Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 297: Hồ ly tắm rửa tịnh ngân




- Đêm nay ngươi sẽ dùng tới sao?

Phó Thư Bảo hỏi.

- Ta không thể chờ đợi được nữa, muốn có nhân hình đầy đủ, cho nên muốn tắm rửa tịnh thân. Ta van ngươi đó.

Cười thản nhiên, Hồ Nguyệt Thiền liền chạy về phía hồ nước mát, sau khi chạy được hai mươi thước mới đột nhiên quay đầu lại.

- Không được nhìn lén đó!

Phó Thư Bảo giơ hai tay:

- Ta là loại người đó sao?

Nhặt được một bó củi trong mấy bụi cây cạnh hồ nước, dùng Nguyên Tố Hỏa nhóm lửa, ánh sáng hừng hực chiếu khắp xung quanh. Sau đó Phó Thư Bảo mới hái một quả dừa xuống, dùng xà nha song kiếm gọt vỏ, thoải mái ngồi bên cạnh đống lửa, vừa thưởng thức cảnh đêm mê người, vừa thưởng thức mỹ vị thiên nhiên. Từ đầu tới cuối, hắn cũng không đi nhìn lén Hồ Nguyệt Thiền tắm rửa tịnh thân.

Nếu đổi lại là trước kia hoặc là đối thủ tắm rửa khác, hắn khẳng định đã len lén chuồn tới nhìn cho thỏa mắt. Nhưng đối thủ tắm rửa là Hồ Nguyệt Thiền, là nữ tử hồ tộc có năng lực mị hoặc cường đại. Cứ như vậy, hắn cũng không dám đi. Chẳng may không kiềm chế được, lao tới như sói đói, quan hệ hợp tác có bị mất đi hay không thì không biết, quan trọng là độc tố thần bí bên trong thân thể hắn cũng sẽ không đồng ý cho hắn làm vậy.

Như thế thì đành phải nhẫn nại thôi.

Khóe miệng Phó Thư Bảo nhếch lên một nụ cười nhẹ như tơ, ném vỏ dừa xuống, lau nước dừa trên khóe miệng. Lập tức hắn lấy Viêm Hỏa Linh Tham ra khỏi Luyện Thiên Trữ Vật Giới.

Mất đi hỏa tinh túy, nhìn từ bề ngoài thì Viêm Hỏa Linh Tham vẫn như trước chứ không có gì khác biệt, long lanh xanh mướt, giống như một khối ngọc bích cực phẩm được nghệ nhận tạo hình thành tác phẩm nghệ thuật.

- Nguyên thần biết ta đã luyện hóa hỏa tinh túy, cũng biết ta có Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa, cuối cùng nàng có thân phận gì?

Phó Thư Bảo không khỏi lại nghĩ tới vấn đề này. Sự thật là hắn còn nghĩ tới nhiều chuyện hơn.

- Từ điều kiện của nàng mà thấy thì dường như nàng cũng không để ý tới việc tôi luyện hóa hỏa tinh túy. Mà bốn dạng linh tài cực phẩm khác cũng như vậy. Năm loại lực lượng Nguyên Tố tinh túy cũng không phải là thứ nàng muốn. Không biết nàng sẽ sử dụng Viêm Hỏa Linh Tham thế nào đây? Thật sự là một chuyện đáng chờ mong mà.

Luyện hóa hỏa tinh túy bên trong Viêm Hỏa Linh Tham, đối với hắn mà nói, như vậy đã là thu được lợi ích lớn nhất. Giá trị còn lại của nó chẳng qua chỉ là linh tài cực phẩm sử dụng để luyện chế Luyện Lực Thú và Luyện Nhân mà thôi. Mà bây giờ hắn còn không có điều kiện như vậy, cho nên cũng hào phóng một hồi, dùng nửa cây Viêm Hỏa Linh Tham để đối lợi ích lớn hơn.

Một trận gió mát thổi tới.

- Ta nghĩ không biết nàng có mở hai đùi ra không, sau đó đút Viêm Hỏa Linh Tham vào đó. Có phải sử dụng Viêm Hỏa Linh Tham như vậy ? Ha ha ha...

Đang tự hỏi như vậy, nam nhân đang chuẩn bị cắt Viêm Hỏa Linh Tham bên cạnh đống lửa tuôn ra một tràng cười quái dị. Dù sao thì cả ngày cũng bị hấp dẫn tới khổ, lúc này tìm được cơ hội báo thù thì phải báo, dù chỉ là dùng ý nghĩ dâm đãng mà thôi.

Lại qua một lúc nữa, Hồ Nguyệt Thiền cuối cùng cũng tắm rửa tịnh thân trở về.

Vốn Phó Thư Bảo hy vọng thấy mỹ nhân tắm xong, toàn thân ướt át, quần áo mỏng manh không dấu nổi vẻ đẹp nhưng Hồ Nguyệt Thiền trở về lại đã biến thành thân hồ ly, toàn thân là lông cáo màu vàng rực. Cảm giác thất vọng lập tức hiện lên trong lòng Phó Thư Bảo. Hắn chém thanh xà nha song kiếm trong tay xuống một cái. Viêm Hỏa Linh Tham liền bị chia thành hai nửa, sau đó hắn liền để một nửa Viêm Hỏa Linh Tham sang một bên.

- Lấy đi, cho ngươi đó.

- Mười hai giờ đã trôi qua, ta không cách nào duy trì nhân hình được nữa. Chẳng qua ta sẽ thoát khỏi hạn chế này rất nhanh thôi, vĩnh viễn có được hình người rồi.

Hồ Nguyệt Thiền khó che đậy nổi kích động trong lòng.

Hóa ra là bởi nguyên nhân này nên mới biến trở lại thành hình thái hồ ly. Phó Thư Bảo nói:

- Như thế thì sau này không phải ngươi cũng không cách nào biến trở lại thành hình thái hồ ly nữa à?

Hồ Nguyệt Thiền gật gật đầu:

- Trên đời này làm gì có chuyện tốt, vừa ăn cá lại vừa được ăn cả tay gấu chứ? Chẳng qua không thể giữ trạng thái hồ ly hiện giờ thì có thể biến thành huyễn hồ càng cao cấp hơn.

- Hình thái huyễn hồ à? Thế là thế nào?

Phó Thư Bảo vẫn hiểu rất ít về loại nửa người nửa thú như hồ tộc.

- Ồ, bây giờ ta cũng không hiểu rõ lắm nhưng đại khái là như vậy. Giả sử ta ở trạng thái huyễn hồ, ngươi cảm thấy ta là người thế nào thì ta chính là người như thế. Nhất là người ngươi đang muốn gặp một người, hoặc là ngươi đang mong có được.

Hồ Nguyệt Thiền nói.

Hóa ra đó là hình thái huyễn hồ. Vậy thì không phải là muốn thấy ai thì nàng có thể biến thành người đó sao? Trong lòng Phó Thư Bảo kinh hãi. Dưới tình huống đó, nữ tử hồ tộc trời sinh có loại mị hoặc mạnh mẽ như thế, nhất định sẽ dùng hết sức mê hoặc người khác, khiến bọn họ đi vào trong cái bẫy của sắc đẹp. Ngươi nhìn thấy người trong mộng của mình hoặc mỹ nữ tiên thiên đều là giả nhưng trong mắt ngươi, trong thời khắc đó, nàng chính là thật. Thế thì còn có thể kháng cự không? Kháng cự cái lông.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Tốt rồi. Nói nhiều cũng không bằng nhìn tận mắt. Đợi tới khi ta có thể đạt hình thái huyễn hồ rồi, ta sẽ tự mình làm mẫu cho ngươi một chút. Khi đó không phải là ngươi sẽ biết ngay sao?

Phó Thư Bảo vội nói:

- Thôi không cần đâu.

- Đó là Viêm Hỏa Linh Tham cho ta sao?

Ánh mắt rơi vào một nửa cây Viêm Hỏa Linh Tham Phó Thư Bảo đặt cạnh đống lửa, giọng nói của Hồ Nguyệt Thiền hơi run. Hiển nhiên nửa cây Viêm Hỏa Linh Tham này đối với nàng mà nói vô cùng quan trọng.

Phó Thư Bảo gật gật đầu:

- Đó là phần của ngươi. Ngươi muốn dùng nó thế nào?

Ý nghĩ hiểm ác vừa rồi lại hiện lên trong não hải.

- Việc này phải nhờ ngươi giúp rồi.

Hồ Nguyệt Thiền nói:

- Ta muốn nhờ ngươi dùng hai loại tài liệu khác để chế thành dược hoàn, sau đó ta uống là được.

Lập tức Hồ Nguyệt Thiền liền lôi từ trong một cái bao rất đặc biệt ra hai loại linh tài, một là một đám cỏ khô vàng, một giống như là hạt đào khô.

- Đó là linh tài gì vậy?

Phó Thư Bảo nhìn kỹ hai thứ trước mắt, đều là từ trước tới giờ chưa gặp.

Hồ Nguyệt Thiền dùng móng vuốt hồ ly tinh xảo của nàng mà chỉ tới:

- Cây cỏ này là Huyễn Tâm Thảo, có công dụng như Huyễn Tâm Bồ Đào của ta. Dược lực của nó còn gấp cả trăm lần Huyễn Tâm Bồ Đào. Bình thường hồ tộc chúng ta cầm Huyễn Tâm Bồ Đào làm đồ ăn vặt, nhưng Huyễn Tâm Thảo này không dám ăn tùy tiện, phải kết hợp với Viêm Hỏa Linh Tham mới dám dùng. Loại quả khô kia vốn là Cố Bổn Đào Tử, có thể giúp ta giữ hình thành. Hai loại này đều là bảo bối của hồ tộc chúng ta, mỗi hồ tộc đều phải nghĩ cách có được. Mà khi hợp luyện ba loại linh tài này thì sẽ được linh dược càng cường đại hơn.

- Vì sao lại là tôi luyện chế chứ?

Phó Thư Bảo hỏi.

Hồ Nguyệt Thiền cười nói.

- Ngươi đó, Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa của ngươi là bảo vật của giới Luyện Lực Sĩ, chẳng lẽ ngươi không biết sao? Nhưng phàm là linh dược hay Luyện Lực Sĩ được Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa luyện chế cũng có đặc tính vượt qua các loại vật luyện chế bằng Nguyên Tố hỏa bình thường. Về phần linh tính và dược lực thì lại càng không phải nói nữa.

Lúc này Phó Thư Bảo đột nhiên nghĩ tới một chuyện, đó là tại Vụ Tráo Chiểu Trạch, hắn lai tạo lúa giống có thể thành công, mà Độc Âm Nhi lại không làm được. Chuyện này nhìn như trùng hợp, hoặc là tính chất ưu việt, nhưng thật ra lại là chuyện tất nhiên. Nguyên nhân chính là bởi hắn có Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa.

- Xem ra ngươi tìm ta hợp tác, một nguyên nhân là bởi ta có Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa hả?

Phó Thư Bảo nói.