Tinh Thần Châu

Chương 1247: Quả cầu thật lớn




Trước âm Dương Kính mọi người chứng kiến Tất Trường Xuân điểm chỉ thế nhưng có thể làm cho cả không gian sụp đổ, dù ánh sáng cũng có chút vặn vẹo, liền hít sâu một hơi, không thể tưởng tượng được uy lực chiêu thức kia có bao nhiêu khủng bố.
 
Chư vị cổ thần đều đang tự hỏi lòng, mình có thể chịu đựng một chiêu này hay không.
 
Dược Thiên Sầu cũng ôm Võ Lập Tuyết hôn thật mạnh, hai tay ôm lấy bờ mông tròn của nàng, ngây ngô cười nói: "Lão gia hỏa thật rất ngưu, trước sau vẫn ngưu bức như một a! Chờ sau khi làm thịt Ma Thần, ta phải nghĩ tất cả biện pháp để hắn đem chiêu này dạy cho ta, ta cũng không tin ta không học được, nếu không cho con chúng ta tiếp tục học, đứa con không được thì cháu trai, mẹ nó! Sẽ phải có một đứa thông minh hơn lão tử."
 
Chiến cuộc còn chưa kết thúc, hắn đã mặc sức tưởng tượng tới tương lai tốt đẹp, Võ Lập Tuyết bẽn lẽn thẹn thùng, đánh nhẹ vào người hắn, ý bảo bên cạnh còn có người đang nhìn thấy.
 
Hiện tại hai người có thể xem như vừa trút gánh nặng, không còn áp lực, có vẻ như đã khẳng định Tất Trường Xuân sẽ thắng chắc, làm một đám chư thần bên cạnh đều liếc mắt xem thường. Nhưng trong lòng chư thần vẫn rùng mình, nếu Duệ thắng, tên tiểu tử này ngày sau sẽ là nhân vật số một trong Thần giới, có Duệ làm chỗ dựa, mọi người chỉ sợ phải dựa vào sau lưng đứng.
 
"Ngã tức ma, ma tức ngã, kiến tâm, kiến sinh khẩu ma tâm bất mẫn, ngã tức bất diệt, ngã nhược bất diệt, ma đạo bất diệt. Thiên đạo vạn đạo, duy ngã ma đạo. Dĩ ngã ma khu, tráng ngã ma uy, xá thân thành ma, ngã đạo hà tại..."
 
Thanh âm nhè nhẹ lả lướt như tiếng muỗi, vặn vẹo biến điệu đứt quãng truyền đến, dù thanh âm thấp kém nhỏ yếu, lại phảng phất giống như ma âm rót vào tai, mọi người không sao chắn đỡ nổi, nhè nhẹ lũ lũ đâm vào màng tai đau nhức, làm tâm thần người run rẩy, mơ hồ có cảm giác thần hồn điên đảo, mặc kệ tu vi cao thấp, trong lòng đều dâng lên cảm giác tùy ma âm loạn vũ, thanh âm này thật sự là đâm vào xương cốt, làm cho người ta cơ hồ mơ mơ màng màng bất tỉnh rớt mãi vào hồng trần trụy lạc xa hoa.
 
Chư thần nhìn thấy Ma Thần đang lâm trong khốn cảnh đều cực kỳ hoảng sợ, hiển nhiên ma âm lả lướt này không phải do Tất Trường Xuân phát ra tới, mà là Ma Thần đang thi triển thủ đoạn gì, đang tuyệt địa phản kích.
 
Chư thần nhanh chóng bảo vệ tâm thần bất loạn, một khi thất thủ, bị ma âm mê hoặc chỉ sợ sẽ vĩnh viễn trụy lạc, chỉ nghe lệnh của Ma Thần, từ nay về sau trở thành tín đồ cùng kẻ hầu trung thành.
 
Bọn hắn tu vi cao thâm, có thể mạnh mẽ chống đỡ ma âm cố thủ tâm thần, Dược Thiên Sầu cùng Võ Lập Tuyết liền có vẻ có chút không chịu nổi. Hai người si ngốc mê mẩn nhìn nhau cười, ôm nhau vuốt ve lẫn nhau, hơn nữa bắt đầu cởi lấy quần áo đối phương muốn ở ngay trước mặt mọi người làm ra chuyện hòa hợp ân ái.
 
Chư thần thấy tình cảnh này, dù biết Dược Thiên Sầu là đệ tử của Duệ, không dễ dàng xảy ra sự cố, nhưng lại vô lực cứu giúp. Ma âm do Ma Thần nỉ non thật lợi hại, bọn hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình tâm thần bất loạn, làm sao rút được thời gian bảo vệ cho bọn họ.
 
Đúng lúc này, Tinh Thần Châu bên trong đan điền Dược Thiên Sầu đột nhiên bộc phát ra vạn trượng kim mang, trong khoảnh khắc đem Dược Thiên Sầu sắp rơi vào ma đạo kéo lại, hơn nữa liên tục nhấp nháy không thôi, chống ma âm xâm lấn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
 
Cả người Dược Thiên Sầu run lên, mạnh mẽ tỉnh táo lại, phát hiện mình cùng Võ Lập Tuyết đang ôm nhau nằm trên mặt đất bằng ngọc thạch. Võ Lập Tuyết thần tình ửng đỏ đang cười lôi kéo y phục của hắn, miệng không ngừng thì thầm "Ta muốn", Dược Thiên Sầu vừa định ngăn cản nàng, ai ngờ không cho nàng cởi y phục của hắn nàng liền lôi kéo y phục của mình, bộ ngực tuyết trắng liền lộ ra hơn phân nửa.
 
"Kháo!" Dược Thiên Sầu cuống quýt đè lại tay của nàng không cho nàng tiếp tục, vừa quay đầu lại nhìn đám người Bàn Long cổ thần, phát hiện bọn hắn đang toàn lực chống cự ma âm, có thể thấy được ma âm kia có bao nhiêu lợi hại.
 
Dưới tình thế cấp bách, Dược Thiên Sầu phát hiện bên trong đan điền mình lóe mạnh kim quang, trong đầu chợt lóe linh quang, thử thăm dò dùng miệng đối miệng hôn Võ Lập Tuyết. Hắn điều động kim quang bên trong đan điền độ nhập vào trong miệng nàng, tuần hoàn lui tới.
 
Ai ngờ như vậy thật sự hiệu quả, Võ Lập Tuyết triền miên quấy lưỡi hắn dần dần ngừng lại, đợi khi ánh mắt nàng trong sáng mở ra nhìn hai bên, phát hiện Dược Thiên Sầu đang cùng nàng làm ra chuyện như vậy, lập tức xấu hổ đỏ bừng khuôn mặt, vội vàng định đẩy hắn ra.
 
Dược Thiên Sầu trừng mắt, ôm chặt không buông, tu vi Võ Lập Tuyết không bằng hắn, nhất thời cũng không thể tránh thoát…
 
Thân hình Tất Trường Xuân bỗng nhiên tách ra bạch quang mênh mông, hạo nhiên chính khí trong nháy mắt xua tan tà ma xâm lấn, mạnh mẽ trành về hướng Ma Thần đang bị vây trong khốn cảnh, thất thanh nói: "Ma đạo…ngươi đã thăm dò được con đường tự lập?"
 
Người khác không biết, Tất Trường Xuân đang áp chế Ma Thần lại thật rõ ràng, chính mình lĩnh ngộ Chư Thiên kết giới tuy rằng không hoàn chỉnh, nhưng uy lực lại đủ chặt đứt tất cả thanh âm, người không biết pháp thuật này, thanh âm căn bản không thể truyền vào truyền ra, mà thanh âm của Ma Thần lại vặn vẹo biến âm, lại có thể nhè nhẹ lũ lũ truyền tới, kỳ quặc bên trong thật khó thể hiểu ra, chỉ có thể hiểu ngầm mà không thể giải thích.
 
Hắn cũng là người tự tìm con đường tu luyện, có thể cảm nhận được khí tức của người tự lập con đường cho riêng mình. Giờ này khắc này hắn lại phát hiện Ma Thần càng cao hơn hắn một bước, đã chạm tới cánh cửa ma đạo chân chính, đợi thêm một thời gian tiến bước, sẽ dùng thân lập đạo trở thành thủy tổ, một khi trở thành Ma Tổ, sức khủng bố người ngoài không thể tưởng tượng.
 
Đến lúc đó sẽ trường sinh bất diệt, dù bị hủy diệt, cũng giống như lời ngâm của Ma Thần, ma tâm không mất, ta sẽ không diệt. Chỉ cần trong lòng bất cứ sinh linh nào có ma chướng, hắn tùy thời đều có thể sống lại, chân chính thọ cùng trời đất.
 
Uy áp của Tiểu Chư Thiên kết giới lại bị lực lượng cường đại trên thân hình Ma Thần phát ra gạt mở, thân thể bị đè ép rút nhỏ vài vòng của Ma Thần dần khôi phục.
 
Ma Thần hắc hắc âm hiểm cười ngẩng đầu nhìn lên, phát ra thanh âm kiệt kiệt nói: "Bản thân ta đúng là xem thường ngươi, không ngờ lại có thể nhìn ra được con đường tu luyện của ta, xem ra ngươi cũng là một nhân vật không chịu thiên ước thúc, vốn còn muốn lưu ngươi một mạng để nhục nhã tên Đạo tự cho là đúng kia, hiện tại xem ra không thể lưu lại một người rất có thể sẽ trở thành vật chướng ngại đối với ma đạo của ta, nếu không sẽ đời đời kiếp kiếp dây dưa không ngớt."
 
Hắn tụ lực đã lâu, thấy thời cơ đã đến, song chưởng đột nhiên hé mở rộng "Oanh" một tiếng nổ vang kinh thiên động địa nở rộ trong tinh không mênh mông, Tiểu Chư Thiên kết giới trong nháy mắt hỏng mất.
 
Trong phút chốc, tinh cầu ngay phụ cận cũng bị lực lượng cường đại chấn bay hỗn loạn, trong hư không xuất hiện một hắc động cực lớn ở sau lưng Ma Thần, vô số không gian loạn lưu sinh ra hấp lực cường đại, đem những mảnh vỡ tinh tế xung quanh hút vào từng chút, dù ánh sáng của nhật nguyệt tinh thần cũng bị cắn nuốt bên trong.
 
Trong miệng Tất Trường Xuân phun ra một ngụm máu tươi, nháy mắt bị đánh bay, đương trường bị thương…
 
Mất đi ma âm, tất cả mọi người trong Ngọc Thần cung đều hồi phục lại, ai ngờ nhìn thấy một màn này, thoáng chốc toàn bộ sợ ngây người, trong đầu đều trống rỗng, khẩn trương tới mức quên đi ai thua ai thắng sẽ như thế nào, chỉ ngơ ngác nhìn lên một màn kia, dù là đám người Bàn Long cổ thần cũng chưa từng kiến thức qua một màn như thế.
 
m Dương Kính chỉ còn hiện lên hình ảnh Ma Thần, không biết Tất Trường Xuân đã bị đánh bay đi nơi nào, diện tích trong âm Dương Kính tựa hồ không thể giám thị hai người ở vị trí cách quá xa nhau.
 
Nhưng tạo hóa thật thần kỳ, luôn có chuyện không thể tin được phát sinh. Trên âm Dương Kính đột nhiên hào quang xoay tròn, càng chuyển càng nhanh, nhanh chóng chiếu ra vẻ sáng rọi, độ cong hoàn mỹ đem mặt kính phân thành hai nửa, đã hình thành đồ án âm dương, bên trên là Tất Trường Xuân, phía dưới là Ma Thần, hai người mơ hồ trở thành ánh mắt của âm Dương Kính.
 
Xung lượng cường đại đánh bay tinh cầu, dưới tác dụng hấp lực thật lớn của hắc động, thế nhưng lại bay ngược trở về, một đám tinh cầu bị hắc động cắn nuốt, cứ như vậy biến mất.
 
Thân hình bị đánh bay của Tất Trường Xuân dừng lại, lại bị hấp lực cường đại của hắc động hút trở về.
 
Thân hình vĩ ngạn của Ma Thần sừng sững ngay lỗ hổng của hắc động, tóc dài, quần áo phần phật bay múa, vẫn đứng yên bất động, hấp lực cường đại của hắc động không dao động được hắn mảy may, thế nhưng không thể làm gì được hắn.
 
Mà sau lưng hắn lại chìa ra một bàn tay, vẫn duy trì động lực cắn nuốt của hắc động, có thể nói là khủng bố khiến người ta giận sôi.
 
Nhìn thấy Tất Trường Xuân từ thật xa bay trở về, Ma Thần đưa mắt nhìn, trên mặt cười lạnh không thôi.
 
Rốt cục Tất Trường Xuân lãnh hội được uy lực khủng bố của Ma Thần, không chống cự được hấp lực của hắc động, mắt thấy sắp rơi vào ma trảo, râu tóc đều dựng, dùng hết tu vi đẩy mạnh song chưởng, ngửa mặt lên trời, trong miệng sặc ra máu, chòm râu nhuốm máu, gầm lên một tiếng: "Nhất động phân âm dương, như phong tự bế, bất động càn khôn!"
 
Hải!
 
Một thái cực quang cầu trong nháy mắt bao phủ hắn, quay tròn xoay ngược lại, Tất Trường Xuân vững chắc sừng sững trong tinh không, hấp lực cường đại của hắc động thoải mái bị hóa giải, đồng dạng không thể làm gì được hắn.
 
Lại thấy Tất Trường Xuân hợp lại song chưởng, dùng tay làm ra tư thế đỡ tinh không mở ra trước ngực, ánh mắt đầy chiến ý điên cuồng, một quang cầu trắng tinh chói mắt cấp tốc điên cuồng phát ra, trong chớp mắt bành trướng còn lớn hơn vầng thái cực sáng rọi hộ quanh thân hắn, khóa lại cơ thể hắn bên trong, lại còn liên tục bảo trì xu thế tăng lớn.
 
Ma Thần đang sừng sững trước hắc động cũng sửng sốt, không nghĩ tới Tất Trường Xuân có thể chống lại được hấp lực cường đại của hắc động, đồng thời cũng cảm nhận được năng lượng khắp bốn phía vũ trụ đang điên cuồng tập trung về hướng Tất Trường Xuân.
 
Ma Thần thật không hiểu rõ đối phương rốt cục đang làm ra chiêu thức khủng bố gì để phản kích, nhưng hắn đã nhận thấy được quang đoàn kia càng lúc càng chói mắt, quang cầu đã súc tích đủ năng lượng hủy diệt đáng sợ, đồng tử đột nhiên co rút, dáng cười âm hiểm trên mặt biến mất, liền cực độ cảnh giác, đối với Tất Trường Xuân không còn chút vẻ khinh thường, trên đời thế nhưng lại xuất hiện một đối thủ đáng sợ có lực lượng ngang hàng với hắn!
 
Bên trong Ngọc Thần cung, chư thần lại thấy da đầu run lên, hai vị này đánh nhau có chút vượt ra khỏi sự tưởng tượng của bọn họ, hoàn toàn không câu nệ trong giới hạn tu vi, một công một thủ đều khủng bố đến như thế, ngươi càng mạnh thì ta càng mạnh, ngươi lợi hại ta cũng không kém, đều dùng những thủ đoạn siêu cấp mà bọn hắn chưa từng nhìn thấy trước đây. Lúc này bọn họ mới hiểu được mình và hai phần tử khủng bố siêu cấp này có chênh lệch lớn đến thế nào.
 
"Mê Tiên Chỉ sao? Quả cầu thật lớn!" Dược Thiên Sầu thì thầm một tiếng, nuốt ngụm nước bọt.
 
Tuy rằng hắn liếc mắt liền nhìn ra Tất Trường Xuân sử dụng Mê Tiên Chỉ, nhưng khi nhìn thấy đoàn quang cầu đã súc tích lớn như một tinh cầu thì nhịn không được run lên, cả người sợ hãi. Hắn không thể tưởng tượng được Mê Tiên Chỉ như vậy khi thi triển đi ra sẽ kinh khủng đến cỡ nào…