Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 966: Thanh Đế phong ma trận




     Bàn tay của đạo sĩ kia bị một kiếm chém xuống tới.

Kiếm khí của Tô Tân Phong vẫn quấn quanh ở nơi đứt gãy, không ngừng thấm vào, thương tới kinh mạch cốt nhục, thậm chí xông thẳng tới tạng phủ.

Mồ hôi lạnh trên người đạo sĩ kia chảy ròng ròng, sắc mặt tái nhợt, nhưng hắn đã nhập ma, tâm cảnh cũng không còn như dĩ vãng, cực kì tàn nhẫn, tay trái lập tức dựng chưởng thành đao bổ xuống.

Cánh tay phải của hắn lập tức bị chặt đứt.

"Sau khi nhập ma, quả nhiên lòng dạ độc ác hơn không ít, nếu đổi lại là lúc trước, chí ít ngươi còn chần chờ một chút, mới có thể chặt đứt cánh tay cụt này."

Tô Tân Phong chầm chậm nói ra: "Gia sư có bối phận cao, bởi vậy ta cao hơn ngươi một đời, nhưng bàn về tuổi tác, có lẽ ngươi còn lớn hơn sư tôn ta mấy tuổi... Dù sao cũng đồng môn một trận, ta không giết ngươi, chỉ cần ngươi nguyện ý an tĩnh lại, ta chỉ phong bế ngươi, chờ đợi gia sư tìm được biện pháp, thanh trừ ma khí, trả lại bản tính chho ngươi."

Đạo sĩ kia cười lạnh thành tiếng, nói ra: "Thanh trừ ma khí? Ma khí làm sao có thể thanh trừ? Ta chỉ bị thương, chưa từng nhiễm ma khí?"

Tô Tân Phong nghiêm mặt nói ra: "Gia sư chính là nhân vật kinh tài tuyệt diễm nhất trong ngàn năm nay, tu hành chưa tới trăm năm đã tới gần cấp độ Chân Tiên, từ xưa đến nay, có thể đếm được trên đầu ngón tay... Người đã đống ý lưu tính mạng các ngươi, đồng ý giải ma khí, thì nhất định sẽ làm được."

Đạo sĩ họ Cổ chậm rãi nói ra: "Ma khí không thanh trừ được, sư tôn ta đã từng lên phía bắc trảm ma, hắn đã từng nói, rất nhiều chính đạo đệ tử lây dính ma khí, cuối cùng đều bị Thủ Chính Đạo Môn nhẫn tâm tru sát... Lần này chống cự ma đạo, sư tôn ta cũng bị thương, nhưng ban đêm hôm ấy ông đã xông ra hải ngoại, bị đệ tử ma đạo vây công mà thân tử đạo tiêu."

Tô Tân Phong lập tức trầm mặc lại, nói ra: "Ông ta sợ bản thân nhập ma, nguy hiểm cho chính đạo, lấy phương thức tru sát ma đạo để kết thúc tự thân, quả thực là khiến người kính nể. Nhưng lần này, sư tôn ta đã nói thì không cần như thế."

Đạo sĩ họ Cổ lạnh giọng nói: "Không cần như thế? Sau khi những đạo hữu kề vai chiến đấu các ngươi cách ly chúng ta ra, ta đã mơ hồ hiểu rõ, sợ là qua không lâu, xác nhận đã không còn ma hoạn, chúng ta sẽ bị coi như thỏ mà bị giết thôi."

Ánh mắt Tô Tân Phong ngưng lại, đi về phía trước rồi nói: "Ta đã nói rồi, sư tôn Tô Đình của ta nhất định có thể làm được! Các ngươi sẽ được thanh trừ ma khí, bản tính sẽ khôi phục."

Tay trái đạo sĩ họ Cổ ấn xuống qua, pháp lực cuồn cuộn, nói: "Cái gì gọi là bản tính? Ta vứt bỏ môn quy, vứt bỏ tình cảm đạo hữu hư giả, ta muốn giết các ngươi thì giết các ngươi, đây mới là bản tính!"

Pháp lực toàn thân hắn bắn ra, quát: "Muốn nhốt chúng ta lại, ta nhất định phải giết ngươi!"

Tay phải Tô Tân Phong khẽ siết, lập tức ghìm hắnxuống, trầm giọng nói: "Ma tính khiến tâm tính của ngươi trở nên hung lệ như thế, nếu không nhốt lại thì thả ngươi ra làm hại các phương sao? Ngươi an phận lại cho ta, chờ ma khí thanh trừ, tất nhiên sẽ thả ngươi!"

Theo một tiếng này, lại nghe thấy đạo sĩ họ Cổ kia đột nhiên cười lạnh lên tiếng.

"Ta chết thì chết rồi, kéo theo đệ tử Tô Đình là ngươi cùng nhau nhập ma, xem Tô Đình hắn có thể tru diệt cả thân truyền đệ tử duy nhất hay không!"

Tô Tân Phong nghe vậy, sắc mặt thoáng sửng sốt.

Sau đó chỉ nghe một tiếng thình thịch!

Thân thể đạo sĩ đột nhiên nổ tung, vô tận ma khí càn quét ra.

Tô Tân Phong nhanh chóng lui lại.

Nhưng ma khí càn quét bốn phương tám hướng, mà hắn đứng mũi chịu sào!

Hắn trong một chớp mắt đã lui về sau ba dặm, trong lòng bỗng nhiên nhảy một cái, thân hình dừng lại, pháp lực vận chuyển!

"Thanh Đế Phong Ma Trận!"

Trong một chớp mắt, trong phạm vi mười dặm mọc ra cả rừng cỏ cây!

Vô số ma khí bị hoa cỏ cây cối trùng điệp vây nhốt ở bên trong.

Chỉ là những hoa cỏ cây cối này dường như cũng đều bị ma khí thẩm thấu, hình thù mơ hồ trở nên kỳ quái, sinh trưởng theo hướng dữ tợn kinh khủng... Ví dụ như bông hoa kia, chỉ trong chốc lát đã há miệng ra, dường như trong miệng mọc ra răng, đủ để cắn nuốt cả người ở trong đó.

Tô Tân Phong thở dốc bất định, nhìn xung quanh có vô số quang mang lấp lóe, chính là rất nhiều người đồng đạo.

"Chư vị không cần kinh hoảng, có ma đạo đột kích, tiểu đạo đã dùng Thanh Đế Phong Ma Trận khóa lại nơi đây, chờ đợi gia sư cứu viện, an tâm chớ vội."

Mà hắn lấy ra lệnh bài truyền tin tức cho Tô Đình.

Đệ tử thân ở bên trong ma khí trùng điệp.

——

Trong Nguyên Phong Sơn.

Tô Đình còn đang thương lượng công việc cùng Lưu Bạc Tĩnh.

Nhưng đúng lúc này, lại nhận được một đầu tin tức, chính là Tô Tân Phong truyền lại.

Lúc này mới điểm mở, chỉ thấy tin tức kia hiện ra ngoài.

"Đệ tử ở bên trong ma khí. trùng điệp "

"..."

Một câu nói kia, ý nghĩa bên trong khiến ánh mắt Tô Đình đột nhiên ngưng tụ.

Thiên hạ rộng lớn, có thể ở bên trong ma khí trùng điệp mà giữ vững tự thân, thủ hộ bản tính, cũng không tính nhiều.

Tô Tân Phong xem như một người, nhưng mà đạo hạnh của hắn quá thấp, nếu ở bên trong vô số ma khí, dù không nhập ma, nhưng sẽ bị ma khí nhiễm, từ đó sinh ra ảnh hưởng.

Thình thịch!

Thậm chí Tô Đình không thông báo cùng Lưu Bạc Tĩnh một tiếng.

Hư không sau lưng đã vỡ vụn.

Hắn khẽ đảo về sau, đã rơi vào bên trong Thanh Hư cảnh.

——

Duyên hải phía đông Trung Thổ.

Hư không vỡ vụn.

Sắc mặt Tô Đình âm trầm, từ trong hư không đi ra.

Thiên nhãn trên trán hắn mở ra, nhìn thấy Thanh Đế Phong Ma Trận.

Hoa cỏ cây cối tạo thành trận pháp, trở nên cực kì dữ tợn.

Khu rừng rậm này dường như tràn đầy vẻ âm trầm quỷ dị.

Hoa là hoa ăn thịt người, cây là cây giết người.

Tiểu đạo sĩ Tô Tân Phong đang ơ chỗ sâu, ngồi xếp bằng, cắn răng không nói.

Mà rất nhiều người trong chính đạo cũng ở trong đó, bên trong không thiếu trưởng lão Nguyên Phong Sơn có đạo hạnh cao hơn Tô Tân Phong, nhưng đa số tâm tính cũng không kiên định bằng Tô Tân Phong, trong ma khí đã cực kì nóng nảy không chịu nổi.

Thậm chí có một số người vốn có tâm tính cực đoan, đã có dấu hiệu nhập ma.

Không ít người rống giận gào thét, cho rằng bị Tô Tân Phong vây khốn, muốn tru sát hắn, đánh vỡ trận pháp, thoát ra Thanh Đế Phong Ma Trận.

"Tại sao có thể như vậy?"

Tô Đình đứng bên ngoài trận pháp, thiên nhãn tỏa ra hào quang rực rỡ, trầm giọng nói ra: "Thiên Sư Lưu Bạc Tĩnh kết luận, trên dưới Ma tông không có ai ngoài tông chủ Ma tông * Tô Quan Nhi, lại không có cao nhân ma đạo..."

Nếu như là Tô Quan Nhi xuất thủ, thì không phải là tràng diện nhỏ như vậy.

Nhưng có thể khiến Tô Tân Phong lâm vào bên trong, đối phương cũng không phải ma loại bình thường, chí ít cũng là ma đạo cấp trưởng lão.

Lẽ nào là lớp ma đạo đồ chúng mới gần đây Tô Quan Nhi lấy ma công điểm hóa?

"Là người trong bản môn. "

Tô Tân Phong trầm giọng nói ra: "Là đệ tử mềm lòng."

Tô Đình ngừng tạm, nói ra: "Chuyện gì xảy ra?"

Tô Tân Phong kể ra chuyện khi nãy xong, mới buông tiếng thở dài, nói ra: "Là đệ tử tự cho mình quá cao, tự cho là có thể tuỳ tiện thoát đi, cho nên không cố kỵ gì, chỉ là về sau khi lui cách mới phát hiện ma khí hỗn loạn, một khi bộc phát, trong ba trăm dặm xung quanh, toàn bộ sinh linh đều sẽ đắm chìm trong ma khí, đành phải bày trận ở đây, giới hạn tất cả ma khí trong vòng mười dặm... Bày trận vội vàng, đệ tử cũng không kịp lui đi."

Tô Đình nhíu mày, nói ra: "Ngươi không cần lo lắng, vi sư tự có phương pháp, thanh trừ những này ma khí."

Tô Tân Phong gật đầu nói ra: "Đệ tử minh bạch."