Lại qua hơn mười ngày.
Việc luyện hóa Tử Liên không có một chút tiến triển.
Nhưng đạo hạnh của Tô Đình lại tiến triển cực nhanh, tăng lên cực kì nhanh.
Chuyện này khiến trong lòng Tô Đình rất vui vẻ, trong lòng cũng hiểu được nguyên nhân.
Thứ nhất, nơi này dù sao cũng là trung tâm Thủ Chính Đạo Môn, lại có tiên liên ở đây, chính là tiên sơn phúc địa, hơn xa phàm trần tục thế bên ngoài.
Thứ hai, hắn ngày đêm quan sát tiên liên, không luyện hóa thành, lại thường có lĩnh ngộ, ngộ được huyền diệu của tiên liên, ngộ ra thiên địa chí lý, trước đó ở Lê sơn còn từng thấy Đạo Tổ, khi uống tiên tửu thấy tràng cảnh kia, nên hỗ trợ lẫn nhau, khiến sự lĩnh ngộ của hắn càng thêm huyền diệu.
Thứ ba, hắn uống rất nhiều tiên tửu, mặc dù nhờ vào đó để đột phá tầng sáu, nhưng tửu lực vẫn lưu giữ trong cơ thể, sau khi hơi rượu qua đi, nên từng bước triển lộ ra, nếu không phải như thế, chỉ sợ hắn cũng không gánh chịu được.
Thứ tư, chính là bản thân mình thiên tư thông minh, không tầm thường.
"Nói cho cùng thì vẫn là Tô mỗ thiên tư phi phàm."
Tô Đình sờ cằm, thấp giọng nói: "Nhưng tiên tửu này quả thực rất lợi hại, dư lực còn lại tiếp tục khiến đạo hạnh của ta tăng cao, nếu cứ tiếp tục như thế, qua hơn tháng nữa, pháp lực của ta sợ là cũng đạt đến tầng sáu đỉnh phong."
Hắn nghĩ như vậy, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ, nhất là tiên tửu này có tác dụng làm pháp lực tăng cao, có vẻ tiến hành theo chất lượng, cũng không có tai hoạ ngầm là căn cơ phù phiếm.
Chỉ là chuyện luyện hóa tiên liên lại không có tiến triển gì, lại khiến Tô Đình thấp thỏm lo sợ.
Tiểu tinh linh thấy vẻ mặt hắn quái dị, lập tức lại bổ cho hắn thêm vài đao, nói: "Ngươi đoán những ngày qua ngươi lười biếng như thế, người ta có thể treo ngươi lên đánh hay không? Dù không treo lên đánh, ta đoán cũng muốn trục xuất ngươi đi, để tránh giữ ngươi ở lại nơi này tu hành, cho ngươi cơ duyên, còn rất chướng mắt."
"Thả ta ra ngoài, trả ta tự do, ta còn vui hơn ấy."
Tô Đình hừ một tiếng, nhưng trong lòng cũng có chút không nỡ, tu hành ở Thủ Chính Đạo Môn này, quả thực là làm ít mà công to, cộng với dư lực từ tiên tửu, và chân ý từ tiên liên, quả thực là cơ duyên hiếm có.
Chỉ là, đến buổi chiều ngày hôm đó, Tô Đình chưa từng nghĩ lại có thêm một cơ duyên nữa.
Không phải chuyện gì khác, chính là được Địa Tiên chỉ điểm.
——
"Những ngày qua, dù ngươi chưa luyện hóa tiên liên, nhưng dù sao cũng coi như cố gắng hết sức."
Địa Tiên lạnh nhạt nói: "Ngươi ngày đêm ngắm tiên liên, từ đó có cảm ngộ, đối với việc ngươi cần luyện hóa tiên liên sẽ có thật nhiều trợ giúp, mà đạo hạnh của ngươi càng cao, nền tảng càng dày, làm việc cũng càng dễ dàng. Hai ngày qua, ta đúng lúc tu thành một môn tiên thuật. . ."
Hai mắt Tô Đình tỏa sáng, nói: "Tiền bối muốn truyền tiên thuật cho ta?"
Địa Tiên chậm rãi nói ra: "Ta tu thành một môn tiên thuật, tạm thời cũng không muốn lại tu luyện một môn khác, bây giờ cũng coi như nhàn rỗi, nên chỉ điểm cho ngươi tu hành."
Trong lòng Tô Đình có hơi thất vọng, dù sao bỏ lỡ cơ hội với bí truyền tiên thuật của Thủ Chính Đạo Môn thật sự khiến người ta thở dài. Nhưng nghĩ kỹ lại thì chuyện có thể được Tiên gia chỉ điểm, mà lại là Tiên gia của Thủ Chính Đạo Môn, cơ duyên này cũng rất hiếm có.
Cần biết rằng khi hắn chưa tu thành Thượng Nhân, được nữ tử áo đỏ của Nguyên Phong Sơn kia chỉ điểm, nên nhận được rất nhiều lợi ích.
Mà vị trước mắt này, còn là nhân vật đã đắc đạo thành tiên, trường sinh bất lão.
"Đa tạ tiền bối chỉ điểm."
Tô Đình vô cùng vui vẻ, tùy tâm thi lễ.
Dù trên người hắn mang hai đại truyền thừa, một là Lục Áp truyền thừa, hai là Lôi bộ công pháp, nhưng hai người đều truyền xuống công pháp, Tô Đình còn phải tự mình nghiên cứu kinh nghĩa trong đó, chỉ khi hắn hiểu rõ những công pháp này, mới có thể để bản thân sử dụng.
Cũng giống như hai quyển sách, nếu như chỉ tự tìm tòi, phải hiểu được kinh nghĩa bên trong thì đương nhiên sẽ phí rất nhiều sức lực, nhưng nếu có danh sư dạy bảo, thì sẽ đơn giản hơn nhiều.
Dù Tô Đình sẽ không nói hết sở học của mình cho đối phương, nhưng đối phương là Tiên gia, tự nhiên có thể thấy được chỗ thiếu sót trong hiểu biết của hắn.
Những chỗ thiếu sót này, không khiến Lục Áp truyền thừa cảnh báo, cũng không phải là chỗ xấu không thể bù đắp, cũng không phải căn cơ thiếu hụt gì, chỉ là Tô Đình chưa thể tìm được phương hướng chính xác mà thôi, chỉ cần được danh sư chỉ điểm, thì tự nhiên hắn có thể hiểu rõ ngọn ngành.
Ngoài ra, những ngày qua, đạo hạnh của Tô Đình đột nhiên tăng mạnh, cảnh giới liên tiếp đột phá, hắn cũng có mấy chỗ cảm giác không hiểu rõ, vừa vặn mượn cơ hội này để mời Địa Tiên phân tích.
——
Liên tiếp hai ngày.
Tô Đình cũng không khách khí, không ngại học hỏi người khác.
Địa Tiên giống như không gì không biết, có thể giải đáp mọi chuyện, mà còn cực kì rõ ràng, cũng không có giấu diếm gì, đương nhiên cũng vì không cần thiết giấu diếm.
"Ngươi tu hành Lôi bộ chân truyền, quả thực là thú vị, kì thực có thể xưng là điển tịch chí cao trong Lôi bộ."
Địa Tiên thản nhiên nói: "Trong Đạo môn, cũng có người tu hành lôi pháp, như bản thân ta có Ngũ Lôi chính pháp và Chưởng Tâm Lôi cùng Lục Dương thần lôi . Ở trong Lôi bộ Chính Thần cũng không thiếu đệ tử của Thủ Chính Đạo Môn ta, mà Lôi Thần Thiên tôn bây giờ chính là chưởng giáo Chân Nhân của Thủ Chính Đạo Môn đời trước."
Vẻ mặt Tô Đình đầy cổ quái, hắn đã sớm nghe thấy, nhưng đây là lần đầu tiên nghe người ta nhắc tới chuyện này, thật sự muốn nói ra thì hắn cùng vị Lôi Thần Thiên tôn này cũng coi như hữu duyên.
Lôi Thần miếu mà Tùng lão ở cung phụng Lôi Thần Thiên tôn, một lão giả thân mặc đạo bào.
Trong Ngũ Hành giáp giấu công pháp, cũng thu hoạch được từ bên trong tượng thần.
Nhưng hiện tại xem ra, lại có rất nhiều điểm đáng ngờ.
Tượng thần là Lôi Thần Thiên tôn, mà Lôi Thần Thiên tôn là chưởng giáo tiền nhiệm của Thủ Chính Đạo Môn, nhưng Tô Đình lại nhận được Ngũ Hành giáp của Chính Tiên Đạo từ trong tượng thần, rồi lại được truyền công pháp của sứ giả Tổng binh Lôi bộ từ Ngũ Hành giáp.
Trong này quả thực có chút khúc chiết.
"Khi ngươi vừa tới đây, ta đã nhìn ra được công pháp Lôi bộ trên người ngươi không có bất kỳ một bộ lôi pháp nào của chúng ta có thể so sánh."
Vẻ mặt Địa Tiên lạnh nhạt, cũng không có vẻ kinh dị gì, chỉ bình thản nói: "Đương kim Lôi Thần Thiên tôn đều không có lôi pháp này, thế nhưng trong ấn tượng của ta thì, vị sứ giả Tổng bin Lôi bộ kia lại có chút duyên phận cùng ngươi."
Tô Đình cũng không cảm thấy ngoài ý muốn về chuyện này, dù sao thần sông Cảnh Tú cùng Sơn Thần Lê sơn đều có thể nhìn ra bản thân hắn tu hành công pháp Lôi bộ, có nguồn gốc từ vị sứ giả Tổng binh Lôi bộ kia, như vậy vị Địa Tiên này tự nhiên cũng có thể nhìn thấu qua.
"Pháp môn này không phải vị sứ giả Tổng binh Lôi bộ kia sáng tạo, mặc dù trước ngươi chỉ có một mình hắn tu hành, nhưng trên thực tế, đây nên là sở học của Tiên Thiên Lôi Thần."
Địa Tiên nói ra: "Vị Tiên Thiên Lôi Thần này bởi vì biến cố năm đó nên chết yểu, phân thành rất nhiều thần lôi, trong đó đạo thần lôi này rơi vào tay Sơn Tiêu, trong đó chính là chứa Lôi bộ công pháp."
Dừng một chút, Địa Tiên ngẩng đầu nhìn lên trời, chậm rãi nói ra: " Lôi bộ vốn chỉ có một vị này, nhưng sau khi một vị này chết yểu lại phân thành thần lôi, phàm là người nhận được thần lôi, nếu như có người lên bảng thì đều thuộc về Lôi bộ. Kì thực toàn bộ Lôi bộ, chỉ cần hợp lại, mới là vị Tiên Thiên Lôi Thần chân chính hoàn chỉnh. . ."
Tô Đình nghe qua lời nói tương tự, nhưng không rõ ràng như vậy, trong lòng khẽ đọng, muốn hỏi một tiếng.
Chỉ là Địa Tiên dường như phát hiện ra điều gì nên không nói chuyện về Lôi bộ nữa, chỉ nhìn về phía Tô Đình, lạnh nhạt nói: "Ngươi dùng lôi pháp coi như thiên uy, tu thành thiên ý, quả nhiên không sai, khó trách Nguyên Phong Sơn muốn phá lệ thu ngươi làm trưởng lão, nhìn chung cả đời ta nhìn thấy người ngưng tựu 'Đạo ý', chỉ có số lượng tính trên một bàn tay mà thôi."
Tô Đình nghe vậy, sờ cằm nói: "Dựa vào vầng sáng nhân vật chính của ta, tu thành đạo ý thế mà không phải chỉ có một mình ta?"
Địa Tiên có tâm cảnh trầm ổn, cũng không bị lời nói vô sỉ như vậy dọa sợ, vẻ mặt vẫn rất bình thản, chỉ nói: "Trong thế hệ trẻ tuổi hiện nay, trừ ngươi ra thì cũng chỉ có Cát Chính Hiên của Chính Tiên Đạo mà thôi."
Gần đây Tô Đình cũng không lạ lẫm gì danh tiếng của tiểu Tiên ông Cát Chính Hiên, biết được đối phương bất phàm, trong lòng cũng thăng bằng hơn, lại hỏi: "Vậy đời trước thì sao?"
Địa Tiên dừng lại một chút, nói: "Ta là một người."