Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 284: Chư thần phân chia




     Trong động phủ của thần sông.

Thân là thần sông của Cảnh Tú, thiếu nữ chầm chậm nói ra, giáp đáp nghi hoặc cho Tô Đình cùng tiểu tinh linh.

Vẻ mặt Tô Đình nghiêm nghị, nghiêm túc hiếm thấy.

Tiểu tinh linh cũng nghiêm túc nghe giảng, có phần nhu thuận.

" Chư thần trên đời, có một loại là chính thần!"

Hà Thanh nói ra: "Loại chính thần này, chính là những nhân vật mà thế nhân nghe nhiều nên thuộc kia, bọn hắn sinh từ tám trăm năm trước, chính là lúc thiên địa phong thần, nhân thế rung chuyển, trong số bọn họ, có người tu hành, có phàm nhân, cũng có yêu vật, tinh quái, thiên thần, đủ các loại sinh linh."

Dường như nàng nhớ tới thời đại kia, từ từ nói ra: "Trong số những người tu hành, người có đạo hạnh cao thâm thậm chí đạt đến Tiên cảnh, lại có người đạo hạnh nông cạn đến mức thậm chí còn chưa nhập môn. . . Mà trong chốn phàm trần, hoặc là đế vương, quyền thần, bách tính, đều căn cứ vào khí vận để mà định ra Thần vị trên bảng."

Nói đến đây, nàng căn dặn Tô Đình: "Loại thần linh này, mới là thần linh căn bản nhất trên thế gian này, chính là quản lý trật tự thiên địa, không thể thiếu."

Ánh mắt Tô Đình nghiêm túc, khẽ gật đầu.

Những vị chính thần trên bảng này, có xuất thân cao hoặc thấp, cũng không phải đều như tiểu tinh linh, là thần vật do thiên sinh địa dưỡng, nhưng bây giờ bọn họ đều lọt vào Phong Thần bảng, trên đời này có trách nhiệm cực kỳ quan trọng.

Ví dụ như thần linh quản lý nhân duyên, ví dụ như thần linh quản lý luân hồi, lại ví dụ như thần linh quản lý tứ thời bát tiết. . . Bọn hắn mới là tự căn bản để tạo thành tam giới lục đạo ổn định trật tự.

Nếu như nói tam giới lục đạo thiên địa chính là một căn phòng.

Vậy thì những vị chính thần trên bảng Phong Thần kia chính là nền tảng, xà ngang, cột trụ..., không thể thiếu được.

Cũng chính bởi vậy, tám trăm năm trước, Đạo Tổ mới có khái niệm phong thần, hoàn thiện phương thiên địa này.

"Loại chính thần này, mới thật sự là thần linh."

Hà Thanh chỉ tới Nhan lão, nói: "Như Nhan lão, sau khi chết là quỷ, bởi vì ta cho gọi, lại được Thiên Đình sắc phong, được hưởng thần ân, thuộc về quỷ thần. . . Nhưng ông ấy không có thần thể, cũng không nằm trên bảng chính thần, cũng không phải Chân Thần, giả sử như phạm vào trật tự Thiên Đình, thì phải chịu tội, chỉ cần Thiên Đế thuận tay vạch tới thần danh, thì vẫn chỉ là một âm linh quỷ vật."

Nhan lão cười cười, nói ra: "Không phải chịu nỗi khổ Lục Đạo Luân Hồi, nhận được danh quỷ thần này, lão phu đã rất thỏa mãn rồi, không dám xúc phạm tới thiên điều."

Tô Đình hơi trầm ngâm, nói: "Một loại là chính thần, một loại là quỷ thần, như vậy như tiểu nha đầu này thì sao?"

Hà Thanh chậm rãi nói ra: "Nàng là do thiên địa sinh ra, sinh ra đã là thần, là Chân Thần, nhưng cũng không thể trở thành chính thần quản lý trật tự thiên địa."

Nói rồi nàng có vẻ thật sự yêu thích tiểu tinh linh nên duỗi đầu ngón tay ra, vuốt ve trên đỉnh đầu tiểu tinh linh một chút, cười nói: "Ngươi là thần thai, sinh ra đã là thần, là thiên địa sủng nhi, nhưng lại không như bình thường, nếu trưởng thành cũng không thể khinh thường. . . Mà ngươi chỉ cần không làm ác, chỉ cần không chết yểu, như vậy ngày sau trưởng thành, tất nhiên sẽ được Thiên Đình sắc phong, cho ngươi một thần chức danh chính ngôn thuận, đến lúc đó ngươi chính là thần tiên."

Tiểu tinh linh reo hò một tiếng, nhìn Tô Đình một chút, cái đầu nâng cao hơn mổ chút, dáng vẻ đầy cao ngạo.

Tô Đình sờ cằm, nói: "Thần tiên sợ là cũng không chỉ có một loại?"

Hà Thanh nhìn lại, nói ra: "Thần tiên có chừng ba loại, do thiên địa sinh ra rồi được Thiên Đình sắc phong, mà một loại khác cũng là cùng loại, nhưng không phải do lực lượng thiên địa, mà là nhân lực hiển hóa."

"Hương hỏa nguyện lực trên thế gian, nếu như thờ bái thần linh không tồn tại, dần dần, hương hỏa nguyện lực thật lớn do triều bái, tập hợp ý niệm của chúng sinh, có thể hoá sinh ra một vị thần linh hương hỏa, cùng loại như tiểu tinh linh, nhưng cũng khác biệt. . . Mà loại này, chỉ cần không phải Tà Thần, cũng có thể được Thiên Đình sắc phong, xem như thần tiên."

"Chỉ là tám trăm năm qua, bởi vì chư thần tận hưởng hương hỏa, cũng chưa từng có loại thần linh từ hương hỏa vô chủ mà ra đời này."

Nghe Hà Thanh cẩn thận nói như vậy, Tô Đình không khỏi có mấy phần hoảng hốt.

Ở kiếp trước, hắn cũng hiểu biết rất nhiều truyền thuyết cố sự về thời cổ, mà lại có Lục Áp truyền thừa, cũng hiểu rõ chuyện liên quan tới thần đạo.

Nhưng lúc này cũng đúng như hắn suy nghĩ, hai vùng thiên địa có sự khác biệt, rất nhiều điểm không giống nhau.

"Một loại chính thần, một loại quỷ thần, ba loại thần tiên."

Tô Đình cười nói: "Lúc trước thần sông chỉ nói tới hai loại, nhưng ta đại khái có thể đoán ra loại thứ ba. . ."

Hà Thanh nghe vậy, gật đầu nói: "Xem ra ngươi cũng không phải hoàn toàn không biết."

Tô Đình vừa cười vừa nói: "Còn có một loại chính là người tu hành, nhưng tu hành thần đạo mà thành thần, chính là do tu hành mà thành, cũng coi là thần tiên."

Hà Thanh gật đầu nói: "Ngươi nói không sai, giống như loại này, chỉ cần tu luyện thành công đến cuối cùng, cũng sẽ được Thiên Đình sắc phong, mà bọn hắn so với quỷ thần thì có thêm một thần thể, pháp lực to lớn, hơn nữa vì từng bước tu hành nên cũng có bản lĩnh có thể so sánh Tiên gia. . ."

Nói rồi Hà Thanh lại nói: "Kỳ thật, còn có một loại là Ngụy Thần, xem như loại bất nhập lưu. . . Loại này, chính là tinh quái yêu vật, hoặc là người tu hành thần đạo, trộm đoạt hương hỏa, thậm chí thay thế thần linh vẫn lạc để thu lấy hương hỏa nguyện lực, thường thường kết cục bất thiện, không tu được chính quả, mà cũng không được Thiên Đình sắc phong."

Tô Đình nghe vậy, thoáng đăm chiêu.

Mà tiểu tinh linh đột nhiên hỏi: "Như vậy thần sông tỷ tỷ thì sao?"

Hà Thanh khẽ cười nói: "Ta là lệ riêng, nguyên thân là người, sau khi chết là quỷ, hết lần này tới lần khác lại trở thành một loại thần do thiên sinh địa dưỡng, về sau được Thiên Đình sắc phong, làm thần sông của huyện Cảnh Tú. . . Mà ta trải qua một trận kiếp số tám trăm năm trước, lại không lọt vào Phong Thần bảng."

Nói đến đây, có vẻ Hà Thanh cũng cảm thấy mười phần thú vị, nói: " Trong thiên địa này, có cảnh ngộ như ta có vẻ cũng chỉ có một."

——

Sau nửa canh giờ.

Hà Thanh đang truyền thụ cho tiểu tinh linh pháp môn liên quan tới thành thần.

Mà Tô Đình lại đang suy tư rất nhiều chuyện.

Kỳ thật dùng đạo hạnh của hắn, đã ngưng tụ Âm thần, đạo hạnh đến trình độ này, coi như ngày sau hao hết thọ nguyên, cũng có thể dựa vào Âm thần, ngồi hưởng hương hỏa, trở thành quỷ thần. . . Chỉ là tam giới lục đạo, trật tự thiên địa ổn định, Thượng nhân thậm chí Chân Nhân, sau khi ngã xuống, nếu như Âm thần hoặc là Dương thần chưa diệt, thì phải đi Địa Phủ một lần, dùng thiện ác khi còn sống để quyết định.

Có người có thể sắc phong làm thần.

Có người có thể trở thành tựu Quỷ Tiên sau khi thân thể biến mất.

Cũng có người có thể luân hồi chuyển thế, được phúc báo hậu thế.

"Như vậy Tùng lão. . ."

Ánh mắt Tô Đình ngưng tụ, nhớ tới Lôi Thần miếu, nhớ tới Ngũ Hành giáp, nhớ tới một mạch truyền thừa của lão giả kia, bắt đầu cảm thấy lão giả kia có vẻ không đơn giản giống như chính mình tưởng tượng.

Hắn nhớ mang máng là người trong cổ đạo kia từng nói Tùng lão trộm đoạt hương hỏa?

Mà Tùng lão cũng tự nhận là người trong thần đạo, có thể mượn hương hỏa nguyện lực để tu hành.

"Lão nhân này quả nhiên có bí mật."

Tô Đình thầm nghĩ trong lòng: "Chờ ta tiêu diệt tên Quỷ Tăng kia trước, lại đi tìm lão nhân gia để cẩn thận dò xét."