Tinh Thần Châu

Chương 642: Họa quyển




Giọng nói nghe thật thản nhiên, nhưng Hắc Trì phu nhân nghe được trái tim nhảy mạnh, cũng không biết Minh Hoàng chi thuận miệng mà nói, hay có ám chì. Nàng tráng lá gan làm vẻ xấu hổ cười nói: "Hắc Trì tự minh hiểu lấy, không có Minh Hoàng cất nhắc, sẽ không có Hắc Trì ngày hôm nay. "
 
"Ngươi minh bạch là tốt. " Thư sinh đưa lung về phía nàng phẩy tay nói: "Không có việc gì thì lui ra đi! "
 
Mục đích đi tới của Hắc Trì còn chưa đạt được, sao lại cam tâm lui ra. Hàm răng cắn cắn, đưa tay kéo sợi hắc ti trên thắt lưng, hai vai nhẹ nhàng run lên, cung trang hắc sa trên người liền trượt xuống khỏi hai bờ vai, thân thể tuyết trắng đẫy đà bại lộ ngay trong không khí.
 
Hắc Trì phu nhân chậm rãi đứng lên, trần truồng chậm rãi bước tới phía sau thư sinh, đưa cánh tay ôm bên hông thư sinh, thân thể uốn éo cọ xát nói: "Hắc Trì đã lâu không có hầu hạ Minh Hoàng..
 
"Chờ thêm chốc lát, như ngươi mong muốn. " Thư sinh khẽ cười một tiếng, trong tay múa bút liên tục.
 
Hắc Trì phu nhân vui vẻ "ân" một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía bức họa gần hoàn thành trên bàn. Chi mới thoáng nhìn, liền thấy con ngươi nàng đột nhiên co rút lại. chỉ thấy một bức họa màu sắc rực rờ tráng khoát hiện ra ngay trước mắt, một tràng diện chém giết kinh thiên động địa, vô cùng sống động hoạt linh hoạt hiện. Cuộc đại chiến đầy máu tanh, thảm liệt kinh động lòng người, theo ngòi bút thư sinh dần dần hiện ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Vô số cao thủ tiên minh hai giới vây đấu một người, người bị vây đấu ở giữa bức họa hào hùng vạn trượng, giống như sát thần, chân cười trên một con thần long màu đỏ lên ười xuống đất, khu sử vạn đạo kim mang giống như đi vào chỗ không người, hằng hà có bao nhiêu người bị hắn chém giết thành huyết vũ bay tán loạn.
 
Trong bức tranh có một bạch giáp nhân và kim bào nhân tu vi cũng cao đến dọa người, hai người gắt gao cuốn lấy người đứng trên thần long. Hắc Trì phu nhân vừa nhìn thấy bạch giáp nhân thì thân thể mềm mại hơi cứng đờ, nhất là sau lưng bạch giáp nhân có mười hai giáp sĩ đi theo, có sáu người không ngờ nàng cũng nhận thức, trong đó Ngân Giáp chính là Ngân Giáp Thiên Quân từng đẩy lui nàng khi nãy trước tiểu lâu. Mà đầu lĩnh bạch giáp nhân cùng kim bào nhân kề vai chiến đấu chính là bản thân Minh Hoàng.
 
"Đây.., đây không phải là Minh Hoàng sao? " Hắc Trì phu nhân vươn cánh tay nõn nà chì về bạch giáp nhân đang nộ chiến.
 
Thư sinh chi "ân" một tiếng, vùng lông mày cau lại, hạ bút liên tục, từng nét bút thật tinh tế ti mi, đem bầu không khí chiến đấu kịch liệt trong tranh thế hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn. Thoáng chốc sau, rốt cục đã hoàn thành một đoạn bức tranh, hắn thở phào một hơi, cầm cây bút trong tay gác sang một bên. Thần tình hắn ngưng trong xem kỹ bức họa nói: "Bao nhiêu năm rồi, một màn này một mực hồn khiên mộng nhiễu trong đầu ta, không sao xóa được. Phải vẽ đi ra cũng tốt cho hậu nhân sau này biết được câu chuyện cũ, dù sao số người biết chuyện đã không còn nhiều lắm. "
 
Phảng phất như hiện tại hắn mới có hứng thú, quay đầu lại quan sát thân thể mê người của Hắc Trì phu nhân, đưa tay xoa bóp lên bộ ngực đầy ắp. Nhưng Hắc Trì phu nhân tựa hồ bị nội dung trên bức họa hấp dẫn, chỉ vào mười hai giáp sĩ nói: "đây là mười hai đại minh tướng trong truyền thuyết Minh giới? "
 
Thư sinh khẽ gật đầu nói: "Không sai, đáng tiếc sau trận chiến ấy, mười hai đại ái tướng của ta chết trận hết sáu gã. Trong sáu gã còn lại, Hắc Giáp chết trong trận bình loạn, ngươi tiếp quản Hắc Minh đại quân chính là bộ hạ ngày trước của hắn. Hiện tại chi còn lại năm người Ngân Giáp Thiên Quân. Ngân Giáp là cận vệ của ta, vẫn luôn thủ vệ Minh Hoàng cung, tử giáp còn lại là người đứng đầu tử cung trên Minh Hoàng sơn.
 
Đều là huynh đệ đi theo ta giành chính quyền, cho nên ta phải cảnh cáo ngươi, sau đó không nên để cho ta nghe được ngươi gọi bọn họ là nô tài gì đó, bằng không ta không ngại phế đi tu vi của ngươi, đưa ngươi đến Vô Tận Hắc Nhai làm khổ sai. "
 
Cả người Hắc Trì giật mình, trách không được năm tên này bình thường không xem nàng vào mắt, nguyên lai bọn họ là một trong mười hai đại minh tướng trong truyền thuyết của mình giới. Bất quá vậy thì đã sao, truyền thuyết luôn sẽ có một ngày bị thay thế.
 
"Hắc Trì biết sai rồi, ta thật không nghĩ tới bọn họ là mười hai đại minh tướng đi theo Minh Hoàng trong truyền thuyết. Ta còn cho rằng mười hai đại minh tướng đã sớm ngã xuống! " Thân thể mềm mại của Hắc Trì phu nhân ườn ẹo trong lòng thư sinh, có chút ủy khuất nói: "nhưng bọn họ biết rõ ta là nữ nhân của ngài, còn không có sắc mặt dễ chịu với ta, rõ ràng không xem Minh Hoàng ngài vào trong mắt. "
 
Thư sinh vuốt ve bờ mông trơn tuột của nàng cười nói: "Người không biết không tội, chuyện quá khứ ta sẽ không truy cứu nữa. Còn nữa, bọn họ theo ta nhiều năm, không có công lao cũng có khổ lao, ngươi ở trước mặt bọn họ bãi tư cách thật sự còn quá non, nên nhẫn thì phải nhẫn, bất quá chỉ là do mặt mũi của ta, ngươi lại không có thiệt thòi gì. "
 
"Ta nghe lòi Minh Hoàng. " Thân thể mềm mại của Hắc Trì phu nhân lại ườn ẹo, sau đó chì kim bào nhân cùng sóng vai chiến đấu với Minh Hoàng nói: "Hắn là ai vậy? Không ngờ lại có tu vi kinh khủng như thế? "
 
"Tiên giới Kim Thái, nga! Cũng là Tiên Đế trong miệng các ngưoi, tên là Kim Thái. " Thư sinh cười nói.
 
"Tiên Đế? " Hắc Trì nhịn không được kêu lên kinh hãi, chỉ vào người cười rồng bị vây đánh nói: "Hắn bị vây công... " Câu kế tiếp cũng không nói ra, sợ làm tổn thương mặt mũi Minh Hoàng.
 
Ánh mắt thư sinh ngưng trọng nhìn người cười rồng trong bức họa, thần tình túc mục, chậm rãi nói: "Hắn đến từ một nơi bị phong ấn.. , cho tới bây giờ ta và Kim Thái vẫn không nghĩ ra, hắn ở đâu xuất hiện. Hắn tên gì cũng không ai biết, trước đây chưa từng nghe nói qua có nhân vật này, hắn tự xưng Vạn Kiếm Ma Quân, tu vi rất cao. "
 
"Sau đó thế nào? Địa phương bị phong ấn kia là địa phương gì? " Hắc Trì phu nhân có chút hiếu kỳ hỏi.
 
"Ba! " Thư sinh mạnh tay vỗ lên bờ mông của nàng, một tay nâng cằm nàng lên nói: "Ngươi không phải nói muốn tới hầu hạ ta sao? Quan tâm nhiều như vậy làm gì? "
 
Hắc Trì phu nhân ngẩn ra, lập tức mỉm cười lộ ra lúm đồng tiền như hoa, giúp thư sinh cởi áo, hai người ngã xuống ngay tại chỗ. Xuân tình nhất thời tràn lan bên trong tiểu lâu, Hắc Trì phu nhân tận dụng hết khả năng để lấy lòng thư sinh.
 
Một trận mưa rền gió vũ qua đi, hai người ôm nhau nằm cùng một chỗ, Hắc Trì phu nhân y ôi trên người thư sinh, có chút oán giận nói: "Ngài muốn ta duy trì trật tự trong Minh giới, thế nhưng hôm nay ngay cả đại môn Minh giới đều bị người làm hư hao, lẽ nào ta không nghe không hỏi, điều này làm cho hạ nhân bên dưới nhìn ta thế nào? "
 
"Ngươi muốn nói cái gì? " Thư sinh chậm rãi nói.
 
"Chí ít cũng phải bắt người đánh cắp thu hồi lại vòng gõ cửa! " Hắc Trì phu nhân nói.
 
Ánh mắt thư sinh lạnh lẽo, liếc nàng nói: "Đã sớm nghe nói người còn chưa chết lòng phàm, vẫn còn hướng tới bầu ười xanh lam chim hót hương hoa cùng trăng sao mặt tròi sáng lạn nơi nhân gian, xem ra lời đồn đãi này không sai. Bất quá đó cũng là thường tình của con người, nữ nhân a! Đều yêu thích sinh hoạt xa hoa trụy lạc náo nhiệt, rất khó chịu với bóng tối vô tận âm u. "
 
"Minh Hoàng, ngài thực sự hiểu lầm ta rồi, cũng không biết là ai ở sau lưng vu hãm ta. " Hắc Trì phu nhân õng ẹo thân thể làm nũng nói: "Nếu như chúng ta thờ ơ, không truy cửu chuyện lần này, sau đó thật không đảm bảo sẽ có người hủy luôn đại môn Minh giới"
 
"Xem ra ý tứ của ta ngươi còn chưa nghe hiểu. " Thư sinh hừ lạnh nói: "Ta cảnh cáo ngưoi, thiên đạo tuần hoàn đều có số mệnh sắp xếp, dù là ta và Tiên Đế Kim Thái cũng không thể thoát khỏi sự ràng buộc này. Nếu như ngươi thật muốn thoát khỏi ràng buộc, trừ phi ngươi đã thành thần siêu thoát, bằng không đừng nhúc nhích quỷ tâm tư, nếu không sẽ gây cho ngươi cùng Minh giới mang đến đại tai nạn. "
 
"Thành thần? " Hắc Trì phu nhân giật mình, lập tức nịnh hót nói: "Minh Hoàng không phải đã là thần của mình giới sao! Ai dám ràng buộc ngài. "
 
"Nếu không có thứ gì ràng buộc ta, ta sao lại trốn trong bóng tối hắc ám vô tận vượt qua vô số năm tháng? Có chút đồ vật ngươi còn chưa đạt được trình tự kia ngươi sẽ không bao giờ hiểu được. " Thư sinh nhìn chằm chằm trần nhà than thở: "Có thử gọi là thiên lý tuần hoàn chung hữu báo. Thí dụ như Ma giới năm xưa..
 
"Ma giới? " Hắc Trì phu nhân vươn nửa thân trên hỏi: "Là ma đạo đã hoành hành một thời ở thời kỳ viễn cổ trong truyền thuyết? "
 
Thư sinh gật đầu nói: "Không sai. Ngay lúc đó Ma giới có bao nhiêu kiêu ngạo. Ngươi không trải qua chắc chắn sẽ không hiểu được, đối với việc này ngươi phải hiểu, hầu như Ma giới đã đem Tiên giới cùng Minh giới đè ép không ngẩng nổi đầu. Nhưng cuối cùng báo ứng thế nào? Ma giới bị phong, ma tử ma tôn còn lưu lạc tại các giới chịu nỗi khổ huyết tẩy tiêu diệt, phải trả giá vô cùng thảm trọng.
 
"Ma giới là địa phương do ngài và Tiên Đế phong ấn sao? " Hắc Trì phu nhân hỏi.
 
Thư sinh không nói phải, cũng không nói không, tiếp tục nói: "Lúc đó ta và Kim Thái chưa từng ý thức được cái gì gọi là thiên lỹ tuần hoàn chung hữu báo. Sau đó bởi vì một viên bảo châu xuất hiện tại nhân gian, tiên minh hai giới vung tay tại nhân gian, không biết làm cho bao nhiêu sinh linh trong nhân gian hồn phi phách tán, ngay cơ hội chuyển thế đầu thai cũng không có, đã gieo xuống quả đắng cho chính bản thân minh. Lúc đó ta và Kim Thái đều chì biết cướp đoạt đến đỏ mắt nên không ý thức được điều này. "
 
Ánh mắt Hắc Trì phu nhân lóe ra cẩn thận hỏi: "Rốt cục là bảo châu gì, không ngờ có thể làm cho ngài và Tiên Đế động tâm? "
 
Thư sinh không để ý nàng, giống như hồi ức một đoạn chuyện cũ khó quên, tiếp tục thì thào lẩm bẩm: "Không ai nghĩ đến báo ứng lại đến nhanh như vậy. Đúng lúc đó, Vạn Kiếm Ma Quân kia không biết từ đâu chui ra, phất lên cờ hiệu thay ười hành đạo, tru giết đến mức người người trong tiên minh hai giới đều hoảng sợ. Vì bất đắc dĩ, để tự bảo vệ mình, ta và Kim Thái liên thủ, ai biết vẫn không phải là đối thủ của hắn, còn suýt chút bị hắn bày ra một tòa đại trận vây khốn, cũng may hai chúng ta thoát được nhanh. Vạn hạnh chính là Vạn Kiếm Ma Quân quá tự đại, không cẩn thận trúng kế của Kim Thái, bị trọng thương, cuối cùng ngã xuống trên tay ta và Kim Thái. "
 
Hắc Trì phu nhân nghe được tâm trí hướng về, nàng chưa từng nghĩ đến, không ngờ còn có người ngay cả Minh Hoàng cùng Tiên Đế liên thủ vẫn không thể đánh thắng, vậy người nọ lợi hại tới tình trạng gì?
 
"nhưng sau khi Vạn Kiếm Ma Quân ngã xuống, viên bảo châu lại đột nhiên mai danh ẩn tích, tìm thế nào cũng không được, phảng phất như chì là một trò khôi hài oanh oanh liệt liệt. Như huyễn như mộng, sau khi tinh lại, ta và Kim Thái quay đầu nhìn lại nhân gian, giật nảy mình, không biết trận khôi hài này đã hại bao nhiêu sinh linh hồn phi phách tán. Đúng lúc này, thiên đạo cảnh báo, cả bầu ười nhân gian đầy u ám, hằng hà kim lôi oanh đính vô cùng uy lực truy sát ta cùng Kim Thái. May mắn chính là đôi ta đã chạy thoát trở về....