Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 1121: Thái Thượng tái hiện




     Một lời kinh phong vũ!

Nhất kiếm tru quỷ thần!

Thái Thượng Đạo tổ đã siêu thoát, về sau lại truyền xuống ba thức pháp kiếm, đến nay chỉ có hai kiếm hiện thế.

Kiếm thứ ba khi Tô Đình đối chiến với Cát Chính Hiên lúc, Cát Chính Hiên vì tự vệ mới miễn cưỡng thi triển ra được nửa kiếm.

Kiếm thứ ba dường như lấy phòng thủ làm chủ.

Nhưng chưa có người nào từng chân chính thấy kiếm thứ ba.

Tam giới lục đạo, tiên thần đều biết, kiếm thứ nhất cùng kiếm thứ hai đủ để tru diệt bất luận tiên thần nào.

Vị Thần Ma như Cửu Lê đại tướng quân có thể so với Chân Tiên đỉnh phong kia, cũng không ngăn được kiếm thứ nhất.

Nếu như Thiên Đình Đế Quân là chúa tể có quyền hành vô thượng tam giới, cũng kiêng kị kiếm thứ hai.

Nhưng lúc này kiếm thứ hai lại nhằm về phía tiểu tinh linh!

Không phải kiếm thứ hai do Cát Chính Hiên chém ra!

Mà là Đạo Tổ đã siêu thoát thế ngoại mượn tay Cát Chính Hiên để chém ra kiếm thứ hai!

"Hỗn trướng!"

Trong mắt Tô Đình lấp lóe hàn quang, lạnh đến cực hạn.

Hắn lập tức muốn phá toái hư không, xông về phía phương bắc Thiên giới.

Đúng lúc hắn khởi hành, Tề Thần Sách lại chém vỡ hư không, ngăn cản hắn lại.

"Trận chiến này vì ngươi mà có, ngươi chỉ có thể ở đây, sao có thể cho ngươi bỏ chạy?"

Tề Thần Sách vung tay, phong vân đột nhiên nổi lên, quát: "Ngươi dù có phải bỏ mạng, cũng phải ngã xuống ở đây."

Ánh mắt lạnh lẽo của Tô Đình từ phương bắc thu về, trầm giọng nói: "Tốt!"

Trong nháy mắt này, trong lòng hắn cũng hiểu được rằng muốn rời khỏi chiến trường này, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, dù hắn thật sự có thể đi tới Bắc Vực, hội hợp cùng tiểu tinh linh cũng không kịp.

Tru quỷ thần vừa ra, chỉ diễn ra trong chớp mắt!

Sinh tử có thể phân ra trong nháy mắt này!

Hắn căn bản không thể thay đổi kết quả!

Nhưng hắn cũng tin tưởng tiểu tinh linh làm truyền thừa chân chính của đương kim Đạo Tổ, tuyệt đối sẽ không vẫn lạc ở nơi này!

"Chém!"

Tô Đình vung đao, chém về phía Tề Thần Sách.

So với việc trong lòng lo lắng không yên, không bằng toàn tâm ở đây chém giết đại địch.

Trấn Ngục thần đao!

Ngũ hành tiên thuật!

Long Tượng nguyên châu!

Bản lĩnh dùng hết!

Hắn đang tìm kiếm cơ hội!

Chỉ cần có một cơ hội vận dụng Trảm Tiên Phi Đao, dù trước mắt là tổ sư của Tiên Tần Sơn Hải Giới, cũng phải bỏ mạng dưới tay hắn!

——

Phương bắc Thiên giới.

Ngọc Kiếm trong tay Cát Chính Hiên bắn ra quang mang sắc bén.

Đạo kiếm thức thứ hai! Tru quỷ thần!

Tiểu tinh linh là thiên địa Chân Thần, trong lòng tràn đầy cảm giác hồi hộp kinh hãi, miễn cưỡng cắn răng, vận dụng cổ kính, giơ về phía trước!

Kiếm quang bị cổ kính ngăn cản!

Nhưng kính quang phòng thủ!

Kiếm quang lại tấn công!

Tiểu tinh linh chỉ cảm thấy mình khó mà nắm chặt cổ kính.

Đây là bản mệnh bảo vật của Đạo Tổ, dù đối mặt với Chân Tiên đỉnh phong dùng tiên thuật tiến đánh, cũng có thể tuỳ tiện ngăn lại.

Nhưng một kiếm này chính là kiếm từ thế ngoại, vượt ra khỏi phạm trù thế giới này.

Cổ kính tuy rằng chống cự được, nhưng nàng vận dụng cổ kính, cuối cùng vẫn cảm thấy cực kì phí sức.

Thậm chí kiếm quang xuyên thấu qua kính, muốn tru diệt nàng.

"Lui ra đi."

Cát Chính Hiên nắm chặt Ngọc Kiếm, nói khẽ: "Cho dù có pháp kính của đạo tổ thủ hộ, cho dù ngươi có thể so với Chân Tiên đỉnh phong, nhưng dư uy từ kiếm này có thể tru diệt bất kỳ tiên thần nào, ngươi cũng không ngoại lệ..."

Trên người tiểu tinh linh nở rộ thần quang, cánh mỏng phía sau chớp động, cổ kính trong tay càng thêm sáng chói.

"Thiên ngoại chi kiếm, không trảm phá được cổ kính của Đạo Tổ thì sẽ không giết được ta."

"Như vậy nếu tiểu đạo tự mình xuất thủ thì sao?"

Một tay Cát Chính Hiên nắm chặt Ngọc Kiếm, một tay rút ra tiên kiếm của mình, chỉ tới tiểu tinh linh, nói: "Ngươi dùng pháp kính của Đạo Tổ, chống cự lại Thái Thượng Đạo kiếm, nhưng bản thân lại không chịu được, vẫn bị trọng thương... Nếu còn tiếp tục chấp mê bất ngộ, tiểu đạo sẽ trảm ngươi!"

Sắc mặt tiểu tinh linh tái nhợt, nhưng khí thế trên người lại chưa từng yếu đi mảy may.

"Cùng cảnh giới, ngay cả Tô Đại Ngưu đều không phải là đối thủ của ta, huống chi là ngươi?"

——

Tam giới lục đạo, khắp mọi nơi xảy ra đại chiến.

Nhưng trong lúc mơ hồ chiến cuộc lại có vẻ cứng đờ.

Trong số chúng thần Thiên Đình, đại đa số trước kia đều xuất thân từ các đại tiên tông, cho nên tuân nghe theo lệnh của các đại Tiên Tôn, mà vì có khí tức Đạo Tổ ảnh hưởng, Thiên Đế không thể vận dụng Phong Thần bảng cùng Đả Thần Tiên để ngăn cản chư thần.

Nhưng lại có non nửa tiên thần trong gần ngàn năm qua luôn kính trọng uy nghiêm của Đế Quân, chưa dám phản kháng, ngược lại trợ giúp Thiên Đế bình định.

Trong đó lại có không ít Thiên Tiên, ví dụ như Lục Du Sương của Hoán Hoa Các, Đại Địa Du Tiên Chu Du, như hoa yêu Hoa Mị, Ngọc Linh tiên tử cùng xuất thủ tương trợ với Thiên Đế, trấn áp chúng thần làm loạn.

Vốn dĩ ở Tây Phương Cực Lạc Tịnh Thổ, tám vị đại năng giả xuất thế, lại bị Ngọc Linh tiên tử cưỡng ép trấn áp.

Ngọc Linh tiên tử thân là hóa thân bạch liên, trấn áp Phật Môn, lại lộ ra vẻ thành thạo điêu luyện.

Cát Quả Nhi có ngàn năm tu vi, đấu cùng Hoán Hoa tiên tử cân sức ngang tài.

Cảnh Tú Hà Thanh cũng có chút cường hãn, nhất là lúc nayg đã không còn bị uy hiếp từ "Tru quỷ thần", giờ phút này nàng bày ra bản lĩnh đã không kém gì Đạo Nguyên Tiên Tôn.

Thế cục hiện nay có chút giằng co.

Có lẽ sau một chốc, mới có thể phân ra thắng bại.

Đối với tiên thần thì năm tháng dài đằng đẵng cũng như chỉ trong khoảnh khắc, nhưng trong khi đấu pháp thì một chớp mắt lại chính là cực kì lâu dài.

"Không thể cứ tiếp tục như thế, chậm nữa tất sinh biến."

Trong lòng Đạo Nguyên Tiên Tôn dâng lên ý nghĩ như vậy, nhìn về phía Chính Nhất.

Ngay cả Chính Nhất hiện nay mơ hồ được tôn là đại năng đệ nhất, đều đấu với Cổ Thương đến mức khó mà hoà giải.

Mà ở trên Thiên Đình, Đế Quân áp chế Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn, dù bởi vì Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn có nội tình tầng tầng lớp lớp mà không có dấu hiệu chém giết vị cổ lão Thiên Tôn này... Nhưng Thiên Đình Đế Quân vẫn là Tiên gia cường đại nhất, có được quyền hành chí cao.

Nội tình trầm hậu đến mức nào, cuối cùng cũng có lúc hao hết.

——

Thủ Chính Đạo Môn.

Chưởng giáo đứng ở bên cạnh ao sen.

Chỉ thấy tử liên nở rộ quang mang, lúc mạnh lúc yếu, khi thì sáng chói, khi thì ảm đạm, chập trùng không chừng.

Thỉnh thoảng lại thấy một đóa hoa sen khô héo, nhưng lại có một đóa sen khác trùng sinh.

Một khô một vinh, biến hóa vô tận.

"Mời thánh!"

Đúng lúc này, chỉ nghe được bên tai truyền đến thanh âm của Đạo Nguyên Tiên Tôn.

Chưởng giáo của Thủ Chính Đạo Môn không có nửa điểm do dự, lập tức vung tay lên một cái.

Chỉ thấy một trăm linh tám vị đạo nhân từ trong núi bắn ra kiếm quang, kết thành kiếm trận, tập trung vào ông ta.

Chỉ thấy vị chưởng giáo này, hai tay nhấn một cái vào trong ao sen!

Khí vận Tử Liên, biểu tượng đạo môn khí vận, bây giờ càng là cùng một nhịp thở với Chính Nhất.

Nhưng năm đó trước khi Thái Thượng Tổ Sư siêu thoát, đã lưu lại một sợi pháp lực ở chỗ này.

Chỉ đợi có bí thuật bản môn thôi động.

Pháp lực rót vào Tử Liên.

Chính Nhất như Thái Thượng tái hiện!

——

Oanh!

Cổ Thương kêu lên một tiếng đau đớn, lui về phía xa hơn vạn dặm!

Chỉ thấy khí thế Chính Nhất liên tục tăng lên, tương hợp cùng đạo!

"Đạo Tổ?"

Trong lòng Cổ Thương rung động.

Hắn đã đến Chân Tiên đỉnh phong, đã gần đạo.

Cho dù là Thiên Đình Đế Quân, đều không thể để hắn sinh ra cảm giác bất lực giống như sâu kiến đối mặt với Thương Long .

Có thể làm cho Chân Tiên đỉnh phong sinh lòng bất lực, không dám nổi lên sức phản kháng, chỉ có đại đạo!

Mà trên người Chính Nhất chính là hiển hóa ra đại đạo nội tình!

Không chỉ là Cổ Thương.

Các Đại Tiên Tôn cũng không khỏi rung động, gang như đều đình trệ trong một nháy mắt.

Ngay cả Đế Quân ở Thiên Đình, trong lòng đầy sát cơ cũng dừng tay.

Quảng Nguyên Cổ Nghiệp Thiên Tôn lui ra phía sau ngàn dặm, lộ ra vẻ kinh ngạc.

"Thân thành đại đạo?"

"Không! Không phải hắn thành tựu đại đạo!"

"Là Thái Thượng Tổ Sư đạo!"