Bên ngoài Nguyên Phong Sơn.
Mây đen ngập đầu, đen đậm như mực.
Mà trong từng đám mây đen kia là lôi đình lấp lóe, ầm ầm rung động.
Giống như có vô số lôi long điện xà đang bơi trong tầng mây.
Trong hoảng hốt, thần uy cuồn cuộn, bên trong có một thần linh cao ngàn trượng, đầu đội cao quan, mặc bào phục, ánh mắt lạnh lẽo, nhìn xuống nhân gian.
Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn đứng đầu Lôi Bộ Chính Thần!
——
Trong Nguyên Phong Sơn.
Động thiên phúc địa ngăn cách với bên ngoài, sau khi chưởng giáo thao túng đã lập tức rộng mở.
"Đây là..."
"Trên bầu trời kia là lôi vân?"
"Tình cảnh thật là khủng khiếp, phía dưới uy áp này khiến Dương Thần của lão phu cũng không nhịn được chỉ thấy rung động."
"Đây là đang tẩy lễ cho Thái Thượng trưởng lão sao?"
Trên dưới Nguyên Phong Sơn đều cảm thấy trái tim đập nhanh.
Nhưng Tô Đình giảng đạo đã tới điểm cuối.
Hắn giảng càng chậm chạp, đến cuối cùng, hắn cũng không thể làm rõ con đường phía trước nữa, cũng không thể tiếp tục mở miệng giảng đạo.
Con đường của hắn đã ngừng.
Chân Tiên cảnh!
Nguyên Thần Tiên gia cũng bắt đầu đứng trong thành thứ hai!
"Lôi kiếp?"
Tô Đình cũng đã nhận ra vô tận lôi đình bên ngoài Nguyên Phong Sơn.
Thần sắc hắn nghiêm nghị, trong lòng biết rằng dù bản thân đã vào Chân Tiên cảnh, nhưng lại chưa chịu Thiên Đình tẩy lễ.
Mà Lôi Bộ Chính Thần tẩy lễ chính là Thiên Đình tán thành.
Lúc trước Cát Chính Hiên cũng chịu tẩy lễ như vậy.
Nhưng Cát Chính Hiên sinh ra đã làm tiên, từ khi xuất thế đến nay, thậm chí chân không đạp đất, ở nhân gian có rất ít nhân quả dây dưa, lôi kiếp không quan trọng nhỏ bé, chỉ một chớp mắt đã trôi qua.
Thế nhưng hôm nay kiếp số của Tô Đình hắn có vẻ không đơn giản.
"Nghênh kiếp!"
Tô Đình đảo mắt qua đám người, rơi trên người chưởng giáo Nguyên Phong Sơn, Tín Thiên Ông, chất nữ Hồng Y, biểu tỷ Tô Duyệt Tần, đồ nhi Tô Tân Phong, hắn khẽ gật đầu rồi chợt vọt lên tận trời.
Hắn ra bên ngoài Nguyên Phong Sơn, nhìn lên lôi kiếp trên bầu trời bao trùm bát phương.
——
Năm đó trước khi phong thần, thiên địa trật tự vừa định, người đột phá tới Chân Tiên vốn không có lôi kiếp.
Nhưng Thiên Đình thành lập ra, có chế độ thưởng thiện phạt ác, có phân chia công đức nghiệp nợ.
Không có quy củ không thành phương viên.
Người bước vào Chân Tiên muốn bỏ đi kiếp số, phải trải qua kiếp số trước, rửa sạch tội nghiệt quá khứ, lấy được thiên địa công đức.
Tô Đình được công đức trợ giúp, nhưng không thể rửa sạch hết thảy tội nghiệt.
"Sớm biết có hôm nay, cũng may Tô mỗ có chuẩn bị."
Vẻ mặt Tô Đình thần sắc nghiêm nghị, hắn sớm biết bước vào Chân Tiên phải vượt qua đạo kiếp số này.
Mà đạo kiếp số này thường thường là căn cứ vào tội lỗi của hắn để định ra.
Cho nên từ khi Tô Đình giới đến nay, không ngừng rửa sạch tội nghiệt trên người.
Trên thực tế, hắn cũng không chủ động làm ác, cái gọi là tội nghiệt, chỉ là do hắn vô tình tạo thành nhân quả.
Ví dụ như lúc trước hắn bị mất mặt nạ ma đạo, mà Bát Diệp kiếm quân nhặt được mặt nạ, sáng lập ra Ma Môn ở Trung Thổ, truy cứu đầu nguồn chính là có một phần liên quan tới Tô Đình.
Lại giống như năm đó hắn cầu tình giúp Đinh Ngôn, thả người trẻ tuổi này đi, để người trẻ tuổi này trở thành trụ cột vững vàng của tân triều... Mà tân triều quật khởi, vì dã tâm của thượng vị giả, vì tranh đoạt quyền thế nên hai triều phân tranh, khiến vô số sinh linh tử thương, binh tướng chiến tử, bách tính gặp nạn, chiến hỏa liên miên mấy chục năm.
Thật sự muốn nói ra thì năm đó cầu tình cho Đinh Ngôn mới là nghiệp nợ lớn nhất của hắn.
Nhưng sau khi hắn chống cự Ma tông, công đức gia thân trợ giúp, lại chấm dứt liên quan với Đinh Ngôn.
Theo đạo lý thì tội lỗi của hắn đã rất nhỏ, chí ít đối với Tiên gia như hắn thì căn bản không coi là chuyện lớn.
Ầm ầm!
Trong tầng mây bổ xuống một tia chớp!
"Thu!"
Sở học của Tô Đình chính là pháp môn chí cao Lôi Bộ, truyền lại từ Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương, thậm chí ngay cả Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn Cửu Thiên Ứng là Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ cũng đều chưa từng có được.
Đối với lôi đình cùng ngọn lửa, Tô Đình có cảm giác thân cận khác biệt.
Sau đó chỉ thấy lôi đình như long xà kia bị Tô Đình thuận tay thu vào.
Nhưng hắn cũng không có ngồi chờ chết, lập tức vận dùng pháp lực, biến đạo lôi đình này để cho bản thân sử dụng, biến thành Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang.
Oanh một tiếng!
Trên bầu trời lại đánh xuống một tia chớp.
Tô Đình đánh Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang lên trên trời.
Chỉ thấy lôi đình do Tô Đình chuyển hóa đã càng thêm cường đại, đánh tan thiên lôi từ trên tầng mây kia rơi xuống, còn đánh vào trong tầng mây.
Thình thịch!
Sắc trời mờ tối, đột nhhieen sáng lên một vầng sáng hết sức chói mắt!
Trong vầng sáng chói mắt kia hiện ra thần linh cao ngàn trượng trong lôi vân kia, sắc mặt uy nghiêm, trầm ngưng băng lãnh.
"Lôi Thần Thiên tôn?"
Tô Đình hơi biến sắc mặt, trong lòng lập tức nặng nề.
Lúc đầu hắn có được ngũ hành giáp, bên trong chứa pháp môn chí cao Lôi đạo, chính là có nguồn gốc từ thi thể của Lôi Bộ Tổng binh sứ giả Cổ Thương... Nhưng là thời điểm đó thi thể Sơn Tiêu lại ra vẻ Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn.
Tiền thân vị Lôi Thần Thiên tôn này là chưởng giáo đời trước của Thủ Chính Đạo Môn.
Kẻ này ghét ác như cừu, tuân thủ trật tự nghiêm ngặt chứ.
Nhưng Đạo Nguyên Tiên Tôn cũng đã xóa tan ác ý đối với Tô Đình hắn.
Sao vị Lôi Thần Thiên tôn này lại tự mình xuất thủ?
——
Trong Nguyên Phong Sơn.
Sắc mặt chưởng giáo ngưng trọng đến cực điểm.
Dường như Tín Thiên Ông nhớ tới cái gì, sắc mặt liên tục thay đổi.
Hồng Y khàn giọng nói: "So với năm đó?"
Tín Thiên Ông trầm giọng nói ra: "Năm đó vì cha gan to bằng trời, vọng tưởng đo lường tính toán thiên cơ nên bị trời phạt, bị Lôi Bộ hàng kiếp... Nhưng người hàng kiếp chỉ là những vị Lôi Công kia, thế nhưng lần này là Lôi Thần Thiên tôn đích thân đến, đây tất nhiên là lôi kiếp cường đại nhất."
Chưởng giáo hơi biến sắc mặt, nói ra: "Trừ phi Thái Thượng trưởng lão đã làm chuyện thương thiên hại lí, cùng hung cực ác gì đó, nếu không thì cũng không có lý do dẫn tới Lôi Thần Thiên tôn tự mình hàng kiếp. "
Tín Thiên Ông trầm giọng nói: "Kiếp số thế này đã vượt qua trời phạt ta năm đó."
——
Trên biển Đông.
Đạo hạnh Tùng lão còn thấp, không phát hiện được cái gì.
Nhưng Phách Thiên Thần Kiếm Tạ Cảnh Văn cũng vô cùng nghiê nghị, nhìn chăm chú về hướng Nguyên Phong Sơn.
Hà Thanh cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, chỉ khẽ thở dài: "Xem ra Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn cũng không chịu nương tay."
Tạ Cảnh Văn cắn răng nói: "Ông ta thả ở nhân gian, chính là làm việc thiên tư trái pháp luật, xem mạng người như cỏ rác... Cứ mặc hắn hành động như vậy?"
Hà Thanh nói ra: "Ông ta tuân theo trật tự Thiên Đình, hạ giới hàng kiếp, chính là hợp với tiến hành thiên đạo, tượng trưng cho uy nghiêm Thiên Đình, giờ này khắc này ngươi đi ngăn cản hắn, tương đương với ngăn cản Thiên Đình..."
Tạ Cảnh Văn nắm chặt pháp kiếm, nói ra: "Lên trời đi gặp Thiên Đế?"
Hà Thanh lắc đầu nói ra: "Việc này cũng không được, lần này kiếp số của Tô Đình là do lúc trước Ma Môn xuất hiện ở Trung Thổ, còn vì hắn đánh với Tô Quan Nhi một trận mà ảnh hưởng tới khí vận nhân gian, và nhân quả liên hệ giữa hắn cùng Đinh Ngôn, tác động đến toàn bộ thế cục Trung Thổ, tương lai của vô số sinh linh sẽ thay đổi. Các loại nhân quả từ nơi sâu xa vô cùng huyền diệu, đều liên lụy cực nặng, bàn về cấp độ cũng đủ để dẫn xuất Lôi Thần Thiên tôn."
Dừng lại một chút, Hà Thanh lại nói: "Nhưng Tô Đình có công đức gia thân, coi như có chỗ đền bù, đồng thời hắn còn chém giết ma loại, nói thế nào cũng là công lớn hơn tội, uy lực lôi đình chỉ là bình thường, thay hắn tẩy lễ mà thôi, không nên cường đại như thế."