Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly

Chương 73






Lạc Anh hơi nhướn mày, một đôi mắt đen mị hoặc nhìn chằm chằm vào cô.

“Em không?

Đương nhiên cô không muốn. Trải qua một đêm xuân nồng nhiệt, cô cũng hiểu rõ thế nào là tình cảm mãnh liệt của Lạc Anh đối với mình. Nhưng cô đang vô cùng khó xử, bởi lẽ cô

vẫn chưa gom nhặt đủ tự tin.

Lạc Anh đương nhiên đủ thông minh để nhìn thấu được suy nghĩ tự ti này của Tịch Ly thông qua ánh mắt cô, anh kéo cô vào trong lồng ngực mình, dùng hơi ấm của bản thân để trấn an cô:

“Sẽ không sao đâu, ở bên cạnh anh, em không cần phải bắt mình trưởng thành là m gì cả.

Đàn ông tốt sẽ biến phụ nữ thành trẻ con, em chưa nghe qua sao? Cho nên em chỉ cần vĩnh viễn ở lại bên cạnh anh, sẽ không rời xa anh, để anh cưng chiều em nhiều một chút là được rồi”

Có nhiều khi Tịch Ly thực sự cảm thấy, không biết kiếp trước bản thân đã tích được bao nhiều phước đức, tích nhiều đến cỡ nào mà kiếp này ông trời lại cho cô gặp được người đàn ông này, lại còn may mắn có được trái tim anh. “Nhưng kĩ năng khiêu vũ của em không được tốt lắm đâu” “Không thành vấn đề, em chỉ cần ôm lấy anh là được. Còn tất cả mọi chuyện, hãy cứ để anh lo”

Nhìn thấy anh chân thành như vậy, Tịch Ly chỉ có thể thở dài sau đó miễn cưỡng gật đầu

đồng ý với anh:

“Được.”

“Tốt, em đưa em về nhà”

Ngồi trên xe một thời gian, cuối cùng hai người cũng về được tới biệt thự Lạc Gia.

Lạc Anh lịch thiệp mở cửa xe, sau đó bể cổ vào trong nhà.

“Em lên phòng nghỉ ngơi một chút đi, anh đã chuẩn bị. Tối nay anh nhất định sẽ biến em trở

thành người xinh đẹp nhất”

Lạc Anh hôn lên trán cô rồi rời đi, Tịch Ly cũng rất ngoan ngoãn lên lầu gội đầu tắm rửa sau đó sấy tóc qua loa rồi nằm xuống nệm.

Qua thêm một lúc nữa, Lạc Anh đẩy cửa bước vào, nhìn lên chiếc giường lớn liền thấy cô gái của mình đã ngủ say.

Anh tiến đến trước giường quan sát dáng vẻ đang say ngủ của cô, cảm thấy đáng yêu không chịu được. Lạc Anh đưa tay ra vuốt vuốt mái tóc cô, cảm thấy nó vẫn còn hơi ẩm ướt liền nhíu mày. Cô gái này sao lại có thể qua loa như vậy, nếu lỡ như bị ốm thì sao? Cô là người phụ nữ của anh, coi như không vì bản thân mình thì cũng nên chú ý vì anh chứ? Lạc Anh tiến tới mở cửa tủ đồ, đem máy sấy ở kệ cao nhất lấy ra, cắm vào ổ điện rồi lay cô tỉnh dậy.

“Bảo bối, thức dậy nào?

“Hưm..”

Tịch Ly bị âm thanh trầm ấm của anh đánh thức, dùng tay dụi dụi mắt, sau đó từ từ mà ngồi dậy.

“Anh chuẩn bị xong rồi sao?”

“Ừ, đã xong. Nhưng trước tiên, để anh sấy khô tóc giúp em đã Lạc Anh chỉnh cô ngồi đưa lưng về phía mình, sau đó nhấn nút khởi động máy sấy, âm thanh vù vù kèm theo đầu tóc được sấy khô quả thật khiến cô tỉnh ngủ, tinh thần cũng trở

nên khoan khoái.

Sau khi sấy khô tóc giúp cô xong, Lạc Anh đem chiếc hộp lớn ban nãy mình đem theo vào

đang đặt ở trên bàn đưa cho Tịch Ly, âm thanh cưng chiều nói: “Em thay bộ đồ này vào đi, chúng ta chuẩn bị xuất phát” Tịch Ly tỉnh ngủ nhìn Lạc Anh đã ăn vận tây trang gọn gàng, rồi nhìn lại bản thân có chút

thanh thuần đơn giản liền nhanh chóng gật đầu, đón lấy cái hộp màu trắng trên tay anh:

“Được.” Lạc Anh rất phối hợp tự giác đi ra khỏi phòng, cho cô không gian riêng tư để sửa soạn.

Trước lúc đi ra khỏi phòng còn không quên ân cần căn dặn cô: “Nếu có gì cần giúp đỡ, cứ trực tiếp gọi anh vào nhé, anh đứng bên ngoài cửa” “Anh không được đẩy cửa ra nhìn lén em thay đồ đâu đấy” Tịch Ly hài hước cười trêu đùa anh. “Nếu như em đã muốn anh nhìn em đến vậy, anh không ngại ở ngay trong phòng này giúp

em thay trang phục đầu”. Lạc Anh rất không khách khí đáp lại cô.

“Được rồi, được rồi, anh ra ngoài nhanh đi”.