Thương Vợ Ngốc

Thương Vợ Ngốc - Chương 28: Hôn má




-"Em dám cười tôi sao???" Anh làm mặt dữ hỏi cô



-"Hihi..Không có nha, nhìn chú như vậy rất dễ thương đó" cô vừa nói hai tay vừa đưa ra bẹo má của anh khiến mặt anh biến dạng



-"Áng u ì ứ, e au uông a"(đáng yêu gì chứ, em mau buông ra)những âm thanh lạ kì phát ra từ miệng anh



-"Chú đang đọc thần chú của mụ phù thuỷ à...ha ha..vui quá..Chú đọc lại lần nữa đi...haha" Cô bỏ hai tay mình ra khỏi mặt anh ôm bụng mà cười



-"Còn cười" anh liếc cô, hai tay không ngừng xoa cái má của mình



-"Đừng xoa nữa sẽ đỏ lên nữa đó" thấy hai má của anh ngày càng đỏ, cô bỗng ngừng cười, vẻ lo lắng nói



-"Không phải là tại em sao???" Anh nhìn cô





-"Vậy mới bảo là đừng xoa nữa mà" cô giữ lấy tay của anh



-"Nhưng rất đau" anh giả vờ nói




-"Thật sao???, Khi nãy Uyên đâu có mạnh tay. A vậy phải làm gì bây giờ hay mình đi bệnh viện " Cô sốt sắn nói



-"Em..Không cần phải thế, chỉ cần làm giống như cậu bạn khi nãy của em nói là được rồi" anh bật cười trước sự ngốc nghếch của cô, mặt của anh chỉ đỏ chút thôi đến bệnh viện làm gì chứ cô đúng thật là.



-"Là làm gì???" Rất nhiều dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu cô



-"Là thế này..." chớp lấy thời cơ anh nghiêng người đưa môi mình chạm nhẹ vào má cô khiến mặt cô ửng hồng




-"A.. Chú này cái đó gọi là hôn mà, sao chú kì quá đi, chú là người xấu người xấu.."



-"Lần trước em cũng làm thế với tôi đấy vậy em cũng là người xấu đó" anh nhắc chuyện cũ



-"A, lần đó, lần đó, Uyên, Uyên.." Cô ngập ngừng, sau đó cũng không biết nên biện minh gì cô đành im lặng cúi đầu.



-"Đến rồi em mau xuống xe" anh mở cửa cho cô




-"Không về nhà Uyên à, mẹ la đấy" cô hỏi khi bước xuống xe



-"Tôi sẽ xin phép, mau vào nhà ăn trưa trễ rồi"




-"À..đi" Cô nghe lời nhanh chân đi theo anh



»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»



Ăn trưa xong anh cho cô đi dạo trước sân nhà còn mình thì đi nhận điện thoại của người ở công ty



Khoảng chừng mười phút sau khi anh vừa nhận điện thoại xong dự định đi xuống xem cô thế nào, không ngờ vừa mới đi tới cầu thang một cảnh tượng trước mắt khiến anh như hóa đá, máu từ não truyền xuống mũi nhường như muốn trào ra ngoài.....



Mình xin được nói thêm nhé cho các bạn khỏi thắc mắc: Nam chính của truyện vừa là thiếu tướng ở quân đội vừa là một vị chúa tể của lĩnh vực kinh tế trong và ngoài nước vì thế các bạn đừng khó hiểu vì sao anh ấy lúc ở công ty khi lại ở quân khu nha!!!!



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Mình sẽ cố gắng ra thêm chương mới thật sớm!!! Good bye