Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 965: Ma đạo tái khởi




     Thủ Chính Đạo Môn.

Địa Tiên Chính Nhất vẫn tọa trấn ở phương bắc, dù phía bắc Trung Thổ cũng không còn tung tích ma hoạn, nhưng xuất phát từ cẩn thận, Chính Nhất vẫn nghiêm nghị phòng thủ ở nơi này không ngừng.

Trong các tiên tông, nếu bàn về lòng muốn xóa sạch ma đạo thì Thủ Chính Đạo Môn là kiên định nhất.

Mà trong sơn môn, Thủ Chính chưởng giáo cũng đem toàn bộ nội tình của Thủ Chính Đạo Môn phái ra ngoài, không còn tàng tư.

Nhưng Thủ Chính Đạo Môn ngoài việc tìm kiếm Tô Quan Nhi ra, cũng đang tìm kiếm thần linh chuyển thế rồi xoá bỏ.

"Thần linh chuyển thế gần như đã bị xoá bỏ hơn phân nửa nhiều, những người còn lại này đều chỉ có đạo hạnh ở cấp độ m Thần, thành tựu đều không kinh người bằng Trần Cửu Điện..."

Thủ Chính chưởng giáo nhìn về cái tên phía trên danh sách, trong mắt lộ ra vẻ kinh dị, có chút lấp lóe.

Ông ta mơ hồ cảm thấy vị U Minh Chân Quân kia đã phát hiện ra hành động gần đây của Thủ Chính Đạo Môn.

Chính bởi vậy, ông ta mới chủ động báo cho Tô Đình chuyện chém giết Trần Cửu Điện, đồng thời liệt kê những thần linh chuyển thế vào danh sách tà môn đồ chúng "Gần đây bị ma đạo mê hoặc".

Kể từ đó là có thể quang minh chính đại truy sát những thần linh chuyển thế này.

Thậm chí tru sát những thần linh chuyển thế này rồi báo cho Tô Đình, tạm thời xem như công lao Thủ Chính Đạo Môn tru sát ma đạo đồ chúng.

"Đến nay Thiên Đế vẫn không có cử động gì, cũng là lạ."

Thủ Chính chưởng giáo đứng dậy, trong lòng sầu lo càng thêm nặng nề.

Bây giờ ông ta kiêng kỵ nhất chính là đế chỉ của Thiên Đình Đế Quân.

Chỉ cần đế chỉ phát ra, mặc cho Thủ Chính Đạo Môn có hành động gì, cũng không thể xoay chuyển.

"Chắc hẳn Đạo Nguyên tổ sư và Lôi Thần Thiên tôn sẽ có biện pháp khác."

——

Trong Nguyên Phong Sơn.

Tô Đình cùng Lưu Bạc Tĩnh thương nghị hồi lâu mới là trở về động phủ.

Trải qua Tô Đình phân phó, Nguyên Phong Sơn sớm đã chuẩn bị một bàn đồ ăn cực kì bất phàm, dùng đãi ngộ như khoản đãi Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh để khoản đãi Tô Duyệt Tần mới chỉ sơ thành Chân Nhân Dương Thần, tự nhiên có trợ giúp vô cùng lớn.

"Đạo hạnh của tỷ không cao, những linh thực này đối với tỷ cũng giống như đan dược vậy, vô cùng có hiệu dụng."

Tô Đình gắp lấy một đũa, đặt trong chén Tô Duyệt Tần, nói ra: "Đây là tay gấu, bản thân nó là cấp độ Bán Tiên, nhưng ở làm hại hướng tây bắc, là Hồng Y tự mình đi giết... Lần trước trến yến tiệc khoản đãi Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh, ta còn cố ý dặn là lưu lại tay gấu, đợi tỷ đệ ta tụ họp lại lấy thêm lên bàn."

Tô Duyệt Tần nhìn thức ăn đầy bàn, cực kì kinh ngạc.

Trên bàn thức ăn này, hoặc là linh hoa bên hàn trì, hoặc là hà thủ ô cấp độ đại yêu, hoặc là Bằng Điểu hai cánh cấp Yêu Vương, hoặc là tay gấu cấp độ Bán Tiên.

Những tài liệu này đều có thể nói là thiên tài địa bảo.

Những hoa cỏ này cũng không nói gì.

Về phần yêu vật cấp độ Yêu Vương, Bán Tiên này, khi còn sống cũng chỉ cần một chưởng là đã có thể đánh chết nàng.

Bây giờ lại đều bày trên bàn, dùng để khoản đãi nàng.

"Ăn đi nha."

Tô Đình lặng lẽ cười nói: "Kỳ thật từ khi Tích Cốc đến nay, ta cũng rất ít khi ăn uống, dù sao ăn những ngũ cốc hoa màu kia xong lại phải hao phí pháp lực để luyện hóa, chỉ có những linh thực tựa như đan dược này mới có chút giúp ích... Tuy nói Nguyên Phong Sơn có trình độ luyện đan không bằng Chính Tiên Đạo, nhưng trình độ làm đồ ăn thì gần đây phát triển không tệ, những tài liệu này có chút bất phàm, phụ liệu cũng là trong môn trồng, có thể xưng là linh phẩm, mà đầu bếp nấu nướng nếu không phải Thượng Nhân thì chính là Chân Nhân, dùng địa tâm chân hỏa để nấu."

Phương thức nấu nướng xa xỉ như vậy, đúng là năm đó Tô Đình học được từ Đông Hải, trong hơn mười năm hắn bế quan ở Nguyên Phong Sơn kia đã truyền vào Nguyên Phong Sơn, giống như luyện chế linh đan diệu dược.

Trong hơn mười năm kia, Nguyên Phong Sơn cũng có thêm rất nhiều kẻ ăn hàng.

Bây giờ Nguyên Phong Sơn khoản đãi quý khách, chính là cách làm như vậy.

——

Ven bờ Đông Hải.

Gần đây tâm tình Tô Tân Phong không tệ.

Nữ tử Lâm Đông Bạch thị kia tuy rằng ngay từ đầu bị huyết mạch ảnh hưởng, khiến suy nghĩ của nàng bị ảnh hưởng, từ đó mới có ấn tượng tốt đối Tô Tân Phong. Nhưng sau lần trước khi sư tôn tự mình trừ đi một tia huyết mạch tinh túy nhất của Lâm Đông Bạch thị, thiếu nữ này đã xem như khôi phục lại trạng thái bình thường.

Tô Tân Phong hắn anh tuấn tiêu sái, tài học kiệt xuất, cùng thanh danh xuất sắc, ngang nhiên tự tin, vẫn khiến thiếu nữ này chân chính cảm mến hắn.

Nhưng hắn cũng ghi khắc lời sư tôn nói, không dám chủ quan, phòng ngừa mình bị lật thuyền.

"Phong sư huynh."

Đúng lúc này, chỉ thấy một đạo sĩ vội vàng chạy đến, trên mặt lộ vẻ bối rối, nói: "Đồng môn vì bị ma đạo gây thương tích mà bị chúng ta ngăn cách ra, trong lòng sinh bất mãn, cưỡng ép xông ra, lấy Trần trưởng lão cầm đầu, kích động đám người, muốn rời khỏi nơi đây, trở về sơn môn, lấy lại công đạo."

Tô Tân Phong đột nhiên giật mình, thất thanh nói: "Tại sao có thể như vậy? Đệ tử trông coi đâu?"

Đạo sĩ kia kinh hoàng nói: "Bọn hắn đại khai sát giới, đệ tử trông coi khi ngăn cản không dám nặng tay đối với đồng môn nên đã bị giết chết."

Sắc mặt Tô Tân Phong liên tục thay đổi, mới nói: "Mau đi xem một chút."

Hắn cảm thấy ngoài ý muốn đối với tin tức này.

Trên thực tế, trong những ngày qua, hắn cũng từng suy nghĩ tới biến hóa như thế.

Dù sao người của các tông bị ma đạo gây thương tích, cũng có ma khí quấn quanh, rất dễ nhập ma.

Tô Đình đang tìm kiếm phương pháp thanh trừ ma khí, gần đây còn không tiến triển, cho nên những người bị thương này đều bị cách ly.

Tô Tân Phong cũng hiểu biết, những người này vì chống cự lại ma đạo giúp Trung Thổ thái bình, liều tính mạng chém giết cùng ma đạo, nay lại lại bị cách ly, trong lòng khó tránh khỏi sẽ có oán khí... Mà thân nhiễm ma tính sẽ phóng đại chút bất mãn oán giận này vô hạn ra.

Bởi vậy hắn cũng một mực phòng bị những trưởng lão này đệ tử nhập ma, nhưng những ngày qua cũng coi là cẩn thận từng li từng tí, cẩn thận dùng lễ đãi, chưa dám có phạm sai lầm.

Hôm nay sáng sớm hắn mới đi tuần sát, cũng chưa thấy dị thường gì.

Làm sao hôm nay những người bị thương này lại bỗng nhiên sinh ra bạo động?

"Ngay ở phía trước!"

Đạo sĩ kia vội nghiêng người.

Tô Tân Phong nhìn về phía trước.

Nhưng đúng vào lúc này, đạo sĩ kia lạp tức tung ra một chưởng, đánh về phía sau lưng Tô Tân Phong.

Thình thịch một tiếng!

Bước chân Tô Tân Phong lảo đảo, ngã quỵ về phía trước, hoàn toàn không có âm thanh.

"Đệ tử của Tô Đình cũng không gì hơn cái này."

Đạo sĩ kia cười lạnh một tiếng, khí tức trên thân bắn ra, đột nhiên cũng là một nhân vật cảnh giới Dương Thần.

Nơi đây chính là lấy Tô Tân Phong cầm đầu, bản thân hắn có đạo hạnh không tính là quá cao, nhưng lại có sư thừa là U Minh Chân Quân, bản lĩnh đấu pháp cực cao, thân phận địa vị cũng rất cao.

Chỉ cần giết Tô Tân Phong trước, tất cả bố trí ở nơi đây sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

"Rút lui!"

Đạo sĩ kia nói như thế, trong tay lấy ra lệnh bài.

Nhưng mà hưu một tiếng!

Kiếm quang lấp lóe.

Cổ tay của đạo sĩ kia rơi xuống đất.

Hắn kêu thảm một tiếng, máu tươi bắn ra.

"Nếu biết là đệ tử Tô Đình thì nên biết rõ Tô tiểu gia ta sẽ không dễ dàng ngã xuống như vậy."

Tô Tân Phong ngã trên đất nhẹ nhàng đứng dậy, vỗ vỗ vạt áo, sau đó lắc một cái, chỉ thấy một pháp khí vỡ vụn từ bên trong áo bào rơi xuống.

Hắn nghiêng đầu nhìn về phía đạo sĩ này, nói ra: "Cổ sư điệt, tuy nói số lượng đệ tử trong bản môn đông đảo, ta không thể nhận ra mỗi một người, nhưng chúng ta đã từng gặp mặt... Trước đó ngươi bị ma đạo gây thương tích, là Trần trưởng lão tự mình đem cứu ngươi trở về, đưa đến phía sau dưỡng thương, ta nhớ ngươi."