Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly

Chương 321: Em dám nói đồng ý thử xem






"Được rồi, vậy chúng ta tìm nơi nào ngồi một chút đi.Bây giờ cũng đâu trèo tường vào trường được đâu? Anh không phải sẽ muốn đứng chết cóng ngoài này đấy chứ?"

Quân Vân nói rồi đưa hai tay lên ôm lấy vai mình.

"Vậy đi đâu đây?"

Lạc Phàm là lần đầu tiên cúp học, cho nên anh cũng đau biết giờ này nên đi đâu đâu.

Quân Vân đưa mắt nhìn qua một lượt hai bên đường rồi nói: "Đến cửa hàng tiện lợi đi.Em muốn mua chân gà"

"Ăn mấy cái đó nhiều không tốt đâu"

Lạc Phàm liền lên tiếng phản đối.

Lần trước Hinh Ninh đã chỉ cho anh biết mấy đồ đóng gói kiểu đó độc hại thế nào rồi, cho nên anh cũng đâu thể nhắm mắt cho qua việc Quân Vân cứ ăn uống tùy tiện như vậy được? "Em đâu có ăn nhiều lắm đâu.Mỗi lần em mua có vài chục cái thôi.Đi, anh đừng có quản em như mẹ kiểu đó nữa"

Quân Vân nói rồi lôi tay Lạc Phàm đến cửa hàng tiện lợi.

Quả nhiên vừa vào bên trong nhiệt độ ấm áp liên khiến cơ thể cả hai dần ấm lên.

"Em muốn uống cà phê sữa.Anh đi lấy giúp em đi.Em đi mua chân gà"

"Được."

Lạc Phàm cũng không từ chối mà đồng ý đáp ứng yêu cầu của Quân Vân.

Anh đi lấy hai cốc cà phê nóng rồi trở lại chỗ ngồi.

Đài dự báo đêm nay sẽ có tuyết rơi, cho nên hiện tại bên ngoài trời đang rất lạnh.

"Anh nên cảm ơn em đó.Nếu không phải vì giúp anh thì hiện tại em đang ngồi trong trường cảm nhận cảm giác ấm áp của máy sưởi rồi"

"Anh đã giúp em bao nhiêu việc từ trước đến nay chứ? Vậy mà bây giờ em lại đi so đo với anh sao? Con nhóc không có lương tâm này."

Lạc Phàm gõ nhẹ lên đầu Quân Vân một cái, Quân Vân cũng đem đến một cái bánh sandwich cho anh.

"Anh ăn đi.Để dành sức lát nữa đi chiến đấu.Biểu hiện của anh lát nữa phải thật tốt đấy, nhất định phải ra dáng một người bạn trai.Làm chị ấy ghen cho bằng được"

"Nhóc con, thật ra anh cảm thấy cách này của em không hữu hiệu đâu.Hinh Ninh không phải mẫu con gái thích ghen tuông lồng lộn đâu.Lần trước người bám lấy anh, cô ấy cũng đâu có thái độ gì gay gắt"

"Vậy ra tên chị dâu là Hinh Ninh sao? Lần trước là do anh đấy cô gái kia ra, chị ấy đương nhiên biết đó không phải bạn gái anh rồi.Chứ anh thử trước mặt chị ấy ân ân ái ái với một cô gái khác xem, thể nào chị ấy cũng tức nổ đom đóm mắt"

Quân Vân vừa cười vừa nói, bộ dạng đắc chí cùng tự tin quá mức này quả thật rất dễ thuyết phục người ta tin tưởng.

"Còn rất lâu mới đến buổi chiều đó.Bây giờ mới sắp đến giờ trưa thôi, em không phải định ngồi đây đến hết buổi đấy chứ?"

Lạc Phàm híp đôi mắt phượng quay sang nhìn Quân Vân.

"Không, ăn no rồi thì em về nhà đây.Anh làm gì thì làm đi, đến lúc chị dâu tan học thì gọi em đến trước ba mươi phút là được"

"Nhớ thanh toán tiền đồ ăn cho em đấy.À, áo này anh mặc vào đi.Em không muốn mang tiếng là ngược đãi anh họ đâu"

Quân Vân nói rồi trả lại áo khoác cho Lạc Phàm rôi mở cặp ra lây áo khoác của mình mà mặc vào rồi nhanh chóng đi ra khỏi cửa hàng tiện lợi.

Lạc Phàm nhìn theo bóng lưng của Quân Vân, anh đứng hình mất một lát.

Vậy mục đích con bé kia kéo anh vào đây bằng được chỉ là để anh trả tiền đồ ăn cho nói thôi sao? Cái đồ cơ hội này.

Lạc Phàm uống hết cốc cà phê kia rồi mặc áo khoác vào mà đứng lên đi thanh toán.

Bây giờ phải trèo tường mà vào trường thôi.

Chứ cứ lang thang ở bên ngoài thế này thì biết bao lâu mới đến giờ tan học vào buổi chiều đây chứ? Lạc Phàm nghĩ rồi nhanh chóng đi đến trường.

Quả nhiên thời gian học ở trường trôi đi rất nhanh.

Chỉ học có mấy tiết thôi mà đã sắp đến giờ tan trường rồi.

Lạc Phàm nhìn lên đồng hồ treo tường trong lớp rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Quân Vân đến.

Quân Vân đang ngồi cắn hạt dưa trong phòng, nhận được tin nhắn từ anh họ liên nhanh chóng bật dậy trang điểm sơ qua rồi mặc áo khoác dày vào mà bắt taxi đến trường của Lạc Phàm.

Chờ đợi tầm mười lăm phút sau thì Lạc Phàm cũng đi ra.

Quân Vân vừa nhìn thấy anh liền đánh mạnh vào vai anh một cái: "Em đứng chờ anh tê hết cả chân rồi.Anh phải mua một bịch chân gà lớn để bồi thường cho em"

"Là em bảo anh kêu em đến sớm mà? Bây giờ ở đó kêu ca trách móc anh gì chứ?"

"Anh!"

"Đi thôi, em không thèm so đo với anh.Đâu, đến trường chị dâu đi, chỉ cho em đối tượng mà anh nhắm trúng. Để xem nhan sắc xinh đẹp đến cỡ nào"

"Chắc chắn xinh hơn em, cũng tài hơn em"

Lạc Phàm không tiếc lời ca ngợi Hinh Ninh, cũng không để ý đến sắc mặt Quân Vân sau khi nghe anh nói đã đen đến cỡ nào.

"Đấy chỉ là đẹp trong mắt anh thôi.Con mắt của người đang yêu, ai mà tin được chứ?"

"Cô ấy là nữ thân khoa xã hội của trường Bắc Dạ đó.Nhưng thế nào? Mọi người đều gọi như thế, em thì có ai khen?"

Lạc Phàm nói rồi nâng môi cười nhìn qua phía Quân Vân.

Cô bé lúc này đã tức đến đỏ bừng mặt mũi.

Mười mấy năm sống trên đời, đây là lần đầu tiên có người dám sỉ nhục nhan sắc trời sinh mỹ lệ của cô đó.

Cho nên hỏi làm sao mà Quân Vân không thấy tức cho được.

"Em đi về.Em đã xấu như thế thì làm sao giúp được gì cho anh"

Quân Vân ôm một bụng tức định rời đi.

Nhưng còn chưa đi được mấy bước thì sau lưng cô đã vang lên tiếng nói của Lạc Phàm: "Vậy à? Vậy mà anh còn vừa định mua cho ai đó hai bịch chân gà lớn.Xem ra người ta không cần rồi"

"Hay là mua ba bịch nhỉ? Bốn bịch cũng ổn, không vấn đề gì"

"Vậy em muốn năm bịch"

Quân Vân rất nhanh chóng đã bị đồ ăn ngon mua chuộc, mau chóng quay người lại rồi cười tươi rói nhìn Lạc Phàm: "Mau đi thôi, đánh nhanh thắng nhanh.

Em sẽ cho anh biết em gái anh lợi hại thế nào."

Hai người nói rồi nhanh chóng đi tới trường Hinh Ninh.

Đứng đợi một lúc mà chẳng thấy cô ra, Quân Vân bắt đầu mất kiên nhẫn nói: "Này, không phải anh nhầm trường đó chứ? Người đâu? Làm sao em không thấy?"

Giúp anh là phụ, mục đích chính của Quân Vân hiện tại chính là muốn xem xem cô gái kia xinh đẹp như thế nào mà lại có thể khiến cho anh họ cô say như điếu đổ đến như thế.

"Vào trường xem xem."

Lạc Phàm chờ đã mười lăm phút vẫn chưa thấy người, cho nên anh cũng có chút nôn nóng.

Mẹ dù sao cũng bảo anh hôm nay dẫn Hinh Ninh về nhà ăn cơm, cho nên anh nhất định phải gặp cô cho bằng được.

"Hinh Ninh, tớ thích cậu, làm bạn gái của tớ đi"

"Đồng ý đi, đồng ý đi"

Sân trường lúc này đột nhiên trở nên xôm tụ.

Hinh Ninh ngơ ngác đứng giữa một vòng người không hiểu rốt cuộc đang có chuyện gì xảy ra, cái cậu bạn này lần trước viết thư cho cô, không phải cô đã từ chối rồi à? Làm sao còn chưa bỏ cuộc mà chuyển qua tặng hoa cho cô thể chứ? Lại còn tỏ tình giữa chốn đông người như này nữa.

"Hinh Ninh, tớ đã thích cậu từ rất lâu rồi.Cậu cho tớ một cơ hội được ở bên cạnh cậu có được không? Tớ xin hứa sẽ là người yêu cậu nhất, cũng sẽ đối xử tốt với cậu nhất"

"Nữ thân, đồng ý đi"

Đám đông đứng xung quanh không ngừng hò reo, khiến cho cô cảm thấy vô cùng bối rối.

"Tớ...

"Em dám đồng ý, anh liền cạo trọc đầu hắn ta"

Hinh Ninh còn đang phân vân chưa biết nên xử lý chuyện này như thế nào mới tốt thì sau lưng cô đã vang lên một thanh âm quen thuộc.