Thiên Đế Vô Thượng

Chương 174: Thánh cảnh động phủ




Trong bí cảnh.

Lục Nam nhóm người không ngừng tai bí cảnh đi lại trong thời gian này bọn hắn chạm trán không ít cường đại yêu thú cũng may Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả chiến lực đều vô cùng cao nhiều lần biến nguy thành an.

Bí cảnh hương nam, trong một hang động lớn, Lục Nam đoàn người đang tại hang động này du tẩu.

Hang động này vô cùng to lớn, bên trong có không ít kỳ kim dị khoáng, Lục Nam đối với cái này không quá hứng thủ, hắn chỉ ngầu nhiên thu thập một số huy hữu khoáng thạch.

Đang tại hang động đi lại, đột nhiên bọn hắn cảm nhận được một luồng cường đại chi khí, loại này chi khí không phải linh khí so linh khí càng thuần túy càng cường đại.

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả không hẹn mà nhìn đối phương, bọn hắn đều thấy trong mắt đối phương vẻ kinh ngạc, loại này chi khí đã vượt quá linh khí vậy tất nhiên là linh khí phía trên chi khí mà linh khí phía trên chính là thành khí, bí cảnh này bên trong có thánh khí tồn tại.

Bình thường tới nói một cái tiên thiên bí cảnh muốn dưng dục ra thành khí phải mất mấy trăm vạn năm tích lũy, quan trong là muốn dưng dục được thành khí thì bí cảnh bên trong sinh linh phải đạt đến thánh cảnh nhưng là bọn hắn tại bí cảnh đi lâu như vậy cường đại nhất yêu thú chỉ có võ tôn đỉnh phong cảnh, cách thánh cảnh còn xa lắm.

Bí cảnh bên trong cũng không có quá cao năm linh dược, cao nhất chỉ có một cây mười vạn năm linh dược bởi vậy có thể bài trừ khả năng bí cảnh tự dưng dục ra thành khí.

Đã bí cảnh không có dưng dục ra thành khí vậy thành khí này rốt cuộc từ đâu mà ra?

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả trong lòng đều vô cùng nghi hoặc bọn hắn cùng nhìn về sơn động một hướng nơi đó không ngừng có thánh khí tuôn ra tuy vô cùng mỏng manh tự như một sợi chỉ phiêu đã trong không khí vậy nhưng đó vẫn là thành khí.

“Tới xem một chút”

Thác Dương tôn giả cẩn trọng nói Lục Nam cũng gật đầu đồng ý.

“Các ngươi cũng không cần đi vào ở bên ngoài cảnh giới là được”

Thác Dương tôn giả đối Vương Khôi cùng Quách Dương phân phó một tiếng sau đó cùng Lục Nam đi về hướng thành khí nơi phát ra.

Vương Khôi cùng Quách Dương cũng không cảm nhận được thánh khí tồn tại, tuy không biết có chuyện gì sảy ra nhưng nhìn thấy Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả hai người cẩn trọng biểu lộ bọn hắn biết truyện này không đơn giải cả hai nhao nhao đáp ứng ở bên ngoài chờ đợi.

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả hai người cẩn trọng đi vào trong hang động chỗ sâu, để đề phong bất chắc Lục Nam trực tiếp vận dụng cửu giai trận pháp làm bảo hộ, cả hai trong lòng đều vô cùng nghiêm túc.

Nếu thành khí này là tiên thiên hình thành còn tốt nếu là hậu thiên vậy chứng tỏ trong bí cảnh có thánh cấp lực lượng tồn tại hậu quả bọn hắn không dám tưởng tượng.

Bọn hắn có lòng tin đối mặt võ tôn đại viên mãn cường giả đều có thể chạy thoát nhưng đối mặt thánh cấp cường giả vậy bọn hắn liền không có hy vọng thành cùng tôn là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Đạt tới thành cảnh sinh mệnh đã đạt được tuế biến, tu luyện ra thánh nguyên không phải thành cảnh bên dưới có thể đối phó.

Đối mặt thánh cảnh cường giả cho dù là Lục Nam cũng không có bất kỳ hi vọng nào.

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả cẩn trọng không ngừng đi vào bên trong nhưng làm bọn hắn không ngờ là trên đường đi vô cùng an tĩnh, ngoài một số tầm thường yêu thú ra bọn hắn căn bản không gặp vấn đề gì.

Đi được một lát bọn hắn đã trạm trán một cái to lớn đại môn, phía trước đại môn được bảo vệ bởi một cái trận pháp, Lục Nam tỉ mỉ quan sát một chút hắn ngạc nhiên phát hiện đây là một cái thánh trận, chỉ là thánh trận này trận văn đã rất ảm đạm hiển nhiên là bị thời gian mài mòn đi không ít, tuy vậy này thành trận uy lực vẫn rất mạnh, tuyệt đối mạnh hơn hắn đang dùng cửu giai trận pháp.

“Lục huynh ngươi thấy trận pháp này như thế nào?”

Thác Dương tôn giả hỏi, hắn không am hiểu trận pháp tuy nhận thấy trận pháp này bất phàm nhưng căn bản không xác định được phẩm giai.

“Đây là một cái thánh trận nhưng đã bị thời gian làm suy yếu rất nhiều hiển nhiên là nó đã ở đây rất nhiều năm còn không được tu sửa, Thác Dương huynh ta nghi ngờ trong này là một cổ tu sĩ động phủ”

Lục Nam nói, tuy đây là một cái thánh trận nhưng trận văn đã ảm đạm rất nhiều hiển nhiên đã rất lâu không được tu sửa, hắn phán đoán đây rất có thể là một cổ tu sĩ động phủ.

Thác Dương tôn giả nghe được Lục Nam nửa câu đầu trong lòng không khỏi hoảng hốt nhưng khi nghe được nửa câu sau hắn liền hưng phấn lên nếu bên trong thất là cổ tu sĩ động phủ vậy bọn hắn liền phát lớn, bởi lẽ có thể sử dụng thành trận tu sĩ tất nhiên cũng là một vị thánh cảnh cường giả, một vị thánh cảnh cường giả tài phú tất nhiên sẽ vô cùng khổng lồ.

Quan trọng nhất là bên trong có khả năng có thánh nguyên.

Thánh nguyên chính là võ thành cường giả tinh hoa, chỉ cẩn đạt được thánh nguyên sau đó luyện hóa hắn liền có thể trở thành một đời võ thánh cường giả tuy luyện hóa thánh nguyên sẽ đem lại hậu quả rất nghiêm trọng, tu sĩ luyện hóa thánh nguyên cả đời chỉ có thể bị vây tại võ thánh cảnh nhưng đối với Thác Dương tôn giả tới nói chỉ cần đột phá võ thánh đã quá đủ rồi hắn còn cầu gì cảnh giới cao hơn cơ chứ.

“Lục huynh ngươi có thể hay không phá giải cái này trận pháp”

Thác Dương tôn giả hồ hởi nói, ngẩm lại bên trong là thành cảnh động phủ hắn liền cao hứng lên.

“Có thể”

Lục Nam gật đầu một tiếng sau đó liền tiến lên phân tích trận pháp.

Thập giai thánh cấp trận pháp so với cửu giai trận pháp phức tạp hơn gấp nhiều lần tuy trận pháp này đã suy yếu rất nhiều nhưng vẫn rất cường đại, bình thương cửu giai trận pháp sư muốn phá giải chí ít phải mất mấy ngày.

Cũng may Lục Nam kiến thức phi phàm, hắn tỉ mĩ quan sát trận pháp, tinh thần lức suy nghĩ không ngừng tuôn trào hòng phân tích cái này trận pháp.

Sau nữa canh giờ Lục Nam đối với một pháp một góc rót vào pháp lực, tiếp theo hắn lại rót pháp lực vào mười mấy chổ khác.

“Phá”

Lục Nam khẽ quát một tiếng, hắn pháp quyết vừa bấm những nơi được hắn rót vào pháp lực lúc nãy đột nhiên nổ mạnh trận pháp cũng dần ảm đạm xuống cuối cùng biến mất.

“Trận pháp được phá, quá tốt rồi”

Thác Dương tôn giả không kìm được nữa, hắn nhanh đi lên phía trước mở ra phía trước đại môn.

Đại môn vừa được mở ra, đập vào mặt bọn hắn đầu tiên là một cỗ nồng đậm mà thuần túy linh khí bên trong còn xen lẫn một chút thánh khí, thánh khí so với bên ngoài nồng đậm gấp mấy lần.

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả cẩn thận đi vào bên trong, tuy bảo hộ bên ngoài trận pháp đã được giải trừ nhưng không ai biết bên trong có hay không nguy hiểm.

Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả cẩn trọng đánh giá xung quanh, bên trong diện tích vô cùng to lớn bên trong không ngừng có thánh khí lượn lờ.

Bên một góc có một bộ to lớn hài cốt yêu thú, hài cốt trên thân không ngừng tản ra sáng chói thành quang hiển nhiên là một bộ thánh cốt.

Dưới đất mọc đầy lấy kỳ hoa dị thảo tất cả đêu có cao năm tuổi thọ, chít ít phải có năm ngàn năm tuổi thọ.

Tại hài cốt bên cạnh còn có mười mấy khôi thạch, tất cả đều tán mát ra một cỗ nhàn nhạt thánh quang vàng óng hiển nhiên tất cả đều là thánh thạch.

“Vậy mà đúng là thánh cảnh cổ tu sĩ động phủ, nhìn đến xem đây là một con thánh thú, lần này chúng ta thật sự phát rồi”

Thác Dương tôn giả quan sát trong động phủ không nhịn được mà cười to nói.