Năm đó, giữa thiên địa sinh ra một gốc tiên vật, phân thành năm gốc tiên liên, mỗi loại có màu khác nhau: tím, vàng, trắng, đen, xanh.
Năm gốc tiên liên có cùng nguồn gốc, cùng mọc từ một rễ, nhưng lại có thần hiệu riêng, cũng hoàn toàn khác biệt.
Kim Liên trồng trên Thiên Đình,biểu tượng cho khí vận triều đình nhân thế.
Còn Tử Liên biểu tượng cho sự hưng suy khí vận của đạo môn, lại trồng ở Thủ Chính Đạo Môn thuộc nhân gian.
"Tử Liên biểu tượng cho sự hưng suy của đạo môn, bây giờ đại biểu cho sự cường thịnh về khí vận của đạo môn ta."
Địa Tiên bình thản nói: "Nếu ngươi có thể luyện hóa Tử Liên, để cho khí vận của đạo môn ta lại tăng thêm một phần, tất nhiên là công đức vô lượng."
Tô Đình sờ cằm, nhìn Tử Liên trong ao sen, ánh mắt lấp lóe, thần sắc dị dạng.
Đều nói hoa sen trồng dưới bùn mà không nhiễm mùi bùn.
Chỉ là ao nước này có vẻ quá trong rồi.
Nhưng nước trong như thế, Tử Liên ở trong đó lại làm kẻ khác khó mà nhìn thấu.
"Tiền bối để ta luyện hóa Tử Liên, ta luyện hóa như thế nào?"
Tô Đình nhìn lại, hỏi một câu.
Địa Tiên bình tĩnh nói: "Mỗi khi Tử Liên mọc ra, cần tìm được người tương ứng mới có thể luyện hóa... Mà hồ lô trong tay ngươi kia là ta dùng pháp lực, trồng bên cạnh Tử Liên, nhiễm khí tức của Tử Liên mới có thể sinh trưởng."
Hắn nhìn Tô Đình, nói ra: "Chỉ cần có thể luyện hóa hồ lô, như vậy, lấy được pháp lực, tinh huyết, mệnh cách, và cả phương pháp luyện hóa của người này, là đủ để luyện hóa Tử Liên, đương nhiên, ngươi là ngoại lệ."
Tô Đình nghe vậy, chỉ cười khan vài tiếng, hắn tự nhiên biết vì sao mình thành ngoại lệ, lúc ấy luyện hóa hồ lô, hắn không chỉ dựa vào pháp môn luyện hóa kia, mà là hồ lô trong óc do Lục Áp truyền thừa biến thành.
Lục Áp truyền thừa mới là điểm mấu chốt để luyện hóa.
Tô Đình giao ra phương pháp, cùng giao cả tinh huyết tích chứa pháp lực, đều chỉ là biểu tượng mà thôi.
Đồ có biểu tượng, không có chân ý, tự nhiên không luyện hóa được.
"Chuyện này... Ta cũng chẳng biết tại sao..."
Tô Đình cười ha hả nói: "Chỉ là hiện nay ta nhất định sẽ dốc hết sức, nhưng ta nghe lời tiền bối nói, dường như Tử Liên thường sinh ra?"
Địa Tiên cũng không giấu diếm, gật đầu nói: "Bây giờ đạo môn trên thế gian ngày càng cường thịnh, cho nên Tử Liên cũng dần sinh trưởng. Mà mỗi khi Tử Liên mọc ra, thường thường Thủ Chính Đạo Môn ta sẽ tìm trong tông môn trước, lại đi tông môn các nhà để tìm kiếm một phen... Nếu như đều không tìm được, như vậy tất nhiên sẽ ở giữa chúng sinh."
Hắn chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía ao sen, nói ra: "Ty Thiên Giám tổ chức thịnh hội, đúng là có rất nhiều lợi ích, có thể giúp Ty Thiên Giám thu hút người tu hành thế hệ trẻ tuổi ở các phương, từ đó dễ dàng quản lý, ngày sau dễ dàng cầm giữ trật tự, nhưng ý nghĩa chân chính chính là tìm kiếm phương pháp luyện hóa Tử Liên."
Tô Đình trầm ngâm nói: "Giả sử như đúng lúc có cá lọt lưới, không tìm được phương pháp thì sao?"
Địa Tiên ung dung nói ra: "Thế gian này vốn có định số, đã sinh ra thì tất nhiên là biểu tượng khí vận đạo môn cường thịnh, cũng sẽ có cách có thể luyện hóa."
Tô Đình cái hiểu cái không, nhưng trong đầu lại không khỏi nghĩ đến vị Đạo Tổ duy nhất trên tầng ba mươi ba kia.
——
Sau đó, Tô Đình cũng không có tâm tư trêu đùa gì, an tâm luyện hóa Tử Liên.
Tử Liên này chính là tiên liên, sau khi Tô Đình tới gần đã thu hoạch không ít.
Dù không luyện hóa được, nhưng chỉ quan sát tiên vật bực này, tiên vật tượng trưng cho khí vận đạo môn đã để hắn có ích cực lớn.
Mỗi một cánh hoa Tử Liên đều là vật tự nhiên, vô tận huyền diệu, ngay cả khí tức tử sắc đều thâm trầm khó có thể nhìn thấu.
Tô Đình mơ hồ cảm thấy, có lẽ bản thân tu thành cảnh giới tầng tám, đến hoàn cảnh khám phá hư ảo, có lẽ có thể thấy rõ càng nhiều chỗ bất phàm, từ đó ngộ được càng nhiều có ích.
Nhưng bây giờ cũng xem là tốt, chí ít hắn vẫn thu được lợi ích.
Chỉ là tương đối bất đắc dĩ là hắn luyện hóa Tử Liên cũng không tiến triển.
Cũng may vị Địa Tiên này cũng không có thúc giục, mặc hắn tự hành động.
Liên tiếp nửa tháng.
Tử Liên hoàn toàn không có dấu hiệu bị luyện hóa.
Nhưng đạo hạnh của hắn lại tăng lên không ít.
Địa Tiên cũng không nói gì, chỉ là vị Thủ Chính chưởng giáo kia ngẫu nhiên đến đây, ánh mắt nhìn về phía Tô Đình, tràn đầy cổ quái, hai ngày gần đây lại tràn đầy xem kỹ.
Tên này rõ ràng đến để luyện hóa Tử Liên, kết quả việc luyện hóa Tử Liên không có tiến triển gì, ngược lại đạo hạnh của hắn lại tinh tiến, có thể xưng là tốc độ tăng lên cực nhanh.
Chuyện này không cần suy nghĩ nhiều, rõ ràng là không dụng tâm luyện hóa tiên liên, mà lại là nhân cơ hội này tu luyện trong tiên sơn phúc phúc địa là Thủ Chính Đạo Môn này.
Tô Đình lại không biết, nhìn nhà tranh kia một chút, lầm bầm nói: "Sao mấy ngày nay ánh mắt của lão đầu kia làm có vẻ bất thiện?"
Tiểu tinh linh thấp giọng nói: "Rõ ràng là ngươi thừa cơ tu hành, không luyện hóa Tử Liên, người ta liếc mắt một cái là nhìn ra."
Tô Đình hằm hằm nhìn nàng một chút, nói: "Xin thề với lương tâm, ta thật sự đã tận lực."
Tiểu tinh linh duỗi ngón tay mảnh khảnh ra, chỉ vào bản thân mình, cười lạnh nói: "Hai chúng ta cũng coi như cùng một bọn, ngay cả ta đều không tin, người ta có thể tin ngươi sao? Để ngươi luyện hóa Tử Liên, một chút tiến triển đều không có, mà đạo hạnh của ngươi lại đột nhiên tăng mạnh, ngươi nghĩ người ta đều mù lòa hay sao? Đổi lại là ta, ta sẽ treo ngươi lên, đánh ba ngày ba đêm."
Tô Đình run lên, cẩn thận từng li từng tí nhìn về phía trong nhà cỏ, thấp giọng nói: "Hai vị bên trong kia, không phải đang thương lượng dùng phương thức gì để treo ta lên đánh chứ?"
Tiểu tinh linh nghiêm túc gật đầu nói: "Rất có thể."
——
Trong nhà tranh.
"Sư đệ truyền về tin tức lúc đã cố ý nhắc thiếu niên này có tính tình hoạt bát, mà lại không quá an phận, lần này cũng coi như hắn bị chúng ta ép buộc tới, nhìn hắn luyện hóa tiên liên hoàn toàn không có tiến cảnh gì, có phải hắn quá lười biếng không?"
Thủ Chính chưởng giáo cau mày nói: " Thủ Chính Đạo Môn ta so với phàm trần tục thế bên ngoài thì nơi đây chính là tiên sơn phúc địa, hoàn toàn không có bụi bặm của trần thế, đối với người tu hành thì nơi này có thể xưng là tha thiết ước mơ... Bây giờ cho hắn tiến đến, dường như hắn coi như gặp một cơ hội tu hành tốt."
Vẻ mặt Địa Tiên vẫn như thường, lạnh nhạt nói: "Ngươi cảm giác thế nào?"
Thủ Chính chưởng giáo thấp giọng nói: "Chuyện này cũng khó làm, nếu trục xuất hắn cũng không ổn, còn tính là thả tự do cho hắn, nhưng cứ mặc hắn như vậy, thì càng không ổn. Đệ tử nghĩ có nên cảnh cáo hắn một phen?"
Địa Tiên mỉm cười nói: "Đúng là cũng chưa chắc không thể, nhưng hắn cũng coi như tận lực rồi."
Thủ Chính chưởng giáo kinh ngạc nói: "Hắn tận lực sao?"
Địa Tiên gật đầu nói: "Những ngày qua, hắn luyện hóa tiên liên, kì thực cũng coi như dụng tâm, chỉ là không chân chính tìm được thời cơ thôi, nhưng thời cơ này sớm muộn sẽ có."
Thủ Chính chưởng giáo có phần buồn bực, nói: "Vậy làm sao đạo hạnh của hắn lại tăng lên rất nhiều như thế?"
Địa Tiên chậm rãi nói ra: "Tử Liên chính là tiên vật, hắn ngày đêm chăm chú nhìn vào Tử Liên, tự nhiên có lĩnh ngộ, hơn nữa vài ngày trước, hắn lại uống tiên tửu, hơn nữa có liên quan tới Đạo Tổ cùng Thiên Đế, sau khi hương rượu qua đi, tác dụng mới chầm chậm phát ra, tự nhiên không phải một lần là phát hết được."
Dừng một chút, Địa Tiên lại nói: "Huống chi, hắn ngưng tựu đạo ý, tốc độ tu hành vốn tiến triển cực nhanh, ngươi cũng đọc qua quỹ tích quá khứ của hắn, nên biết rằng dù không có tiên tửu, không có Tử Liên, tốc độ tu hành của hắn cũng hiếm thấy trên thế gian."
Thủ Chính chưởng giáo nghe vậy, cảm thán nói: "Uổng cho đệ tử đã thành tựu Nhân Tiên, thế mà vẫn mê mang như thế."
Địa Tiên lạnh nhạt nói: "Chuyện này cũng không trách ngươi, trên người hắn như có sương mù bao phủ, ngay cả ta cũng không thể hoàn toàn thấy rõ."
Thủ Chính chưởng giáo lập tức chấn động, cả kinh nói: "Ngay cả Tiên gia như người cũng không có nhìn thấu được?"
Vẻ mặt Địa Tiên hoảng hốt, ngữ khí phức tạp, trầm giọng nói: "Đạo Tổ hóa thân thành đại đạo, hóa vào thiên địa, không gì không biết, không gì làm không được. Nhưng trên thực tế, việc phong thần năm đó, ngay cả thái thượng tổ sư đều không thể nhìn thấu vị tồn tại trên trời kia, mới có thế đạo bây giờ."
Hắn khe khẽ thở dài, nhẹ nói: "Thái thượng tổ sư sáng lập ra Thủ Chính Đạo Môn, còn không thể xem xét hết mọi việc trên đời này, huống chi là ta?"