Thôi! Em Bỏ Cuộc Rồi

Chương 15




Lâm Tịnh mỗi ngày đều tới nhà của Đông Hải để gặp anh và muốn gần anh hơn để tình cảm của hai người thêm tiếng triển. Nhưng cái cô thắc mắc không hiểu tại sao Bạch Hưng lại quan tâm đến hắn một cách là thường ánh mắt của cậu cho tới hành động đều có thể cảm nhận được là cậu thích Đông Hải. Còn về phía Đông Hải anh cũng chú ý đến cậu mỗi khi có cậu ta thì anh sẽ quan tâm cô còn không thì thôi điều đó như là để khiêu khích Bạch Hưng vậy. Lâm Tịnh cô ta nhất định sẽ làm rõ chuyện này.

" Chào buổi sáng, Đông Hải" cô ta vừa tới cũng là lúc hắn đi xuống nhà.

" ừ, chào em" vẫn bộ dạng lạnh lùng không nhìn mà đáp của hắn.

Hắn cũng không bận tâm đến Lâm Tịnh là mấy chỉ vội vào dùng bữa cho nhanh rồi đi làm, công việc dạo này của hắn rất nhiều.

" Đây là gì đây" hắn vừa ăn thử một miếng thịt bò trên bàn thì khó chịu hương vị này không giống như mọi khi hắn đã ăn.

" À thưa cậu chủ, cậu Trương hôm nay mệt nên không nấu nhờ tôi nấu hộ" bác quản gia nói

" Tại sao lại mệt" Hắn nhăn mặt khó chịu nói

" Tôi cũng không biết, thưa cậu" bác quản gia đáp

Nghe xong hắn không nói tiếng nào đứng bật dậy đi tìm cậu thì thấy cậu đang tới cây sau vườn.

" Cậu lại giở trò dì nữa đây" hắn đi tới kéo cậu quay người lại nhìn thẳng mặt cậu mà nói.

" Anh đang nói gì vậy" Bạch Hưng khó hiểu nói.

" Tại sao không nấu ăn" hắn nói

" Hôm nay em bận nên đã nhờ bác quản gia nấu rồi mà" Cậu đáp

" Bận? cậu giờ đang là người làm của tôi ngoài việc đó ra cậu còn làm gì khác nữa, à hay là cậu thấy tôi chơi cậu chưa đủ nên đi tìm thêm người chơi câu" hắn nói miệng cười khinh bỉ mang đầy ý trêu chọc

" em không có, anh đừng nghĩ ai cũng xấu xa như anh" Bạch Hưng phản bác. Thật ra sáng nay cậu đi thăm mẹ nên mới không nấu được cậu cũng chẳng buồn giải thích vì cậu biết hắn cũng không tin cậu.

" Cậu nói cái gì" hắn tức giận đây là lần đầu tiên cậu phản bác lại hắn như vậy

" Cậu nghĩ cậu là ai mà dám nói tôi như vậy" hắn điên lên nói" hay là cậu sợ nhìn thấy cảnh tôi và Lâm Tình tình tứ khiến cậu ghen tị nên không dám đối mặt" lúc này hắn chỉ muốn xả giận nên không ngừng nói cậu.

" anh và cô ta có làm gì thì em cũng mặt kệ, không liên quan đến em" Bạch Hưng dứt khoác nói.

Hắn kéo cậu lại hôn xuống môi cậu một cách mạnh bạo đến khi cậu không thở nỗi hắn muốn buông ra." Hưm, rõ ràng là thích tôi làm như vậy còn giả bộ thanh cao" hắn nhếch mép nói

" Anh..làm cái gì vậy" cậu khó hiểu, không biết anh đang làm cái gì, rốt cuộc là hắn muốn cái gì đây.

" Lần sau còn để tôi biết cậu trốn tránh công việc thì đừng trách" hắn thấy cũng sắp đến giờ đi làm nên nói với cậu xong cũng quay lưng đi

Sau khi hắn đi cậu cũng không suy nghĩ nhiều tiếp tục làm việc. Nhưng phía đâu đó có một người đang rất tức giận

" Cậu ta dám câu dẫn anh ấy sau" Lâm Tinh nãy giờ đã chứng kiến hết mọi chuyện. Cô ta giận dữ, hai hàm răng nghiến lại nói.

" Tên tiên nhân này, phải làm một cách tống khứ cậu ta ra thôi nếu không sẽ nguy hiểm lắm" cô ta nham hiểm nói.

Làm việc ở vườn xong, cậu đi vào nhà thì thấy Lâm Tinh đang đứng đó nhìn mình chằm chằm " cậu thích Đông Hải" cô ta nhanh chóng vào thẳng vấn để. Cậu bắt ngờ nhìn cô ta không lên tiếng

" loại tiện nhân như cậu đừng hòng câu dẫn được anh ấy" Cô ta đay nghiến nói.

" Tôi có làm gì cũng không liên quan đến cô" cậu cũng không vừa mà đáp trả cô ta

" Tôi và anh ấy là người quen của nhau mẹ anh ấy cũng rất thích tôi, cậu nghĩ một thằng gay như cậu có thể thắng được tôi sau" cô ta khinh bỉ nói

"Tôi không dám, nhưng chẳng phải hiện giờ cô cũng như tôi sao anh ta cũng đâu thích cô, có khi còn thấy cô phiền haha" cậu thấy cô ta xúc phạm mình cũng không nhịn được mà đáp.

" Mày..mày dám coi thường tao thằng c.h.ó" cô ta bị cậu nói trúng tim đen không kiểm soát được mà chửi cậu.

"Tôi không rảnh ở đâu nói chuyện với cô, mời cô né qua cho tôi còn phải đi làm việc" Cậu cũng không muốn đôi co với cô ta nên nói xong câu đó cậu cũng không quan tâm mà đi qua trước mặt cô ta.

Cô ta thấy mình bị cậu nói như vậy với bản tính tiểu thư của mình cô ta làm sao bỏ qua được chuyện này. Cô ta thề nhất định sẽ khiến cậu phải khổ sở và tống cậu ra Khỏi đây.

" Cứ chờ đó đi coi tao sẽ làm gì mày, thằng gay dơ bẩn".

Cô ta cũng quay về vì giờ cũng không có Đông Hải ở đây. Chỉ còn mỗi cậu, cậu không biết mình sẽ gặp phải chuyện gì nữa đây với bản tính của cô ta nhất định cậu sẽ bị cô ta làm khó.

" Haizz, đúng là xui xẻo" cậu thở dài xong cũng đi vào làm việc.