Tiên Đình Phong Đạo Truyện

Chương 967: Ngọc Linh tiên tử




     Trong Nguyên Phong Sơn.

Lưu Bạc Tĩnh trầm ngâm hồi lâu.

Ông ta cũng không ngờ lần này lại là đệ tử Tô Đình xảy ra biến cố.

"Trung Thổ rộng lớn, khó tránh khỏi có chỗ sơ sẩy."

Tô Đình trầm giọng nói ra: "Chúng ta ở ngoài chỗ sáng, muốn thủ hộ toàn bộ Trung Thổ, cũng giống như một thớt vải. . . Mà Tô Quan Nhi là một cây châm, hắn ẩn nấp ở Trung Thổ, chẳng biết lúc nào sẽ đâm rách một chỗ, khó lòng phòng bị."

Lưu Bạc Tĩnh nói ra: "Lão phu đã tính toán một chút, loại chuyện này chỉ sợ sẽ còn xảy ra. Tô Quan Nhi xuất thủ, tất nhiên không chỉ một."

Tô Đình nói ra: "Người bị thương tự bạo mà phát ra ma khí muốn xâm nhiễm đệ tử của ta kia, ma khí trong cơ thể hắn nhiều đến mức cực kỳ đáng sợ, chắc là khi Tô Quan Nhi tiến công Trung Thổ đã bày ra quân cờ, thậm chí là Tô Quan Nhi tự mình làm hắn tổn thương, rót vào ma khí tinh thuần."

Lưu Bạc Tĩnh nói ra: "Chân Quân báo việc này cho các tông, để các tông đề phòng chặt chẽ, về phần vị trí ban đầu của Tô Tân Phong, dùng thần tướng giáp của Chân Quân thủ hộ."

Tô Đình gật đầu nói ra: "Ta đã lưu lại ngũ hành giáp ở nơi Tô Tân Phong thủ hộ, hiện tại đối với Tô Quan Nhi, ngài định làm như thế nào?"

Lưu Bạc Tĩnh buông tiếng thở dài, nói ra: "Hắn sáng lập ra Ma tông, ngàn năm qua vẫn bất diệt, trí tuệ mưu lược của hắn không thua lão phu, tu vi ma công còn tu thành cấp độ Chân Tiên, có thể nói là thâm bất khả trắc, muốn đối phó với hắn, không phải chuyện dễ. . . Nhất là ở trong Trung Thổ này, một khi đấu pháp tạo ra ảnh hưởng tới sinh linh, Tô Quan Nhi không sợ hãi nhưng chúng ta không chịu đựng nổi."

Tô Đình thở ra một hơi, nói ra: "Nếu như Ngọc Linh tiên tử đồng ý trợ giúp, có lẽ sẽ đơn giản hơn một chút, nhưng nếu nàng không muốn xuất thủ, chúng ta cũng chưa chắc không thể dựa thế. . . Phô trương thanh thế, lấy danh hào Ngọc Linh tiên tử, dọa vị tông chủ ma đạo này, liên quan tới điểm ấy, có thể nói là ngươi rất quen thuộc."

Lưu Bạc Tĩnh cười khổ, nói: "Chân Quân xem kỹ đi."

Tô Đình nhận lấy hai đạo tin tức, đọc qua một lần, mới cảm thán nói: "Nhân vật định ra căn cơ giang sơn Đại Chu tám trăm năm, quả nhiên không phải tầm thường."

Lưu Bạc Tĩnh khẽ lắc đầu, nói ra: "Đây chỉ là sơ bộ, rất nhiều thời điểm, chưa hẳn có thể đúng ý, ví dụ như Tô Quan Nhi, chưa hẳn hắn đã không nhìn thấu mưu đồ của chúng ta."

Tô Đình nói ra: "Chuyện này đúng là hay thay đổi, nhưng với bản lĩnh của ngài, chắc hẳn cũng có thể suy tính ra các loại biến cố."

Lưu Bạc Tĩnh khẽ lắc đầu, nói ra: " Trung Thổ rộng lớn, với tính cách giảo hoạt của Tô Quan Nhi thì khó mà suy tính. . . Thậm chí ngay cả Tô Quan Nhi muốn làm gì mà chúng ta đều hoàn toàn không biết."

Tô Đình trầm ngâm một lát, nói ra: "Ma tông là tâm huyết mà Tô Quan Nhi khổ tâm kinh doanh ngàn năm, bây giờ đều đã chôn vùi ở đây, chỉ là vì hoàn thành mưu đồ bước đầu của hắn, như vậy mưu đồ cuối cùng của hắn tất nhiên là kinh thiên động địa. . . Có thể làm cho Ma tông chôn vùi, để hoàn thành bước đầu tiên, có thể để vị tông chủ Ma tông cẩn thận ngàn năm, là đại ma có thể so với Chân Tiên này đánh cược được ăn cả ngã về không như thế. . ."

Vẻ mặt Lưu Bạc Tĩnh càng thêm ngưng trọng, nói ra: "Chân Quân chỉ điểm, lão phu đã hiểu rõ, trước khi ta lập kế hoạch sẽ suy tính một phen."

——

Hoán Hoa Các.

"Tiên tử chuẩn bị hôm nay khởi hành tiến về Trung Thổ sao?"

"Tuy rằng chuyện này cũng không vội, nhưng đã chuẩn bị thích đáng rồi thì có ở lại mấy ngày cũng giống như vậy, hôm nay nên đi thôi."

Ngọc Linh tiên tử lạnh nhạt nói: "Lần này đi Trung Thổ thanh trừ ma khí để giải cứu những người của đạo môn bị tổn thương, là Tô Đình thỉnh cầu, cũng là tiểu nha đầu kia thỉnh cầu. . . Nha đầu này có nguồn gốc cực sâu cùng Thanh Nguyên tổ sư, cũng rất khiến người ta yêu thích, nên cho nàng một chút mặt mũi."

Hoán Hoa Các chủ nói khẽ: "Tiên tử nhiều năm không vào trần thế, lần này hạ giới mà đến, lại vội vàng như thế, không bằng để cho Vân Cung đi theo, chính có thể xử lý chút việc vặt."

Ngọc Linh tiên tử gật đầu nói ra: "Như thế cũng tốt, nha đầu Vân Cung này có thiên tư bất phàm, cũng đã được hư ảo đạo quả, có hi vọng đắc đạo thành tiên, đi theo ở bên cạnh ta. . . Ta có thể chỉ điểm một phen, có lẽ có thể giúp nàng có thêm hi vọng đắc đạo."

——

Thủ Chính Đạo Môn.

Thân ảnh Đạo Nguyên Tiên Tôn nổi lên trong nước hồ.

Thủ Chính chưởng giáo thi lễ với hư ảnh trong ao nước.

Đạo Nguyên Tiên Tôn lên tiếng nói: " Ngọc Linh tiên tửcủa Hoán Hoa Các bỗng nhiên từ Tử Tiêu Cung ở ba mươi ba trọng thiên trở về, chưa về Thiên Đình mà lại hạ xuống trần thế, bây giờ đang ở bên trong Hoán Hoa Các."

Vẻ mặt Thủ Chính chưởng giáo nghiêm nghị, nói ra: "Vị Ngọc Linh tiên tử này có thể sẽ làm liên lụy tới mưu đồ của bản môn hay không?"

Đạo Nguyên Tiên Tôn chậm rãi nói ra: "Nếu như nàng biết được, thì nhất định sẽ can thiệp."

Chưởng giáo hơi biến sắc mặt, nói ra: "Đệ tử có nên triệu hồi Địa Tiên Chính Nhất?"

Đạo Nguyên Tiên Tôn khẽ lắc đầu, nói ra: "Vị Ngọc Linh tiên tử này tu hành còn sau Chính Nhất, nhưng nàng là bạch liên hóa thân, mà lại thường ở Tử Tiêu Cung, được Đạo Tổ chỉ điểm, sớm đã vào cấp độ Chân Tiên, bây giờ chưa hẳn đã kém ta. . . Dù triệu hồi Chính Nhất, cũng không ngăn cản được nàng."

Chưởng giáo ngừng lại rồi nói ra: "Như vậy. . ."

Đạo Nguyên Tiên Tôn trầm giọng nói ra: "Chuyện cặn giết thần linh chuyển thế tạm thời dừng lại. Toàn lực phối hợp Tô Đình, tiêu diệt ma tông còn sót lại, nhất là Tô Quan Nhi. . . Nếu như Tô Đình có thể mời được Ngọc Linh tiên tử, Tô Quan Nhi sẽ khó có thể sống sót."

Chưởng giáo nghiêm nghị gật đầu.

——

Trong Nguyên Phong Sơn.

Lưu Bạc Tĩnh đang thôi diễn tính toán.

Tô Đình đột nhiên đứng dậy, ánh mắt ngưng lại.

Hắn chôn một tờ linh phù ở nơi cách Hoán Hoa Các mấy ngàn dặm, coi như là tín vật, có thể phá toái hư không mà tới.

Mà mới vừa rồi, hắn cảm nhận được một luồng khí tức lướt qua.

Hiển nhiên là có một vị cao nhân đã nhận ra Linh phù này.

Nhưng khí tức kia đảo qua mà không hủy đi Linh phù.

"Ngọc Linh tiên tử."

Tô Đình đã từng thấy Ngọc Linh tiên tử, cũng có chút quen thuộc đối với một đạo khí tức này.

Hắn nghe được Phách Thiên Thần Kiếm Tạ Cảnh Văn nói nên biết Ngọc Linh tiên tử đã hạ giới, không ngờ hôm nay nàng đã tới Trung Thổ.

Ngọc Linh tiên tử sớm đã là Chân Tiên, được Đạo Tổ chỉ điểm nhiều năm, đạo hạnh thâm bất khả trắc, với tu vi của nàng, giờ phút này dù đang ở cực nam, nhưng muốn tới đến Trung Thổ, cũng chỉ cần thời gian trong nháy mắt.

"Chân Quân?"

Lưu Bạc Tĩnh đang suy tính, lại phát hiện ra Tô Đình có khác thưởng thì ngẩng đầu lên, có chút ngạc nhiên.

Tô Đình nói ra: "Ngài tiếp tục suy tính, ta nhận được tin tức, Ngọc Linh tiên tử sắp giá lâm."

Sau khi hắn nói xong, cũng không đợi Lưu Bạc Tĩnh có phản ứng gì, lập tức truyền ra tin tức, nói rõ với chưởng giáo Chân Nhân.

Chưởng giáo biết được việc này, nhất định có một phen an bài.

——

Ngọc Linh tiên tử đứng trên vân không, nhìn xuống phía dưới, chỉ là trên mặt có chút phức tạp.

Vân Cung đứng bên cạnh người, dù nàng cũng mỹ mạo thanh lệ, là Bán Tiên đỉnh phong ở nhân gian, nhưng đối mặt với vị trưởng bối của sư môn có khí tức cao xa phiêu miểu thì không khỏi cảm thấy tự thân có chút ảm đạm.

"Năm đó nơi này là động phủ của Thanh Nguyên tổ sư."

Ngọc Linh tiên tử quay đầu, nói ra: "Thời kì phong thần đến cuối cùng, tổ sư thâm cư ở đây, thử nghiệm ngăn cách, chỉ là nhiễm trần duyên quá nặng, cuối cùng vẫn không khỏi xuất thế. . . Dùng đại kiếp sau khi phong thần để thành tựu đại đạo vị trí tổ sư đạo môn."