"Đánh bại một người để đối phương rời khỏi thịnh hội, mất đi tư cách, là sẽ bớt đi một đối thủ tranh cướp thứ tự, tranh cướp con mồi."
Tô Đình cười nói: "Mà cướp đoạt thành tích của đối phương, càng lợi hại hơn nhiều so với nhọc lòng mất công đi giết các loại tinh quái yêu vật."
Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Đúng là như vậy, chỉ có điều, người có thành tích càng cao thì tự nhiên sẽ càng lợi hại, cũng không dễ đánh. . . Đã có rất nhiều người không nhìn thấy rõ tình huống, muốn chặn đường đánh cướp, cuối cùng lại bị người ta đánh bại."
Tô Đình vuốt cằm, thấp giọng nói: "Thế này mẹ kiếp sắp biến thành đại hỗn chiến rồi."
Có thể tưởng tượng được, sau một trận ác đấu này, tuy rằng rất nhiều người tu hành có lệnh bài hộ thân, sẽ không đến nỗi thân tử đạo tiêu, nhưng sau trận tranh đấu này cũng khó tránh khỏi mỗi người có lòng dạ.
Có lẽ sau này ở cảnh nội Đại Chu, đám người tu đạo tuổi trẻ đều sẽ có ân oán với nhau, nhìn người nào cũng thấy ngứa mắt, chỉ sợ sẽ có không ít tranh chấp.
Đối với Ty Thiên giám quản lý trật tự thì loại xu thế phát triển này chính là mua dây buộc mình, cũng không biết Ty Thiên giám có nghĩ tới vấn đề này không?
Hay là Ty Thiên giám tập hợp người tu hành khắp nơi tới đây, dùng cách như dưỡng cổ, để đám người tu đạo trẻ tuổi tranh đấu lẫn nhau rồi quyết ra người đứng đầu?
Đây là bí ẩn liên quan đến Ty Thiên giám.
Chính là trong đạo quan Nguyên Phong sơn đều không nghiên cứu kỹ đến chi tiết nhỏ này.
Không biết là không nghiên cứu tới, hay là bỏ quên.
"Có lẽ đấu đến hiện tại, đã có không ít người bị loại rồi, vậy thì cũng có không ít người đánh ra thành tựu."
Tô Đình nhìn về phía tiểu tinh linh, cười ha hả nói: "Ngươi tìm hiểu chuyện này chưa?"
Tiểu tinh linh đắc ý nói: "Đương nhiên đã tìm hiểu rõ, nhưng ta cứ không nói chuyện này cho ngươi đấy, dù sao ta đã chứng minh bản lĩnh của ta ở trong vùng thiên địa này."
Tô Đình chẹp chẹp miệng, nói rằng: "Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, tuy Tô mỗ khẳng định có thể chiến thắng, nhưng phải có chút tin tức cụ thể, mới có thể dễ dàng chiến thắng. . . Ngươi phải biết rằng người đứng đầu lần thịnh hội này sẽ nhận được không ít khen thưởng, chỉ cần ngươi cố gắng giúp đỡ, như vậy lần này lấy được lợi ích gì, ta có thể chia cho ngươi một ít, cùng lắm là chia cho ngươi một nửa, nhưng tất cả phải xem ngươi biểu hiện."
Sắc mặt tiểu tinh linh hơi đổi một chút, cẩn thận suy tư, trong lòng trầm ngâm.
Tô Đình tựa như cười mà không phải cười, nói rằng: "Có nói hay không?"
Tiểu tinh linh nghĩ đến việc bản thân còn thiếu Tô Đình một khoản tiền thật lớn, đang lo không có tiền trả nợ, trước mắt chỉ cần tiết lộ chút tin tức cho Tô Đình, sau đó được phân chia một chút khen thưởng là có thể trả hết nợ rồi.
Dù sao những tin tức này đã dò tới, có nói cho Tô Đình hay không cũng không quan trọng.
Nàng nghĩ như vậy, nói rằng: "Thành giao, nhưng ngươi không thể gạt ta."
Tô Đình giơ tay lên, nghiêm túc nói: "Nếu ta lừa gạt ngươi, vậy sẽ để Vân Tích khi tản bộ bên cạnh ao sẽ trực tiếp ngã vào Ngư Long trì! Nếu ta lừa dố ngươi, sẽ để Đỗ Hằng bị sét đánh thành than cốc! Nếu ta dối gạt ngươi thì sẽ để ta ăn tất cả Tiên đan mà Cát Chính Hiên luyện ra!"
Hắn nói với tốc độ cực nhanh, ngữ khí trầm trọng.
Tiểu tinh linh không nghe rõ rất nhiều chi tiết nhỏ nghe, nhưng cũng biết Tô Đình đang thề độc, hơn nữa còn không chỉ thề một lời, đồng thời liên lụy vô cùng rộng khắp.
Nàng suy nghĩ một chút, sau đó mới chần chờ gật gật đầu.
——
Trong thời gian này, bố cục khắp nơi thực sự đã thay đổi không nhỏ.
Ví dụ như Túc Sát đạo nhân ban đầu rất được chú ý, vô cùng chói mắt, có hi vọng tranh cướp vị trí người đứng đầu thịnh hội.
Một nhân vật có thể tru diệt yêu vật, có bản lĩnh cao thâm, có thể tranh giành vị trí đệ nhất đạo nhân trong số những tuổi trẻ tuấn kiệt đương đại, đến ngày thứ hai lại bị người khác loại khỏi cuộc đua.
Mà người đánh bại Túc Sát đạo nhân lại không phải bất kỳ một vị Thượng nhân nào, mà là một đám đạo nhân mới Ngưng Pháp.
"Có lời đồn rằng những người tu đạo này tuy đạo hạnh không cao, chưa đạt tới Thượng nhân cảnh, tự biết khó có thể so sánh cùng Thượng nhân thế là hợp tác với nhau."
Tiểu tinh linh nói rằng: "Người cầm đầu là Chu Ôn, đạo hạnh cũng là tầng ba, nhưng người này dường như khá thông minh, có thể tu tập những người tu hành khác ở cùng một chỗ, mơ hồ do hắn dẫn đầu. Lần này đánh bại Túc Sát đạo nhân, người được lợi lớn nhất chính là hắn!"
Ánh mắt Tô Đình hơi ngưng tụ, nói rằng: "Người này đạo hạnh không cao, nhưng lại có thể tụ tập người tu đạo khắp nơi, bản lãnh của hắn không ở chỗ bản lĩnh đấu pháp cao thấp, mà ở năng lực quản lý."
Nếu trên võ đài luận võ, Chu Ôn này đương nhiên sẽ không thể là đối thủ của Thượng nhân.
Nhưng ở đây, so với việc dùng bản lĩnh đấu pháp, Chu Ôn lại có thể tụ tập rất nhiều người tu đạo, sau đó loại được một người vồn có thể tranh đoạt vị trí đệ nhất đương đại - Túc Sát đạo nhân.
Đây cũng là một loại bản lĩnh!
" Túc Sát đạo nhân kia kỳ thực rất lợi hại, chính là giống như tên của hắn, cũng là một Tô Sỏa."
Tiểu tinh linh cảm thán một câu đầy tiếc nuối, nói: "Trong hai ngày hắn đã giết ba đầu yêu quái, trong lần thinh hội này, hắn là người giết được nhiều nhất, giết được mạnh nhất, kết quả giết đến mức quá ác, chính mình cũng mệt mỏi đến hết sức, mới bị người vây công, sau khi thất bại, chiến tích của hắn đều chia cho đám người."
Tô Đình lặng lẽ nở nụ cười, cũng không nhiều lời, chỉ cười nói: " Túc Sát đạo nhân rất được kỳ vọng lại bị người khác trực tiếp đánh ra ngoài, mà một người tên là Chu Ôn vốn không đáng chú ý, bây giờ lại thành người khiến người khác phải kiêng kỵ. Nhưng đây chỉ là một phe, còn có những phe khác thì sao?"
Tiểu tinh linh nói rằng: "Có Đông Phồn tăng nhân, vốn là phật pháp cao thâm, lại dùng phật pháp hàng phục một nhóm tinh quái trở thành hộ pháp, cũng độc chiếm một phương."
"Có một vị công tử là Tần Thủ, đạo hạnh cao thâm, bản lĩnh lợi hại, tuy rằng độc lai độc vãng, cũng có bản lĩnh tương đương với Túc Sát đạo nhân, nhưng hắn không lỗ mãng như Túc Sát đạo nhân, không hề không ngừng giết chóc, không để cho mình rơi vào mệt mỏi. . . Thế nên hắn vẫn còn ở đó."
"Có một đạo sĩ tên Ngũ Nguyệt, tinh thông thuật ẩn nấp, giỏi đánh lén ám sát, bản thân hắn mới vừa đột phá Thượng nhân cảnh, tranh đấu cùng các Thượng nhân khác thì kỳ thực hắn không phải là đối thủ của người ta, thế nên hắn đánh nén một đòn không trúng sẽ lập tức trốn xa, nhưng bản lĩnh chạy trốn rất cao, Đỗ Hằng kia đều không giữ được hắn."
" Ngũ Nguyệt đạo sĩ này tuy rằng bản lĩnh không tính là hàng đầu, nhưng năng lực ám sát cực kỳ nham hiểm, hiện tại đã có không ít người ngã trên tay hắn, thậm chí có ba Thượng nhân ngưng tụ thành Âm Thần cũng đều bị hắn lén ám sát. . ."
Tiểu tinh linh cẩn thận suy nghĩ một chút, lại nói: "Trước mắt chiến tích của hắn, chắc đang xếp hạng thứ hai."
Tô Đình nghe vậy, không khỏi hỏi: "Vậy người xếp hạng đệ nhất là ai?"
Tiểu tinh linh đáp: "Chính là Đỗ Hằng có quan hệ không tốt với ngươi đấy."
Tô Đình hắc một tiếng, nói: "Làm sao lại là hắn?"
Tiểu tinh linh đáp: " Đỗ Hằng này có bản lĩnh cũng tương đương cùng Tần Thủ còn có Túc Sát đạo nhân, đều là hạng người lợi hại nhất, nhưng hắn không cao ngạo như Túc Sát đạo nhân, hắn mời chào một nhóm người, trong đó còn có mấy Thượng nhân làm việc cho hắn ta, thêm vào bản lãnh của chính hắn. . . Bây giờ là người có, thế lực lớn nhất và thế mạnh nhất trong thịnh hội này."
"Thế mạnh nhất? Chỉ có thể nói là tạm thời như vậy." Tô Đình thấp giọng cười nói: "Chính là nhóm người dưới tay hắn ta kia có bao nhiêu trung tâm đối với hắn ta? Thành tích lần này cũng không thể tất cả đều rơi ở trong tay của hắn, cũng cần phân chia đều cho những người này, mà trong những người này, ngoài mấy kẻ mà hắn ta đã sớm thu phục ra, những người khác cũng đều mang ý xấu trong lòng, tính toán lẫn nhau, không hề ổn thỏa như vậy."
Nói xong, Tô Đình nhìn về phía tiểu tinh linh, hỏi: "Chỉ có mấy phe bọn hắn là nổi trội sao?"
Tiểu tinh linh gật đầu nói: "Tương đối nổi trội, tạm thời chính là bọn hắn, còn những người khác, có hai người có thể phách cường thịnh, có một người thao túng cổ trùng, có ba người tinh thông phù pháp, có hai người vận dụng trận pháp, còn có bốn người không chỉ có thể triển khai đạo thuật, vẫn là luyện võ công. . . Chỉ là bọn hắn đều không sánh được với những người trước đó ta kể."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Cũng không loại trừ khả năng bọn hắn còn giấu làm của riêng, hoặc là còn đang súc thế, đương nhiên, hơn nửa còn có một số người đến nay không có ra tay, đang đợi thời cơ, một tiếng hót lên làm kinh người."
Nói tới đây, hắn thoáng ngẩng đầu ưỡn ngực, nhìn tiểu tinh linh một mắt.
Tiểu tinh linh không thể ngộ ra ý tứ của Tô Đình, chỉ suy tư nói: "Nhắc tới cũng đúng, có lẽ còn có mấy người tương đối vô liêm sỉ, nghĩ tới chuyện mai phục rồi cướp đoạt thành tích, vậy nên lúc bắt đầu còn không hiển lộ, gọi là gì nhỉ. . . Gọi là giả heo ăn hổ?"
Tô Đình sắc mặt không dễ nhìn lắm, chỉ cảm thấy ngực có chút đau đau.