Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 374: Dấm chua này thực chua




Editor: Quỳnh Nguyễn

"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn là cực kỳ lo lắng, nhưng mà nhìn tươi cười nhàn nhạt trên mặt Tiếu Hàm, cô vậy mà không hiểu sao cảm thấy đã không phải hoảng sợ như vậy.

" Phía dưới xin mời học sinh lớp một sơ nhất, mang đến cho chúng ta màn kịch ngắn Anh ngữ 《 Cô bé lọ lem 》." Người chủ trì ở trên đài sau khi giới thiệu chương trình, ngọn đèn trên sân khấu nháy mắt liền bị tối sầm.

Một ánh đèn pha màu trắng xuất hiện, Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua Tiếu Hàm đứng sau lưng mình, hít sâu một hơi, mặc váy tràn đầy mụn vá trên quần áo đi lên.

Trình Chi Ngôn ngồi ở trên ghế, nhìn Tiểu Thỏ đứng ở dưới đèn chiếu, mặc dù mặc trên người đồ hóa trang cũ nát, nhưng lại căn bản không thể che hết đôi mắt ngập nước mà linh động, trong lòng cô ôm quần áo, yên lặng ngồi xổm xuống trên sân khấu, giống như là ở trên bờ sông giặt quần áo.

Lúc này lời bộc bạch (của diễn viên đối với khán giả) bắt đầu: "Long-long-ago..."

Tất cả chuyện cổ tích đều coi đây là mở đầu.

Ngay sau đó, mẹ kế Cô bé lọ lem cùng các chị gái mặc váy lộng lẫy xuất hiện.

Bởi vì là trang phục đặc chế sân khấu, phía trên váy các cô khảm đầy kim tuyến, lúc ngọn đèn chiếu rọi trên thân các cô, nháy mắt liền lộ ra cảm giác lộng lẫy.

Nhóm người giám khảo dưới đài liên tục gật đầu, bất luận kịch này cải biên như thế nào, riêng tạo hình trang phục có thể đầy đủ nhìn ra, các học sinh đã cực kỳ để tâm rồi.

Trên sân khấu, các chị gái Cô bé lọ lem cùng mẹ kế đang dùng Anh ngữ thảo luận vũ hội vương tử, trong nháy mắt, các cô liền bỏ lại Cô bé lọ lem đáng thương, chính mình đi tham gia vũ hội.

Sân khấu vốn náo nhiệt nháy mắt một mảnh hắc ám, Cô bé lọ lem đáng thương một mình lui ở trong góc, cúi đầu khóc nức nở.

Một trận tiếng nhạc êm tai vang lên, tiên nữ đỡ đầu xuất hiện, trong tay bà cầm cây gậy ma pháp, niệm niệm thần chú đối với Cô bé lọ lem, sau đó gậy ma pháp nhẹ nhàng nâng một chút, một màn kỳ tích nháy mắt đã xảy ra.

Quần áo Tiểu Thỏ mặc tràn đầy mụn vá kia, nhẹ nhàng xoay một vòng trên sân khấu, sau đó giống như thật sự có ma pháp, từ bả vai bắt đầu, váy của cô từ từ thay đổi, một vòng lại một vòng, giống như hoa sen nổi lên trên mặt hồ, váy vốn cũ nát không chịu nổi vậy mà dần dần biến thành váy màu xanh da trời xinh đẹp, đèn pha chiếu vào trên váy của cô, làn váy của cô phản xạ ra ánh sáng ngọc lóng lánh trong sáng.

Trong nháy mắt đó, cô giống như bươm buớm phá kén hiện ra xinh đẹp mà mê người, lập tức liền hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Bên trong Đại Lễ Đường im ắng, tất cả mọi người bị một màn trước mắt này kinh sợ.

Rõ ràng một giây trước quần vẫn là áo bẩn cũ nát không chịu nổi, rốt cuộc là làm như thế nào trước mặt nhiều người như vậy nháy mắt biến thành váy lễ phục màu xanh xinh đẹp?

Đôi mắt Trình Chi Ngôn trong suốt yên lặng nhìn chăm chú vào người trên sân khấu.

Cô dưới ánh đèn, làn da trắng nõn bóng loáng giống như trứng gà lột vỏ, mắt to trắng đen rõ ràng vụt sáng nhìn người xem dưới võ đài, trên nét mặt mang theo một tia cười khẽ vui sướng, tràn đầy đều là cô gái trẻ chờ mong.

Anh vẫn cảm thấy Tiểu Thỏ của anh đáng yêu, nghịch ngợm, cho đến giờ phút này cuối cùng anh mới phát hiện thì ra cô cũng là xinh đẹp, là mê người.

Cô bé lọ lem có váy xinh đẹp, vội vàng ngồi trên xe ngựa bí đỏ tròn vo, hướng tới phương hướng tòa thành đi qua.

Ngọn đèn trên sân khấu nháy mắt sáng lên toàn bộ, Tiếu Hàm mặc lễ phục của vương tử nước Anh xuất hiện tại trung tâm sân khấu.