Núi cao còn có núi cao hơn.
Vị quốc sư này thế mà dùng lực lượng để ngăn ta.
Đúng là không biết xấu hổ.
Tô Đình vô cùng phiền muộn.
"Ta cũng không cần bảo bối gì của ngươi."
Quốc sư lạnh nhạt nói ra: "Ngươi luyện hóa hồ lô này, ta muốn ngươi truyền lại thủ đoạn luyện hóa cho ta, và một sợi tinh huyết ẩn chứa pháp lực của ngươi."
Tô Đình run lên, luôn cảm thấy trong này có gì đó quái lạ.
Cách luyện hóa hồ lô
Một sợi tinh huyết chứa pháp lực
Nghĩ kiểu gì cũng thấy đều là vây quanh hồ lô này.
Mà bây giờ hồ lô này đã thuộc về Tô mỗ, quốc sư cũng không có ý đòi lại.
Như vậy quốc sư muốn cái gì
Tô Đình đột nhiên nhớ tới lời vị đại ca kết bái từng nói.
Tính toán của Ty Thiên Giám, hành động sau lưng của Thủ Chính Đạo môn hình như cũng không đơn giản... Trận thịnh hội này cũng không chỉ đơn giản là hấp dẫn tán tu ở các nơi tới, từ đó đăng ký danh sách để dễ dàng cho quản lý, mà tất nhiên là có ý đồ càng sâu hơn.
Ý đồ này và thủ đoạn luyện hóa của Tô mỗ, thậm chí một sợi tinh huyết chứa pháp lực thì có liên quan gì với nhau.
"Không tốt..."
Tô Đình cũng không quanh co lòng vòng, lắc đầu nói ra: "Thủ đoạn luyện hóa còn dễ nói, nhưng một sợi tinh huyết chứa pháp lực của ta thì không tầm thường, bị Thủ Chính Đạo môn các ngươi cầm đi, lỡ may các ngươi cầm đi làm phép, chẳng lẽ không phải là giao mệnh môn đến trong tay các ngươi sao."
Quốc sư bất đắc dĩ nói: "Chỉ bằng chút bản lĩnh này của ngươi, muốn giết ngươi cũng không cần phiền phức như thế. "
Tô Đình nghe vậy lập tức không vui, nói: "Ta hiện tại là Tiềm Long ẩn trong hồ nhỏ, nhất định sẽ có lúc rồng bay lên trời, mà ta vẫn là trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, ai biết các ngươi có phải vì sợ tương lai ta trưởng thành nên các ngươi mới quanh co lòng vòng tìm cách lấy tinh huyết của ta, tốt xấu gì cũng phải để cho ta yên tâm mới được... Ngươi nói thật nói với ta xem muốn tinh huyết của ta làm gì "
Quốc sư liếc hắn một cái, hỏi: "Ngươi thật sự muốn biết? "
Tô Đình cảm thấy ngữ khí của quốc sư không đúng, lập tức chần chờ nói: "Nguyên Phong Sơn bên kia có biết không? "
Quốc sư chậm rãi nói: "Đưa mắt khắp thế gian, ngoài bản môn ra thì chỉ có trời biết."
Tô Đình sờ cằm, không khỏi do dự, việc này sẽ không tốt... Thủ Chính Đạo môn làm việc bí ẩn như vậy, ngay cả Nguyên Phong Sơn cũng không biết, lỡ may để mình biết rồi, sau này chẳng lẽ lại muốn diệt khẩu mình?
Lòng hiếu kỳ quả nhiên có thể hại chết mèo.
Việc này không biết vẫn tốt hơn.
"Vậy thì... Không cần phải biết."
Tô Đình khua tay nói: "Nếu đã như vậy, hữu duyên gặp lại."
Quốc sư chỉ tay một cái, dùng pháp lực bao quanh hắn, bình thản nói: "Ngươi chạy không thoát đâu, bớt chơi trò xiếc này đi, ta có thể khẳng định với ngươi rằng việc này tuyệt đối không muốn hại ngươi... Nếu ngươi không tin, ta dùng Dương thần để thề, nếu như Thủ Chính Đạo môn dùng những thứ này để gây bất lợi cho ngươi, Dương thần của ta sẽ bị phản phệ, bị đốt cháy mà chết."
Tô Đình nghe vậy thì hơi kinh hãi, vị quốc sư này không khỏi quá độc ác rồi, nhưng nếu thật sự muốn hắn đột nhiên giao ra một sợi tinh huyết, thì thật sự không thể yên tâm.
"Ta đồng ý với ngươi, tuyệt đối sẽ không gây bất lợi cho ngươi."
Quốc sư trầm giọng nói ra: "Ta cũng không sợ nói rõ cho ngươi biết, Thủ Chính Đạo môn ta mượn danh Ty Thiên Giám tổ chức trận thịnh hội này chính là vì lúc này! Nếu không phải cố kỵ ngươi có thân phận là trưởng lão Nguyên Phong Sơn, ta đã sớm bắt ngươi lại để thẩm vấn, hiện tại ta nói rõ cho ngươi biết, nếu ngươi không đồng ý với ta thì ngươi cứ ở lại chỗ này, đến tận khi ngươi có thể thắng ta, rời đi nơi này..."
Khóe miệng Tô Đình khẽ co giật một cái, nói ra: "Không nói đạo lý như thế ?"
Quốc sư gật đầu, nghiêm mặt nói: "Đúng là không nói đạo lý."
Tô Đình ủ rũ, nói: "Vậy ta phải giao ra giọt máu này "
Quốc sư gật đầu nói: "Đúng vậy... Trong lần thịnh hội này, ngươi cũng thu hoạch được không ít, một giọt tinh huyết sẽ không tổn thương tới tu vi của ngươi, không phải đại sự gì."
Tô Đình ngẩng đầu lên, nhíu mày nói: "Ta tốt xấu gì cũng là trưởng lão của Nguyên Phong Sơn, mặc dù chính ta không có cảm giác vinh dự quá lớn, nhưng nếu Nguyên Phong Sơn biết được, trưởng lão của bản môn bị người khác bắt chẹt rút máu, kiểu gì cũng không thể để yên, ngươi cũng phải cho ta một bàn giao..."
Sao quốc sư lại không hiểu ý của hắn chứ, tức giận đến mứcbật cười, nói: "Ngươi là tiểu tử lòng tham không đáy, trong thịnh hội kiếm được bao nhiêu chỗ tốt như thế, còn không vừa lòng "
Tô Đình sờ sờ mặt, tỏ vẻ nghiêm túc nói ra: "Đó cũng không phải là do ta không vừa lòng, mà là muốn cho Nguyên Phong Sơn một công đạo, ta đây đường đường là trưởng lão Nguyên Phong Sơn- Tổ sư gia hàng chữ Cổ đấy, mất một sợi tinh huyết, tốt xấu gì cũng nên đổi lấy một bảo bối trở về."
Quốc sư tức giận nói: "Hồ lô trong ngực ngươi..."
Tô Đình nghiêm túc nói: "Đây là ban thưởng cho người đứng đầu thịnh hội, ta còn tự tay luyện hóa tới."
Sắc mặt quốc sư đen như than, hỏi: "Ngươi muốn cái gì? "
Tô Đình nói ra: "Ta muốn Long Tước Tán Thân Quyết."
Long Tước Tán Thân Quyết chính là pháp môn mà Thiên Ông lão nhân nói tới, có thể dùng để hấp thu Long Hổ Huyền đan.
Quốc sư khẽ nhíu mày, nói: "Đây là pháp quyết trong Thủ Chính Đạo môn, nhưng không phải bí truyền, dùng thân phận của ta, truyền cho ngươi cũng không phải việc khó, chỉ cần ngươi có thể thề là không truyền phương pháp này ra ngoài."
Tô Đình nghe vậy, sảng khoái nói: "Ta đồng ý."
Quốc sư thả lỏng một hơi, trong tay chợt điểm, chép Long Tước Tán Thân Quyết xuống một tờ linh phù, giao cho Tô Đình, dặn dò: "Ngươi cẩn thận xem một lần, sau đó nó sẽ tự thiêu."
Tô Đình nghe vậy, lấy lá bùa ra rồi cẩn thận xem xét.
Mới đọc hàng nhứ nhất đã thấy lá bùa này bốc cháy, đốt luôn hàng chữ thứ nhất.
Trong lòng của hắn quýnh lên, vội nhìn xuống.
Hắn xem tiếp, ngọn lửa kia cũng đốt xuống theo.
Đợi đến khi Tô Đình xem hết, ngọn lửa vừa vặn đốt tới cuối cùng, đốt tới ngón tay.
Tô Đình buông tay, còn lại một chút lá bùa hóa thành tro tàn rơi hạ xuống.
"Đã nhớ kỹ chưa?"
"Nhớ rõ."
Tô Đình có chút cảm thán, nói: "Quốc sư dùng thủ đoạn thật giỏi."
Quốc sư lơ đễnh, chỉ nói: "Có thể đưa tinh huyết cho ta chưa? "
Tô Đình kinh ngạc nói: "Ngươi còn chưa nói muốn dùng cái gì để đổi tinh huyết của ta."
Pháp lực của quốc sư suýt nữa nghịch chuyển, nôn ra máu, ông cố nén xúc động muốn vỗ một chưởng đạp chết tên khốn này, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi lúc trước không phải nhìn trúng Long Tước Tán Thân Quyết của ta sao? "
Tô Đình nói ra: "Đứng đầu thịnh hội, ngươi vốn nên ban thưởng pháp môn cho ta, nhưng tinh huyết là một chuyện khác..."
Sắc mặt quốc sư tái xanh, không nói một lời.
Tuy nói đứng đầu thịnh hội thật sự có thể được ông chỉ điểm, cũng ban thưởng pháp môn, nhưng Long Tước Tán Thân Quyết có hạn chế là không thể truyền ra ngoài... Nói là có thể truyền, nhưng cũng là pháp quyết riêng của Thủ Chính Đạo môn, nói không thể truyền thì đây cũng không phải Tiên gia đạo thuật chí cao gì.
Chỉ là dựa vào đứng đầu thịnh hội để ban thưởng thì không có khả năng để ông xuất ra Long Tước Tán Thân Quyết.
Tô Đình này thế mà dám đùa giỡn Chân Nhân Dương thần như ông.
Quả nhiên nóng vội sẽ bị loạn, vẫn là vì ông quá mức coi trọng tinh huyết kia.
"Thôi được..."
Quốc sư trầm giọng nói: "Điểm này ta cũng nhận, nhưng ngươi muốn dùng cái gì để đổi tinh huyết "
Tô Đình nói ra: "Chuyện này ta phải suy nghĩ kỹ một chút..."
Quốc sư cả giận nói: "Suy nghĩ bao lâu ?"
Tô Đình thành thật nói: "Việc này cũng nói không chính xác được. "
Quốc sư thở sâu, nói: "Thôi được, qua các đời thịnh hội đến nay, ngươi là kẻ có lòng tham không đáy nhất, ta cũng không nhiều lời cùng ngươi, cho ngươi một câu trả lời chắc chắn hài lòng."
Tô Đình ngược lại cảm thấy kinh ngạc, nói: "Quốc sư biết cái gì có thể khiến ta hài lòng "
Kỳ thật trong lòng Tô Đình quả thực không nghĩ ra, bây giờ còn có cái gì có thể khiến hắn hài lòng.
Dù sao thần đao đã luyện thành, hồ lô tới tay, Long Hổ Huyền đan cũng có thể sử dụng, tự thân công pháp đạo thuật cũng không thiếu, quả thực là nhân sinh đã mười phần viên mãn.
Nhưng quốc sư thế lại nói chắc chắn như vậy, cái gọi là trả lời chắc chắn hài lòng, Tô mỗ hắn tựu nhất định sẽ đáp ứng
"Ngũ Hành giáp!"
Quốc sư chỉ tay một cái, chỉ vào trong ngực hắn, ngữ khí trầm ngưng.
Tô Đình thần sắc chấn động, nói: "Thật sự? "
Quốc sư nghiêm nghị nói: "Bản tọa mở miệng, chưa từng nói ngoa."