"Các đại tiên tông, thêm chút chú ý đối với động tĩnh của Lâm Đông Bạch thị, nhưng không được vọng động."
Tin tức gửi từ Tô Đình, truyền đến Nguyên Phong Sơn, Chính Tiên Đạo, Thủ Chính Đạo Môn.
Chưởng giáo các tông có chút kinh dị, nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ dựa theo mệnh lệnh của Tô Đình rồi phân phó xuống, sau đó sắp xếp.
——
Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh trước điện cũng đã nhận được tin tức này, ông ta lại suy nghĩ nhiều hơn một chút.
Đợi đến buổi chiều, Tô Đình phá toái hư không trở về Nguyên Phong Sơn.
Lưu Bạc Tĩnh hơi chần chờ, nhưng cuối cùng vẫn hỏi lên.
"Chân Quân không phải chỉ kiêng kỵ một Lâm Đông Bạch thị chứ?"
"Thiên Sư cảm thấy không phải Lâm Đông Bạch thị, vậy Tô mỗ kiêng kị cái gì?"
"Tiên tổ Lâm Đông Bạch thị, vị Thiên Tiên phương tây kia."
"Thiên Sư quả nhiên thông minh đến cực điểm, Tô mỗ bội phục không thôi." Tô Đình cười nói.
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Vẻ mặt Lưu Bạc Tĩnh nghiêm túc, nói: "Dù ngươi cùng tiên tổ Bạch thị có chút thù cũ, nhưng chưa xé rách mặt mũi, mà việc này quan hệ tới mệnh số Trung Thổ, không liên quan tới ân oán cá nhân của hai người các ngươi, sao ngươi lại kiêng kị Lâm Đông Bạch thị như vậy? Hơn nữa, hắn ở phương tây Thiên giới xa xôi..."
Tô Đình cười nói: "Chính bởi vì ông ta ở phương tây Thiên giới xa xôi, cho nên Lâm Đông Bạch thị mới là tay chân của ông ta ở Trung Thổ, giống như thời kì phong thần năm đó."
Lưu Bạc Tĩnh nghĩ đến cái gì, nói ra: "Ngươi muốn nói điều gì?"
Tô Đình nói ra: "Tám chín phần mười Tô Quan Nhi đã vào Trung Thổ, nhưng có khả năng trợ giúp Tô Quan Nhi nhất, chỉ sợ là Lâm Đông Bạch thị."
Lưu Bạc Tĩnh lập tức kinh hãi, với trí tuệ của ông ta, thế mà bỗng nhiên nghe thấy tin tức cũng như lôi đình đột nhiên nổi lên, trong lòng nhảy một cái, nói: "Có ý gì?"
Tô Đình cười nói: "Ý của ta là, tiên tổ Bạch thị có lẽ có cấu kết cùng Tô Quan Nhi."
Lưu Bạc Tĩnh chau mày, nói ra: "Ngươi có bằng chứng gì?"
Tô Đình buông tay nói: "Vậy cũng không có, nhưng suy đoán mà thôi, cho nên ta mới chỉ để các tông tiến hành đề phòng Lâm Đông Bạch thị, mà không báo cáo với Thiên Đình... Không có chứng cứ xác thực, chỉ bằng vào phỏng đoán, chính là vu cáo."
Lưu Bạc Tĩnh liếc hắn một cái thật sâu, nói: "Ngươi sẽ không vô duyên vô cớ liên hệ Bạch thị tổ với ma đạo, rốt cuộc ngươi đã nhìn ra cái gì?"
Tô Đình cười cươi, ngồi xuống, trong lòng có chút hài lòng.
Đúng như lúc trước nói, tất cả chỉ là suy đoán, căn bản không đủ để định tội tiên tổ Bạch thị.
Nhưng Lưu Bạc Tĩnh hiển nhiên muốn biết suy đoán của hắn.
Thêm một người biết chuyện, đối với Tô Đình chính là càng có lợi.
Huống chi Lưu Bạc Tĩnh là Thiên Sư trước điện, cũng là một vị thần linh được Đế Quân cực kì coi trọng.
Dù ông ta có báo cáo với Đế Quân hay không, nhưng chỉ cần đặt hạt giống này ở trước mắt Lưu Bạc Tĩnh thì đã đầy đủ rồi.
"Đạo Nguyên Tiên Tôn từng đề cập với ta, vị tiên tổ Bạch thị này năm đó cũng đã Thanh Nguyên tổ sư giết chết."
Tô Đình nghiêm mặt nói: "Nhưng được phong làm thiên thần là tọa kỵ Bạch Hổ của ông ta, thành Tây Nhạc Bạch Hổ đại đế... Mà bản thân hắn lại chưa chết, mà thành Thiên Tiên."
Bàn tay Lưu Bạc Tĩnh vuốt râu thoáng ngừng lại một chút, nói: "Ông ta chết hay không chết?"
Tô Đình cũng không trả lời, chỉ nói: "Lúc trước ta chém Tô Quan Nhi, xác định là chân thân hắn, cảm thấy Tô Quan Nhi hắn cũng chết chắc rồi, thế nhưng về sau Ma tông lại xuất hiện một Tô Quan Nhi cấp độ Chân Tiên... Đây cũng là chân thân của hắn, ngươi nói Tô Quan Nhi là chết hay không chết?"
Hô hấp Lưu Bạc Tĩnh đột nhiên ngừng lại, nói: "Chuyện năm đó, ngươi đã tra được?"
Tô Đình nói ra: "Chính như lời nói lúc trước, đều là suy đoán."
Suy đoán này kì thực bắt nguồ từ với Tuần Sát Sứ tam giới- Bạch Kế Nghiệp đề điểm.
Lúc trước hắn từ phương tây tay không mà quay về, trước Nam Thiên Môn đã gặp Bạch Kế Nghiệp, mà vị Tuần Sát Sứ tam giới này cho hắn một chữ "Bạch".
Lúc ấy Tô Đình đã suy nghĩ xem xét về Bạch Thế Chí Đại Bồ Tát, cùng Bạch Hổ đại đế ở phương tây, và vị tiên tổ Bạch thị này.
Đến khi có Đạo Nguyên Tiên Tôn đề cập chuyện xưa năm đó, Tô Đình mới bỗng nhiên giật mình, Bạch Hổ đại đế tây nhạc cùng tiên tổ Bạch thị... Có lẽ bây giờ chính là hai Tô Quan Nhi ma đạo.
Nhưng khi đó cũng chỉ là suy đoán, đến tận khi mượn nhờ huyết mạch Bạch Hổ của thiếu nữ kia, chân chính dẫn xuất ra tiên tổ Bạch thị, Tô Đình mới có thể đại khái suy đoán, nhận định ý nghĩ này, có tám phần nắm chắc.
Thậm chí hắn còn cân nhắc tới chuyện liên quan tới Cửu Lê đại tướng quân, cũng dò xét tìm tòi.
Nhưng Bạch Hổ kia vẫn bất động.
Chuyện về Cửu Lê đại tướng quân tạm thời còn không rõ ràng lắm.
Nhưng là Tô Quan Nhi bị giết, mà lại có thể phục sinh, đồng thời thành Thiên Tiên, có thể nói là cực kì tương tự tiên tổ Bạch thị tổ bị giết năm đó... Tô Đình đã có tám phần nắm chắc, có thể xác định liên hệ bên trong.
Chỉ là dựa vào những đầu mối này, còn chưa đủ đủ để Thiên Đình giáng tội ông ta.
Nhiều nhất chỉ có thể khiến Đế Quân chú ý thêm về tiên tổ Bạch thị một chút, cũng thêm kiêng kị, chỉ thế thôi.
Thiên Đình tuyệt đối không có khả năng lấy tội danh có lẽ có để tuỳ tiện giáng tội.
Cho nên Tô Đình cũng không thượng bẩm, mà là nói với Lưu Bạc Tĩnh.
Về phần Lưu Bạc Tĩnh có báo cáo Thiên Đình không thì không liên quan tới Tô Đình.
Đương nhiên, trong lòng Tô Đình vẫn nghĩ tốt nhất là Lưu Bạc Tĩnh có thể báo việc này cho Đế Quân.
"Việc này không khỏi hơi rắc rối phức tạp."
Lưu Bạc Tĩnh hơi trầm tư, nói: "Ngươi dẫn xuất ra huyết mạch tiên tổ Bạch thị, đối diện nói chuyện cùng ông ta?"
Tô Đình gật đầu nói ra: "Ông ta không thú nhận, cũng không phủ nhận, Tô mỗ tạm thời coi là ông ta chấp nhận."
Lưu Bạc Tĩnh thở ra một hơi, nói: "Việc này lão phu sẽ báo với Đế Quân, nhưng đúng là không thể không phòng Lâm Đông Bạch thị... Tuy rằng tiên tổ Bạch thị không thể nhúng tay vào chuyện ở Trung Thổ, nhưng ông ta lại có thể để Lâm Đông Bạch thị, căn cứ vào tâm ý của ông ta để làm việc."
Tô Đình nói ra: "Liên quan tới Lâm Đông Bạch thị, đành làm phiên Thiên Sư hao tâm tổn trí thêm một chút."
Lưu Bạc Tĩnh cảm thấy bất đắc dĩ, nhưng cũng nhẹ gật đầu.
Tô Đình vung vung lên ống tay áo, nói ra: "Ngày mai lại đến tìm ngươi, ta còn có chuyện."
Hắn lại khẽ đảo về sau, hư không sau lưng lập tức vỡ vụn.
Chỉ thấy Tô Đình đã rơi vào giữa hư không.
——
Cực nam.
Trong tầng băng.
Tô Đình phá toái hư không mà tới.
Phía trước chính là Hoán Hoa Các.
Hắn không thể trực tiếp giáng lâm giáng lâm ở Hoán Hoa Các, bởi vậy lúc trước đã đặt tín vật ở nơi này.
Nhưng bây giờ hắn có thể tùy ý dùng đại thần thông xuất hiện tại các nơi ở tam giới, chuyện này đã không còn là bí ẩn, bởi vậy cũng không cần che giấu, không trải qua phòng tuyến phía nam Trung Thổ, mà là đi thẳng tới nơi này.
Hắn hóa thân thành độn quang, bay thẳng tới Hoán Hoa Các.
Phía trước chính là Băng Cung.
" Thái Thượng trưởng lão của Nguyên Phong Sơn- Tô Đình cầu kiến."
Tô Đình hạ xuống đất, đứng trên tầng băng, nhìn về phía bên trong.
Trong Băng Cung lập tức có chân truyền đệ tử tới đón, lại có đệ tử bẩm báo vào trong các.
"Bái kiến Chân Quân."
"Không cần đa lễ." Tô Đình thoáng nhấc tay, nói ra: "Hôm nay Tô mỗ tới đây, là muốn cầu kiến quý Các chủ."
"Chẳng lẽ không phải tới gặp Tần nhi sao?"
Nghe được giọng nói của một nữ tử, chỉ thấy Hoán Hoa Các chủ mặc y phục màu nhạt, mặt đeo sa mỏng, đã từ bên trong đi ra.
Tô Đình thi lễ nói: "Tới gặp gia tỷ không phải là giả, nhưng cầu kiến Các chủ cũng là thật."
Hoán Hoa Các chủ nói ra: "Không đơn thuần là vì Tần nhi mà đến, vậy thì nhất định là vô sự không đăng tam bảo điện, Chân Quân thống ngự mọi việc Trung Thổ mà lại tới đây, không biết là vì sao?"