“Thác huynh chúng ta lúc này xông vào, ta và ngươi liên thủ thêm hai vị tiểu hữu này vận dụng cửu giai trận pháp có rất lớn khả năng thắng được hai đầu Tứ Dực Ngô Công”

Lục Nam nói, sau khi đại chiến kết thúc hắn đã bí mật lấy đi một bộ tàn phá cửu giai trận pháp sau đó chữa trị, tuy uy lực không bằng lúc đầu nhưng để hai vị võ tông cao giai thôi động phụ trợ hắn cùng Thác Dương tôn giả, hắn có lòng tin có rất lớn khả năng diệt sát hai đầu Tứ Dực Ngô công, điều kiện kiên quyết là đầu còn lại Tứ Dực Ngô công tu vi không cao hơn võ tôn đỉnh phong cảnh.

Bân cạnh Thác Dương tôn giả nghe thấy Lục Nam có cửu giai trận pháp thì trong lòng vô cùng kinh ngạc, trầm ngâm một chút hắn vẫn là gật đầu đáp ứng, hai người bọn hắn tăng thêm cửu giai trận pháp phụ trợ giết hai đầu Tứ Dực Ngô công không phải là không có khả năng.

Quan trọng là bảo hắn vứt bỏ Dương Nguyên quả cùng Đoan Mộc thảo hắn không làm được.

Nói là làm Lục Nam xuất ra cửu giai trận pháp trận kỳ cùng trận bàn giao cho Vương Khôi cùng Quách Dương sau đó truyền cho bọn hắn pháp quyết điều khiển trận pháp, sau đó bốn người nhanh tiến vào trong sơn cốc.

Trước khi đi Lục Nam còn cho bọn hắn phục dụng đan dược, đan dược này có thể bảo vệ bọn hắn trước độc khí cùng tử khí, dù sao nơi đây độc khí cũng tử khí vẫn tương đối lợi hại cẩn thận một chút tương đối tốt.

Đám người di chuyển rất nhanh, chỉ thoáng chốc bốn người đã đến sơn cốc cuối cùng, lúc này nơi đây cực độ yên tĩnh tựa như chuyện lúc nãy chưa từng phát sinh qua vậy, nếu không phải dưới đất còn một cái lỗ lớn đám người còn nghĩ Lục Nam lúc nãy nói dối.

Lục Nam đến Dương Nguyên quả thụ phụ cận, hắn lấy từ trong trữ vật giới ra hai bộ thi khôi sau đó bấm pháp quyết hai bộ thi khôi theo hai hướng khác nhau lao về Dương Nguyên quả thụ.

Kết quả tựa như lần trước đồng dạng, hai bộ thi khôi vừa đến bên cạnh Dương Nguyên quả thụ khoảng trăm mét thân hình liền bị cầm cố, mặt đất đột nhiên nứt toác ra hai đầu Tứ Dực Ngô công phân biết lao lên nuốt lấy hai cái kia thi khôi.

Lục Nam lúc này mới thấy con còn lại Tứ Dực Ngô công, con còn lại này tu vi không cao lắm chỉ có võ tôn ngũ trọng tu vi, hắn lúc này nơi lỏng một hơi cũng may con này tu vi thấp hơn như vậy liền dễ làm.

Hai con Tứ Dực Ngô công nuốt xong hai con thi khôi, nhưng khi chúng định trở về lòng đất Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả đồng thời công đến.

Hai đầu Tứ Dực Ngô công phản ứng cũng rất nhanh, chúng há ra huyết bồn đại khẩu lao về phía công kích đến hai nhân loại.

“Oanh oanh”

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả tu vi sao mà cường hoành, hai con Tứ Dực Ngô công bị hai người công kích bay ngược về sau.

Hai con Tứ Dực Ngô công ý thức được hai nhân loại trước mặt này tu vi cường đại, chúng muốn chui xuống đất chạy trốn nhưng khi chúng thân hình vừa động, Vương Không cùng Quách Dương hai người công đồng thôi động trận pháp, từng thanh từng thanh trận kỳ lóe lên tạo thành đại trận vây khốn hai con kia Tứ Dực Ngô công.

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả nắm bắt thời cơ, cả hai đông thời xuất động sát chiêu muốn nhanh chóng giải quyết hai con Tứ Dực Ngô công này.

Thác Dương tôn giả gọi ra chín thanh phi kiếm, hắn pháp quyết vừa bấm chín thành phi kiếm tổ hợp thành một cái kiếm trận, Thác Dương tôn giả pháp quyết biến đối, từ trong kiếm trận liên miên không dứt kiếm mang không ngừng bay, kiếm mang không ngừng xuất hiện tựa như thác nước thẳng hướng đầu kia võ tôn thất trọng Tứ Dực Ngô công mà đi.

Lục Nam cũng xúc thế, hắn kiếm tra lại vào vỏ đột nhiên Lục Nam xuất kiếm, theo cái này xuất kiếm khủng bố kiếm quang xuất hiến, hắn đây là đang thi triển “trích tinh” kiếm kỹ.

Trích tinh tốc độ như lưu tinh nháy mắt đã lao đến đầu kia võ tôn ngũ trọng Tứ Dực Ngô công phía trước.

“Oanh oanh”

Hai tiếng oanh minh vang lên, võ tôn thất trọng Tứ Dực Ngô công bị Thác Dương tôn giả thác nước đánh cho trọng thương, trên người nó xuất hiện vô số vết thương máu tươi không ngừng chảy ra, hơi thở ngày càng thoi thóp hiển nhiên sống không đương bao lâu, còn lại đầu kia võ tôn ngũ trọng Tứ Dực Ngô công còn thảm hơn nó đầu bị Lục Nam đánh ra một cái lỗ lớn sinh mệnh năng lượng không ngừng tiêu tán hiến nhiên đã chết.

Thác Dương tôn giả phất tay một cái, một thanh phi kiếm đấm thẳng vào đầu kia còn đang thoi thóp Tứ Dực Ngô công đầu lâu, đem nó giải quyết, làm xong hết thảy hai người đồng thời đáp xuống hai đầu Tứ Dực Ngô công thi thể bên canh.

Trên cao Vương Khôi cùng Quách Dương nhìn lấy hai đầu Tứ Dực Ngô công thi thể không khỏi âm thầm nuốt nước bọt, võ tôn cường giả quả nhiên cường đại, lúc nãy hai chiêu kia bất kỳ một chiêu nào cũng đủ hủy thiên diệt địa, cho dù bọn hắn đều là võ tông cao giai nhưng đối mặt Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả giai người vẫn tỏ ra nhỏ yếu không chịu nổi.

Vương Khôi cùng Quách Dương nhìn về phía Dương Nguyên quả thụ trong mắt tràn đầy lửa nóng, võ tôn cảnh càng cường đại bọn hắn đối với cảnh giới này càng hướng tới.

Lại nói Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả, hai người đến bên cạnh hai tôn Tứ Dực Ngô công thi thể, bọn hắn thành thụ đem yêu thạch lấy ra sau đó đem thi thể cũng thu vào trữ vật giới chỉ, hai đầu võ tôn cảnh yêu thú thi thể có giá trị không nhỏ.