Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly

Chương 84






Tính cách của

anh, suốt thời gian chung sống qua, cô cũng đã nắm được vài điểm khách quan kha khá rồi. “Vậy xin anh nương tay với em một chút nhé, anh Lạc!” Anh Lạc? Đây là lần đầu tiên Lạc Anh nghe Tịch Ly gọi mình như vậy, quả thật bản thân

anh cảm thấy hơi phấn khích. Đúng vậy. Chỉ là... “Hơi” phấn khích một chút xíu xiu xiu thôi.

“Lạc Lạc Anh!”.

Tịch Ly đang mải mê say đắm nhìn anh, đột nhiên cô phát hoảng lên khi thấy có thứ gì đó ấm nóng rơi xuống mà mình, lay tỉnh ý thức đang mơ hồ của cô, ngước mắt nhìn lên nhìn lên liền thấy mũi Lạc Anh đang chảy máu. “Trời!”

Tịch Ly hoảng hốt ngồi bật dậy, chạy tới cạnh bàn đem giấy lau đến cho anh. “Đừng có ngửa mặt lên, anh cứ để cho máu chảy ra đi. Để nó chảy ngược vào trong như thể không tốt đâu”.

Tịch Ly vô cùng lo lắng nhìn máu mũi Lạc Anh đang chảy ra, tuy máu mũi chảy không nhiều, nhưng cũ đủ làm cho cô tá hỏa.

Bất ngờ này qua đi, Tịch Ly còn đang hơi vui mừng vì rằng anh nhất định sẽ vì chuyện này mà mất hứng thì Lạc Anh đã nhanh chóng mặt dày đè lên cố, giống như nắm thóp được cô mà cười vô sỉ nói: “Thế nào? Cảm thấy rất vui vẻ sao? Cho rằng đêm nay anh sẽ tha cho em sao, nghĩ rằng mình thoát được khỏi anh rồi?”

Lạc Anh khơi cằm cô lên, nhìn chằm chằm vào đôi con người của Tịch Ly đang đảo loạn. Biết làm sao được? Giờ phút này ngoài lươn lẹo đảo mắt ra, cô cũng đâu biết nên đối đãi

với Lạc Anh như thế nào?

Là chính mình chấp thuận sẽ cho anh ăn no, bây giờ không lẽ lại nuốt lời lật lọng, cầm lấy đèn ngủ đánh ngất anh rồi bỏ chạy hay sao? Không thể được! Cô là một người có lương tri, Tịch Ly cô tuyệt đối sẽ không làm ra trò nuốt lời trắng trợn như vậy được. “Bị anh nói trúng tim đen rồi đúng không?” Lạc Anh không chần chừ cúi người hôn lên môi cô, đồng thời đem vật đã sớm căng cứng kia đột ngột tiến vào bên trong cô.

"A!"

Hạ thân đột nhiên được lấp đầy làm cho Tịch Ly kêu lên vì kinh ngạc, theo đó cũng là âm

thanh gầm gừ thỏa mãn của Lạc Anh. Tất nhiên là đối với những người yêu nhau, chuyện gì nên đến rồi cũng sẽ đến rồi. Tịch Ly không biết mình đã trải qua đêm đó như thế nào, chỉ biết khi cô mở mắt ra đồng hồ treo trường đã chỉ sau giờ tối ngày hôm sau.

Ôi mẹ ơi! Vậy là cô đã nằm ngủ li bì được gần một ngày trời rồi sao? Cô cựa quậy người, vừa muốn ngồi dậy liền cảm giác eo nhỏ mỏi đau giống như vừa vị ai bẻ gãy. Tịch Ly cố gắng nhịn đau muốn kết vào trong nhà tắm, nhưng vừa đặt chân xuống giường một cái cả người cô đều mềm nhũn cả ra, làm cho cô ngã phịch xuống dưới sàn. Kết quả là kẻ đầu sỏ hành cô ra thế này lại chẳng thấy bóng dáng đầu, chỉ tội cho Tịch Ly phải một thân một mình lết vào trong nhà tắm, cơ thể giống như đều bị gãy vụn ra, chỉ khi

được ngâm mình trong nước nóng mới cảm thấy được thư giãn hơn một chút.

RCU

“Thím Cố, Tịch Ly đầu? Cô ấy vẫn còn chưa dậy hả?”

Lạc Anh trong bộ dạng hớt ha hớt hải chạy về nhà, nếu như hôm nay không phải việc kí kết hợp đồng vô cùng quan trọng với đối tác công ty khác, bắt buộc phải có mặt của anh thì anh nhất định sẽ ôm cô ngủ hết cả một ngày, dù cho Mộ Tuyết Dung có đến lôi đầu anh anh cũng không chịu dậy. “Vâng, vẫn chưa. Thiếu phu nhân từ sáng tới giờ vẫn chưa có xuống nhà” Thiếu phu nhân sao? Cách gọi này của thím Cổ khiến Lạc Anh cười ngu ngốc, anh cảm thấy vô cùng hài lòng khi người khác gọi cô bằng cách gọi này. Điều này chứng tỏ trong mắt mọi người, cô thật sự đã biến thành người của anh. Cố Hải có chút bất ngờ trước bộ dạng này của anh. Mặc dù bà biết từ lúc có Tịch Ly anh

trở nên yêu đời, nhưng đây cũng là lần đầu bà được chứng kiến một Lạc Anh như vậy.

Lạc Anh đột nhiên nhớ tới thím Cổ bảo cô còn chưa tỉnh, liền lo lắng mà lao vội lên phòng. Còn ở dưới nhà, Cổ Hải móc điện thoại trong túi ra, nhấn máy gọi điện cho Lạc Phu Nhân: "Alo?”. Mộ Dung Tuyết rất nhanh chóng nhấc máy trả lời. "Phu nhân ơi, bà phải mau mau trở về đây. Thiếu gia nhà chúng ta, vậy mà yêu đương vào lại trở nên giống như đứa ngốc rồi.” Cố Hải không tiếc lời nói xấu anh trước mặt Lạc phu nhân, chọc cho Lạc phu nhân tò mò

nhanh chóng muốn trở về trong nước.