Lôi vân bao trùm ngàn dặm.
Lôi đình vô tận tựa như vô tận long xà đang lăn lộn trong đó.
Vị thần linh cao ngàn trượng kia tọa trấn ở bên trong, vững như sơn nhạc.
Trong lòng Tô Đình càng thêm nặng nề, rốt cục đã nhận ra cái gì.
"Dù tội nghiệt của ta không nặng, nhưng cấp độ liên lụy quả thực đều là cực cao, dẫn ra Lôi Thần Thiên tôn hàng kiếp, cũng hợp tình hợp lý."
"Nhưng ta có công lớn hơn tội, mà tội nghiệt quả thực không nặng, nhiều nhất chỉ như tắm rửa bình thường, trải qua tẩy lễ sẽ có ích đối với việc đắc đạo."
"Nhưng trận kiếp số này lại giống như muốn liều mạng đánh chết ta."
"Vị chưởng giáo tiền nhiệm của Thủ Chính Đạo Môn, Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ này muốn mượn chuyện này để tru diệt ta?"
Tô Đình vốn cho rằng lần này mình độ kiếp chỉ là đi ngang qua sân khấu.
Vậy mà lúc này, hắn lại chân chính cảm nhận được tử vong.
Dù hắn tu thành thân bất tử, nhưng chỉ cần chết trong lôi kiếp, hắn không có hi vọng khôi phục thành thân thể huyết nhục, sẽ triệt để chôn vùi, từ đó thân tử đạo tiêu.
Trong Nguyên Phong Sơn.
"Lôi Bộ công chính vô tư, vị Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ này lại muốn mượn cơ hội này giết chết Tô Đình?"
"Đây là một cơ hội tốt vô cùng, bởi vì Tô Đình nhiễm tội nghiệt nhân quả, đủ để dẫn động tới Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, cho nên trong quy tắc thiên đạo là Tô Đình tội nghiệt, dùng trình độ lôi đình đi tẩy lễ như thế nào là do Lôi Thần Thiên Tôn quyết định."
"Dù sau đó phạm sai lầm, Đế Quân trách tội xuông, cũng chỉ là uy năng lôi đình quá mạnh, tính ra có sai, chỉ thế thôi. Nhưng Đế Quân không có khả năng khép tội ông ta, bởi vì ông ta là Lôi Thần Thiên tôn công chính vô tư, ông ta định ra uy năng trận lôi kiếp này của Tô Đình chính là có suy tính."
"Cũng chính là nói chúng ta căn bản không có cách nào thượng bẩm Thiên Đình, trị tội ông ta xem mạng người như cỏ rác?"
"Căn bản là không thể vạch tội hắn."
"Vậy phải mặc ông ta muốn làm gì thì làm?"
"Cũng chưa chắc."
Bên ngoài Nguyên Phong Sơn.
Tô Đình nghiến răng nghiến lợi, hắn sớm đã tính toán đến lôi kiếp xuất hiện, cho nên à lúc trước cực kì cố gắng thanh trừ những vết tích quá khứ kia.
Nào biết hắn cố gắng xóa bỏ đi như thế rồi mà bây giờ uy thế lôi kiếp vẫn nặng hơn so với hắn tưởng tượng.
Năm đó Tín Thiên Ông gan to bằng trời, vọng tưởng đo lường tính toán cả trời, bị trời phạt, cũng không có tình cảnh lớn như vậy.
"Vị Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn này dựa vào cái gì để kết luận tội nghiệt của ta nên chịu lôi đình trình độ này?"
"Rốt cuộc ta đã làm gì chuyện thương thiên hại lí, cùng hung cực ác gì?"
"Không đúng, vấn đề không phải do, mà do ông ta."
"Là vị Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn này muốn diệt ta."
" Lòng muốn tru diệt với ta của ông ta còn mạnh hơn so với Đạo Nguyên Tiên Tôn."
"Cho dù là Tô Quan Nhi hoặc là Đinh Ngôn, sợ là đều không đến mức phải chịu cấp độ Thiên Lôi này, nhưng ta chỉ là trong bất tri bất giác ảnh hưởng tới bọn hắn, mà không trực tiếp can thiệp nhân gian, dựa vào cái gì lại dùng lôi đình làm tổn thương ta nặng như vậy?"
"Rốt cuộc là vấn đề gì?"
Vô số suy nghĩ không ngừng lóe ra trong đầu Tô Đình.
Nếu không phải sau khi hắn đột phá Chân Tiên đã liên tiếp bước ra hai bước, giờ phút này sớm đã không chống đỡ được.
Nếu hắn không tu thành pháp môn chí cao Lôi Bộ, không có pháp lực đồng nguyên, cũng sẽ không chống đỡ được.
Tình cảnh lúc này cho dù là Thanh Đế đến chỗ này sợ là cũng phải vì thế mà kinh hãi.
Nhưng vẻ mặt Tô vẫn lạnh thấu xương, sát cơ mười phần.
Lôi vân trên bầu trời đã thủng trăm ngàn lỗ.
Tô Đình dựa vào sự huyền diệu của pháp môn Lôi đạo chí cao của hắn, mượn chỗ bất phàm của Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang để phản công.
Nếu không phải Tô Đình vừa thành Chân Tiên không lâu, tích lũy không đủ, có lẽ có thể ganh đua cao thấp cùng Lôi Thần Thiên tôn,.
"Không gì hơn cái này."
Đúng lúc này, Lôi Thần Thiên tôn bỗng nhiên mở miệng, tiếng như hồng chung, vang vọng khắp nơi, nói: " Pháp môn chí cao Lôi Bộ rơi vào thân ngươi, giống như người tài giỏi không được trọng dụng."
Tô Đình cười một tiếng, lau đi vết máu trên khóe miệng, mới nói: "Một người là thủ lĩnh Lôi Bộ, lại không biết pháp môn chí cao Lôi Bộ, quả thực là buồn cười."
Trên Thiên Đình.
Lăng Tiêu Bảo Điện.
Nhĩ thần tướng quỳ rạp trên đất, lắng nghe động tĩnh hạ giới, chú ý tới chuyện này.
Đế Quân ngồi trên cao, chậm rãi nói ra: "Xem ra Lôi Thần vẫn không muốn bỏ qua cho Tô Đình, trận kiếp số này quả thực cực kỳ nặng nề, Chân Tiên bình thường đều không chống đỡ được."
Trong lòng Nhĩ thần tướng nhảy lên một cái, hắn biết từ trước đến nay Đế Quân cực kì coi trọng U Minh Chân Quân Tô Đình.
Lần này, Lôi Thần Thiên tôn từ trước đến nay luôn công chính vô tư lại giấu giếm tư tâm, muốn tru diệt Tô Đình.
Đế Quân thật sự có thể tha thứ sao?
"Thôi được, trải qua một phen tẩy lễ, cũng hữu dụng."
Đế Quân ung dung nói ra: "Chỉ là hắn cũng không thể chết yểu ở đây."
Trong Thủ Chính Đạo Môn.
Vẻ mặt chưởng giáo Chân Nhân nghiêm nghị, mang theo mấy phần chờ mong.
Cũng như lúc ong ta hạ lệnh tru diệt những thần linh chuyển thế kia, bây giờ nếu có thể tru sát Tô Đình, mới không phụ trách nhiệm thủ hộ tam giới của Thủ Chính Đạo Môn bao năm qua đến nay.
"Tô Đình mà chết, thì thiên hạ sẽ bình định."
"Lôi Thần chưa từng tư tâm."
"Lôi Thần công chính vô tư, mà lòng mang thiên địa."
"Vì thiên địa nên giết Tô Đình!"
Vô số ánh mắt, bao gồm cả tiên thần đều nhìn về Nguyên Phong Sơn.
Gần ngàn năm qua, nhân vật thành tựu Chân Tiên tuy rằng cực kì hiếm thấy, có thể xưng là tổ tông một tông.
Nhưng trong nghìn năm qua cũng không phải hoàn toàn không có.
Hơn mười năm trước, Cát Chính Hiên là nhân vật mới thành tựu Chân Tiên.
Đặt chân vào Chân Tiên, chịu đựng lôi kiếp tẩy lễ, cũng là chuyện đương nhiên.
Chỉ là giờ phút này Tô Đình gặp phải kiếp số, quả thực quá mức nặng nề so với tội nghiệt của mình
"Thừa cơ muốn tính mệnh của Tô mỗ, cũng không phải chuyện dễ!"
Tô Đình ngưng tụ thành Tạo Hóa Hội Nguyên Thiên Lôi Quang, đánh vào trong tầng mây.
Trong tầng mây, lôi đình không ngừng lấp lóe, quang mang ẩn ẩn xuất hiện.
Lôi Thần Thiên tôn lấy ra một thanh trường kiếm, chém tới Tô Đình.
Một kiếm này xé rách hư không, chớp mắt đến trước người Tô Đình.
Con ngươi Tô Đình co rụt lại, nhưng không tránh kịp, đành phải hơi tránh sang một bên.
Một kiếm này xẹt qua từ vai hắn.
Một cánh tay của hắn rơi xuống.
"Uy lực lôi đình khiến người ta không thể mọc lại tay gãy?"
Tô Đình biến sắc, nghĩ đến kết cục của Tín Thiên Ông.
Nhưng hắn chưa nghĩ xong, một kiếm kia lại lần nữa chém xuống.
Tô Đình muốn mở ra Thanh Hư cảnh, nhưng hư không vỡ vụn, hắn không thể mở ra.
Mà một kiếm này xé rách hư không mà đến, tới quả thực quá nhanh.
Kiếm của Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn nhanh đến kinh người!
Chính Thần đứng đầu Lôi Bộ, quyền cao chức trọng, trên Phong Thần bảng thuộc một hàng chói mắt nhất, Thần vị của ông ta quản lý thần lực cũng không thua gì Chân Tiên đỉnh phong.
Giờ khắc này, Tô Đình dùng lấy tu vi Chân Tiên tầng hai để chống lại Lôi Bộ Thiên tôn có tu vi Chân Tiên đỉnh phong.
"Lỗ mãng!"
Đúng lúc này, một tiếng trầm ngưng bỗng nhiên vang lên.
Chỉ thấy có một binh khí từ trên trời giáng xuống, lọt vào lôi vân.
Lôi Thần Thiên tôn kêu lên một tiếng đau đớn, khẽ lui ra.
Trên lôi vân lại có một thân ảnh không ngừng hạ xuống rơi.
Thân ảnh kia khôi ngô cường tráng, toàn thân là lông tóc màu đen, tựa như viên hầu, nhưng lại có tóc trắng mắt vàng, hai tay quá gối, vành tai qua vai.
Đây là một Sơn Tiêu, cầm một thần binh Lôi đạo, tên là Phượng Sí Lưu Kim Thang!
Người đến chính là Lôi Bộ Tổng binh sứ giả- Cổ Thương!