Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Tiếng Gọi Phiêu Lưu

Chương 4: Cô Có Thể Làm Cái Quái Gì Với Thứ Ồn Ào Đó Nhỉ?




Chương 4: Cô Có Thể Làm Cái Quái Gì Với Thứ Ồn Ào Đó Nhỉ?

Chiến Đấu và Chinh Phục - Hội Mạo Hiểm...

Một buổi sáng yên bình, Hội vẫn đông vui và náo nhiệt như bao ngày. Công việc của hôm qua đã hoàn thành, mọi người đều sẵn sàng cho những điều mới mẻ...

- Tin tốt trước nhé. Buổi Lễ Tưởng Niệm Dũng Sĩ ở thị trấn Fischer đã diễn ra thành công tốt đẹp. Quy mô và độ náo nhiệt có thể nói là vượt xa so với những năm gần đây. Phen này Hội của chúng ta nở mày nở mặt rồi.

- Như vậy là sắp tới sẽ có thêm nhiều việc để làm.

- Athena Rubin. Người đang có tiếng tăm lừng lẫy không kém gì chúng ta ở vùng núi Horn. Người dân ở đó đang có dấu hiệu quay lưng với Giáo Hội. Mật thám đang để mắt đến cô ta.

- Còn tin xấu?

- Chúng ta có người mới gia nhập vào ngày hôm nay. Đến từ Gallus, tên cô ấy là Sophie.

...

Tại quầy lễ tân, Anna cười tươi:

- Chào mừng đến với Hội Mạo Hiểm. Rất vui khi gặp lại cô, Sophie.

- Vâng, tôi cũng vậy - Sophie vui vẻ - Chào buổi sáng, Anna.

- Mọi người đang rất muốn gặp cô đấy - Anna mở cánh cửa bên hông quầy - Nào, theo tôi.

Với trang phục như thường lệ, hai cô gái cùng nhau băng qua các dãy bàn ghế hướng lên trên tầng một. Hội hiện giờ đây đang chật kín người, mùi cơ thể ngột ngạt khắp căn phòng, việc bước đi cũng khó khăn. Vì vẫn còn sớm nên có vẻ như mọi người đang chờ được phân công công việc, ở đây cũng có quầy nước và cả nhà bếp nữa.

Anna tiến đến góc phòng, cô mở cánh cửa rồi cả hai lần lượt bước ra bên ngoài.

Dãy hành lang đang hiện hữu trước mặt, bên trái là tường, bên phải là một không gian thoáng không có mái che, bên dưới là bãi đất bằng phẳng, mọi ngóc ngách đều có thể nhìn thấy rõ từ cái chuồng ngựa lớn, giếng nước cao cho đến bãi xe kéo nằm ngăn ngắn theo hàng và cả mấy căn chòi nhỏ kia.

Theo tấm lưng thẳng và mái tóc bóng bẩy ấy, Sophie đi đến cầu thang, bước xuống nền đất bên dưới. Anna chìa tay về trước, nhìn Sophie:

- Họ đang ở phía trước.

Giữa khoảng sân rộng rãi có hai người thanh niên đang loay hoay với chiếc xe kéo. Còn chưa đến gần, họ đã nhận ra sự hiện diện của hai cô gái phía sau liền dừng tay và đứng dậy.

Nhìn thấy Anna, người thanh niên có mai tóc và đôi mắt màu xanh biển tươi cười:

- Ồ, xem ai tới kìa!

- Chào buổi sáng.

Đứng trước hai vóc cao ráo ấy, Anna vui vẻ nói tiếp:

- Giới thiệu với các anh, đây là Sophie Sergent, thành viên mới của cả đội.

Anna nhìn Sophie tay đưa sang người thanh niên tóc đen có đôi mắt đỏ rực rỡ:

- Đây là đội trưởng Korda Kampfer - cô chuyển sang người tóc xanh - Còn đây là đội phó Gerwin Gunther. Hai ngài ấy sẽ hướng dẫn cho cô kể từ bây giờ.

Sophie cúi đầu:

- Mong... mong được mọi người chỉ bảo thêm.

Korda khoanh tay, dáng người cao gần hai thước, các bắp thịt cuồn cuộn bên dưới lớp áo phông đen như muốn dìm c·hết kẻ yếu ớt.

- Để xem nào - Korda nhận xét - Cô có thể làm cái quái gì với thứ ồn ào đó nhỉ? Chẳng hiểu sao một con gà mái như cô lại muốn gáy cơ chứ?

Sophie nghẹn cứng họng.



- Anh làm sao đó chứ - Gerwin nói - Tôi thấy ngầu vãi chưởng ra.

Thanh niên tóc xanh, người gầy hơn Korda, dáng đứng thẳng, quần áo gọn gàng, có vẻ là dân có học thức.

Bịch!

Tiếng vật nặng chạm xuống đất làm mọi người chú ý.

Trước mặt họ là một cô gái với vóc dáng nhỏ nhắn, chiều cao chỉ hơn cái cũi sắt ở bên cạnh nửa đầu. Mái tóc ngắn màu bạc, đôi mắt vàng rực rỡ, chân mày rậm trông có phần hơi hung dữ.

Cô nhóc đưa tay gõ “cạch cạch” vào song sắt:

- Tìm khắp kho rồi, còn mỗi cái này.

Anna chống cằm:

- Vậy tôi sẽ báo với Hội để bổ sung thêm.

- Làm phiền cô.

Cô nhóc ấy bước đến gần, nhìn sang Sophie:

- Ai đây?

- Thành viên mới - Gerwin tươi cười - Trước đó tôi có nói rồi đấy, nhỏ.

- Đã bảo là bỏ ngay cách gọi đó đi. Tôi lớn tuổi hơn anh đấy, đồ khốn!

Vì là tiếng Narwhal nên Sophie không biết sao Gerwin lại bật cười với giọng điệu tự mãn rồi quay sang nhìn mình.

- Đây là Sarah Silber. Như cô thấy đấy, Nhỏ thuộc tộc Người Lùn.

Nhìn xuống đôi mắt vàng nhỏ bé bên dưới, Sophie đặt tay lên ngực:

- À... Sophie Sergent ạ. Cô nói tiếng Grypus được chứ?

Vểnh tai nghe hết câu, cô người lùn đưa tay chống hông nhìn sang Gerwin:

- Cô ta nói gì vậy?

- À, em nó hỏi Nhỏ biết tiếng Grypus không - Gerwin xác nhận.

- Nói “không” giúp tôi đi.

Thở một hơi dài, Gerwin thay cô ấy nói với Sophie:

- Hơn hai mươi mấy quanh quẩn bên lò lửa, Nhỏ không có tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài. Khoảng mấy tháng gần đây Nhỏ mới bắt đầu con đường mạo hiểm. Mong cô đừng buồn nhé!

Gerwin cười. Anh ấy chẳng hề chú ý gì đến vẻ mặt cau có của Sarah lúc này.

- Nói cái quái gì mà dài vậy?

Thấy cuộc trò chuyện của mọi người rơi vào khoảng lặng, Korda bèn lên tiếng:

- Gerwin lấy ngựa đi - anh chỉ vào cái cũi sắt - Sophie đem cái đó lên xe.

- Tuân lệnh.

- Vâng, thưa ngài.



Trước khi Sophie rời đi, Anna bên cạnh cũng kịp nhắn nhủ:

- Cố lên nhé.

- Vâng. Cảm ơn cô.

Nữ lễ tân gật đầu rồi nói với mọi người:

- Vậy thì... em giao cô ấy lại cho các anh nha?

Gerwin vẫy tay:

- Được. Cứ tin bọn anh.

Anna từ biệt cả nhóm rồi nhanh chân quay về phía cầu thang trở lên trên hành lang. Trong khi đó, Sophie nắm lấy hai song sắt nhấc bổng cái cũi lên. Korda với lấy chiếc khoác xám đang treo trên xe rồi mặc vào người. Sarah thì đeo cây búa tạ vào lưng. Còn Gerwin, anh đội chiếc mũ hình chóp vành rộng màu đen lên đầu, bước đến chuồng ngựa, dõng dạc:

- Ông chủ ê! Cho một em đủ sức cân năm người nào.

...

Chiến Đấu và Chinh Phục - Hội Mạo Hiểm, Svr. Sophie Sergent...

Chuẩn bị xong, Sophie cùng Korda, Gerwin và Sarah rời khỏi thủ đô, từ chốn đông người tiến đến vùng rừng rậm hoang vu phía bắc.

- Cả đội - Korda nói - Do có người mới đến nên tôi sẽ nhắc lại: ủy thác lần này đến từ Kỵ Sĩ Đoàn, yêu cầu là bắt sống một con yêu tinh, chủng loại là Hob.

- Mong là cái hang đó còn dùng được - Gerwin nói.

- Cái đó tùy vào tân binh.

...

Lá cây “xào xạc” chim muông “ríu rít” khiến từng bước chân bỗng trở nên nhẹ nhàng. Giữa rừng cây cối um tùm, hiện tại bên cạnh Sophie là người đội trưởng, Korda.

- Chú ý các lùm cây - Korda nói - Chúng thường hay tìm những nơi đó để đào hố - anh ta hất đầu - Sang bên kia đi. Phát hiện được gì thì hãy báo với tôi.

- Tôi hiểu rồi.

Quay người, Sophie nhanh chóng tản ra xa khỏi đôi mắt đỏ rực lạnh lùng có phần hơi đáng sợ ấy. Cô gái vừa đi vừa dùng gậy gạt những bụi rậm, nhánh cây bên dưới. Mặt đất ẩm, lá xanh tươi, tìm mãi cô vẫn chưa thấy gì khác lạ.

- So... Cái gì quên rồi? Này! - tiếng Korda từ phía sau.

- Vâng!

Sophie dừng việc tìm kiếm lại, cô nhanh chân bước theo mệnh lệnh trở về với màu áo xám ấy.

- Ngài gọi tôi? - Sophie hỏi.

- Chưa được nửa ngày mà tôi đã quên mất tên cô rồi - Korda tự trách mình.

- Sophie ạ - cô chậm rãi.

- Xin lỗi. Già cả rồi... lẩm cẩm.

- Ở Gallus mọi người hay gọi tôi là Sop.

- Sop ư? - Korda chống cằm, nghi hoặc - Tên kiểu quái gì vậy?

- Lúc đó tôi cứ nghĩ là họ gọi tắt - Sophie cười ngượng - Nhưng, bây giờ thì... quen rồi.



Không nghĩ ngợi gì thêm, Korda nhấc chân vạch bụi cây bên cạnh mình ra. Một mô đất nhỏ tơi nằm bên dưới, anh ta cầm gậy thọc vào đó, bới lên.

Được hai ba lần, Sophie nhăn mặt, đưa ngón tay lên che mũi. Nhìn sang bên cạnh, người thanh niên đang chau mày đó nhếch miệng:

- Thường thì tôi sẽ xông thẳng vào hang. Nếu không đủ tự tin thì cô có thể trinh sát một vòng.

- Vâng - Sophie gật đầu - Tôi nhớ rồi.

- Yêu tinh có thể dùng chất thải của mình để tạo ra độc đấy. Chúng có thể bôi lên dao, kiếm và cả mũi tên. Nếu không dùng thuốc giải kịp thời thì cô sẽ về với Thánh nữ ngay.

- Tôi sẽ chú ý.

Korda gật gù:

- Được rồi, tập trung lại chỗ Gerwin thôi. Hai người họ chắc đã chuẩn bị xong.

- Vâng, thưa ngài.

...

Theo chân người thanh niên, Sophie tiến đến một khoảng rừng thưa được ánh nắng chiếu rọi. Phía xa, hai bóng dáng quen thuộc đang ngồi dưới một cái hang nhỏ.

Ở ngoài, Sarah đang căng dây thừng vào hai cọc gỗ dưới đất. Còn bên trong, Gerwin chất một đống củi khô xong liền phủ lớp rơm lên đó, anh ấy cầm lên hai viên đá lửa đánh cạnh vào nhau. Sau vài cái thì khói từ dưới chân bốc lên, Gerwin vội quay người lom khom chạy ra ngoài.

Anh nhảy qua sợi dây:

- Hây! Korda, đến lượt anh đấy!

Trước lối đi, Korda đưa tay lên, năm ngón xòe rộng. Một vòng hoa văn rực lên, những đường tròn to nhỏ nằm lồng vào nhau, các đường thẳng từ tâm nối liền ra viền gần ngoài dày đặc như mạng nhện, tại đó hàng loạt hình vẽ ngoằn ngoèo nằm cách đều nhau theo hình tròn.

Hai mươi bốn văn tự mà người bình thường nhìn vào chưa chắc đã hiểu. Chữ cái được định hình chỉ với một đường nét duy nhất. Chúng nằm trong quyển Ma Đạo Thư, thứ ngôn ngữ mà Thánh Nữ Agen đã mang đến cho loài người, gọi là ma ngữ. Thuộc lòng hết bảng chữ này là bước đầu trong việc học tập sử dụng phép thuật.

Vòng hoa văn ma ngữ mà Korda đang thi triển xoay tròn từ từ rồi nhanh dần, không khí dần chuyển thành luồng. Gió từ lung lay ngọn cỏ đến mức thổi toàn bộ khói trắng đi ngược vào trong hang.

Korda vẫn giữ nguyên tư thế, trong khi ba người còn lại đang ngồi nép bên cửa hang. Người cầm gậy gộc, người giữ dây thừng.

Vài phút trôi qua, Sarah đang áp tai vào vách đá đột nhiên lên tiếng:

- Hob! Hob! Hob! Nó ra! Nó ra!

Korda vội lao đến ngay trước Sophie, anh ta cầm gậy lên:

- Sarah, theo lệnh cô đấy.

Mọi người im lặng, tập trung lắng nghe cô nhóc người lùn.

- Chờ đó...

Sarah cau mày:

- Chờ... đó...

...

- Làm đi.

Korda và Gerwin cùng đưa tay lên. Một đôi chân từ trong hang phóng ra ngoài và ngay lập tức vướng vào hai thanh gỗ. Cơ thể gầy gò với làn da sẫm màu cao bằng người trưởng thành ngã “bịch” xuống đất.

- Giữ nó lại! - Korda nói gấp - Mau! Mau!

Sophie cùng mọi người lao đến con yêu tinh. Hai người thanh niên lên trước khóa chặt hai tay nó, còn phía sau cô người lùn túm chặt đôi chân đang vùng vẫy dữ dội kia. Rất nhanh, Sophie luồn dây thừng qua hai cổ chân, siết chặt. Cuộn liền liền máy vòng dây quanh tay nó, Gerwin cũng nhanh tay cột gút dây lại.

Con yêu tinh gắng sức đến mấy cũng không làm gì được trước sức mạnh áp đảo của bốn nhà mạo hiểm, nó “ư” “a” những tiếng thét thật lớn. Gerwin bèn dùng dây thừng cột luôn cái miệng đó lại.

- Giờ là năm.