Vẻ âm trầm trong giọng nói thật đậm, làm cho người ta cảm giác hắn đang áp chế dục vọng trả thù đầy ngập trong lòng, nhưng bầu không khí này lại bị một câu nói của Tử Y làm hỏng...
"Cái gì gọi là ba ngày không đánh thì nhảy lên nhà tháo ngói?" Tử Y hiếu kỳ hỏi. Thần tình Dược Thiên Sầu cứng đờ, hắn trợn mắt trực tiếp không thèm nhìn nàng.
Văn Lan Phong cũng biểu thị mừng rỡ đối với câu nói của hắn, gấp giọng nói: "Đã như vậy, chuyện không chậm trễ chúng ta nhanh đến Linh Phương cốc."
Lộng Trúc lại nhíu mày nói: "Dược Thiên Sầu, không nên xem thường sơ ý, hiện tại Yến Truy Tinh không thể so như trước đây. Ngươi chỉ cần lộ mặt ổn định hắn, chuyện động thủ giao cho ta tới làm."
Dược Thiên Sầu hơi trầm ngâm, sau đó từ chối cho ý kiến phất tay nói: "Các ngươi đi trước, sau đó ta đi."
Văn Lan Phong và Lộng Trúc đồng thời sửng sốt, Văn Lan Phong càng sốt ruột nói: "Cùng đi thôi! Yến Truy Tinh nếu thấy ta không đem ngươi trở lại, Lộ Nghiên Thanh bọn họ sẽ gặp nguy hiểm."
Không nói như vậy còn đỡ, vừa nói nhât thời làm Dược Thiên Sâu nôi trận lôi đình. Gương mặt hắn ngoài cười nhưng trong không cười nhìn chằm chằm Văn Lan Phong lạnh nhạt nói: "Việc này có trách thì chỉ trách ta có mắt không tròng. Đã đánh giá quá cao tứ đại kỳ nhân tu chân giới, thật đúng là kỳ nhân tới mức hoàn toàn không bình thường! Ta tặng mười chậu huyết lan, các ngươi đưa cho Yến Truy Tinh cổ vũ cho ma công của hắn thêm kiêu ngạo. Ta giao phó cho các ngươi chiếu cố hai người, các ngươi cũng đưa đến trong tay Yến Truy Tinh làm con tin. Ta là tự tìm a! Ngươi đây là nhìn trúng ta không đi là không được a! Ngươi có từng đắn đo với bản lĩnh của ta làm thế nào đi gặp Yến Truy Tinh không a!"
Văn Lan Phong bị những câu nói trào phúng của hắn làm xấu hổ không biết làm sao, lúc này Lộng Trúc nhíu mày quát: "Dược Thiên Sầu, sự tình đã xảy ra, còn nói những lời vô ích làm gì. Chúng ta đi thôi! Miễn cho phát sinh phiền phức không tất yếu."
Dược Thiên Sầu hít sâu một hơi, thoáng bình phục lửa giận đầy ngập, đạm nhiên nói: "Tên vương bát đản cũng quá xem thường ta, không ngờ dám cùng lão tử chơi trò bắt con tin uy hiếp, hắc hắc! Tìm lộn đối tượng rồi...Bất quá ta và tên tiểu tử kia đã giao thủ, Huyết Độn của tên kia xác thực tà môn, ngày hôm nay nếu hắn đã dám chọc tới trên đầu lão tử, lão tử nếu không giết chết hắn cũng không thể tha thứ cho mình, huống chi ta còn có chuyện trọng yếu khác cần làm. Không nhiều thời gian bồi hắn chơi trò chơi của tiểu hài tử. Các ngươi đi trước, ta đi tìm một người giúp đỡ, nói chung lần này ta tuyệt sẽ không cho hắn tiếp tục chạy...Đừng xem ta, các ngươi đi trước, ta đi đường tắt, sẽ chạy tới trước các ngươi."
Hai người không biết nói gì, chuyện vướng tay chân như thế, người này lại còn nói là trò chơi của tiểu hài tử, kháu khí cũng không khỏi thật quá lớn đi! Bọn họ không biết chính là, hiện tại Dược Thiên Sầu chơi đùa đẳng cấp đã vượt siêu ngày xưa, trước khi hắn về đây còn đang cùng một gã tiên nhân cấp bậc Đại Tiên cùng nhau ngồi ăn uống, lại còn xuy ngưu tán gẫu, hôm nay những trò cãi nhau ầm ĩ của Hóa Thần kỳ hắn thật đúng là không có gì hứng thú.
Nghe hắn nói tiêu sái như vậy, trong mắt Tử Y hiện lên một tia thần tình sùng bái, thầm nghĩ, không hổ là đệ tử Tất lão tiền bối!
"Đi tắt?" Thần tình Văn Lan Phong co quặp một trận, vô ỷ thức ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, lẽ nào mọi người phi hành trên không trung dùng lộ tuyến không phải là cự ly thẳng tắp, còn có cự ly nào gần hơn cự ly thẳng tắp này?
Lộng Trúc cũng đăm chiêu, hắn biết Dược Thiên Sầu có một pháp thuật chạy trốn riêng tư, bất quá đối với việc Dược Thiên Sầu nói muốn tìm giúp đỡ lại không hề lý giải. Không biết người hắn muốn nhờ giúp đỡ lại là ai? Đành kéo kéo Văn Lan Phong nói: "Đi thôi! Hắn sẽ không chậm trễ hơn so với chúng ta đâu."
"Vậy..." Văn Lan Phong vẫn có điểm không tin. Tử Y đứng một bên hưng phấn nói: "Sư phụ, ta cũng muốn đi."
Kết quả chọc giận Lộng Trúc trừng lớn mắt, khiển trách: "Hai người các ngươi thành thành thật thật ở lại đây, trước khi ta trở về tuyệt không cho phép xông ra trận. Bằng không sư phụ không tha cho ngươi." Nói xong không nhìn vẻ mặt ủy khuất của Tử Y, nhìn Văn Lan Phong quát: "Đừng dây dưa nữa, đi!"
Văn Lan Phong bất đắc dĩ, cùng Lộng Trúc bắn về phía chân trời, rất nhanh hướng Linh Phương cốc bay đi...
"Huynh lại muốn đi rồi sao? Có phải sẽ rất nguy hiểm hay không?" Phù Dung có chút lo lắng hỏi.
Dược Thiên Sầu đang rơi vào trầm tư chợt hồi thần, nhàn nhạt cười nói: "Chỉ là vở hài kịch nhỏ nhặt không đáng nhắc tới, thu thập hắn chỉ là một bữa ăn sáng, không có gì nguy hiểm."
"Đều do ta vô dụng, tu vi quá thấp không thể giúp được huynh cái gì..." Phù Dung cúi đầu nhẹ giọng tự trách.
Dược Thiên Sầu cười lắc đầu, đưa tay vuốt ve khuôn mặt của nàng, một tay chỉ vào bộ vị trái tim nơi ngực, nhẹ nhàng nói: "Nàng sai rồi, kỳ thực nàng đã giúp ta rất lớn, ở chỗ này."
Hai người quên hết tất cả đứng ôm nhau, Dược Thiên Sầu hít mạnh hương thơm làm thư giãn thần kinh của cơ thể nàng, nhẹ ghé sát tai nàng ôn nhu nói: "Nghe lời Lộng Trúc tiền bối, trước khi hắn trở về không nên đi ra hộ đảo đại trận. Có thể làm được không?"
Phù Dung cười "n" một tiếng nói: "Được!"
Tử Y bị bỏ mặc một bên đang quệt môi, trong ánh mắt hiện lên vẻ ước ao thật khó che giấu.
Hai người yên lặng hưởng thụ sự ôn nhu bên nhau một lát, lúc này Dược Thiên Sầu mới đẩy Phù Dung ra, lại sờ sờ lên khuôn mặt của nàng, cười nói: "Ta đi!" Nói xong trực tiếp đi vào trong Tử Trúc Lâm biến mất...
Phù Dung nhìn thấy Dược Thiên Sầu rời đi, đưa tay lấy ra một viên Phá cấm Đan, ánh mắt kiên định xoay người hướng một trúc lâu đi tới. Tử Y hữu khí vô lực nói: "Phù Dung, ngươi lại muốn làm cương thi a!" Nàng nhìn quanh rừng trúc vắng vẻ lạnh lùng, cũng đành bỏ vào trong tu luyện... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com
Dược Thiên Sầu quay trở về gian phòng trong khách sạn, lập tức đi ra gõ cửa phòng đối diện. Thanh âm Ngạc Tiên Quân truyền đến: "Cửa không khóa."
Dược Thiên Sầu đẩy cửa ra đi vào chủ động giúp hắn khóa cửa. Ngạc Tiên Quân đang khoanh chân ngồi liếc mắt nhìn cử động của hắn, nhíu mày hỏi: "Có việc?"
"Có chút việc cần ngươi hỗ trợ được chứ?" Dược Thiên Sầu đặt mông ngồi bên cạnh nhìn hắn chờ đợi nói.
Ngạc Tiên Quân có chút ngạc nhiên hỏi: "Lẽ nào trong Hoàng Thổ thành còn có chuyện gì mà Hoàng Thiên không giúp được ngươi?"
Dược Thiên Sầu cười tủm tủn truyền âm nói: "Ta muốn đi ra Đông Cực Thánh Thổ giết một người, mời giúp ta đi theo áp trận."
"Có ý tứ? Ngươi nói rõ ràng một chút." Ngạc Tiên Quân không giải thích được nói.
Dược Thiên Sầu cau mày hừ lạnh truyền âm nói: "Vừa mới nhận được tin tức, nữ nhân của ta bị một lão cừu gia bắt cóc. Không phải ta sợ tên kia, nhưng tên này tu luyện pháp quyết rất tà môn. Lần trước giao thủ chính mắt thấy sắp giết được hắn nhưng hắn lại chạy thoát, ai biết hắn xuất ra chiêu gì gọi là Huyết Độn, lập tức mất hình mất bóng. Lần này mời hỗ trợ, chủ yếu là ở thời khắc mấu chốt giúp ta bắt lại hắn, đừng cho hắn bỏ chạy."
"Huyết Độn?" Ngạc Tiên Quân đầu tiên là ngần ra, sau đó động dung kinh ngạc nói: "Ngươi nói là pháp quyết của ma tu là Huyết Độn trong Ma Thần nhất mạch?"
"Ma Thần?" Dược Thiên Sầu ngần người, nói: "Có phải thuộc Ma Thần nhất mạch hay không ta cũng không biết, nhưng tên kia cầm cánh tay cụt tạc ra một đoàn huyết vụ, hô một tiếng Huyết Độn, người đã chạy mất bóng."
Thần tình Ngạc Tiên Quân nghiêm túc nói: "Nói như thế đúng là Huyết Độn của Ma Thần nhất mạch rồi. Mặc dù ta không có gặp qua, thế nhưng nghe Tiên Đế Kim Thái nói qua, pháp quyết này thi triển sẽ tổn thương cực lớn, mỗi khi thi triển một lần sẽ phải rơi xuống một cấp tu vi. Nói như vậy, nếu không vạn bất đắc dĩ, đương sự sẽ không thi triển ra Huyết Độn. Tu vi càng cao ma tu sẽ càng thận trọng sử dụng. Thế nhưng nếu như thi triển ra, sẽ không có người nào ngăn cản được hắn chạy trốn, trừ phi tu vi của đương sự không cao, sử xuất Huyết Độn cũng chạy không xa, mới có khả năng bị nắm lại. Bằng không trong tam giới không có người nào đủ khả năng ngăn cản, dù là Tiên Đế Minh Hoàng cũng không được."
Dược Thiên Sầu lấy làm kinh hãi nói: "Lợi hại như vậy? Vậy chẳng lẽ ta sẽ không giết được hắn?"
"Cũng không phải nói như vậy, ngay lúc trước khi hắn sử xuất Huyết Độn ngươi giết hắn trước không phải là xong." Ngạc Tiên Quân không cho là đúng trả lời một câu, lập tức có chút không thể tưởng tượng nổi nói: "Ta chỉ cảm thấy kỳ quái, nhân gian thế nào lại có người tu luyện ma công của Ma Thần nhất mạch? Theo lý thuyết thì không thể a! Nếu như nói có ma công khác lưu lại nhân gian thì ta còn tin tưởng, nhưng ma công của Ma Thần nhất mạch, chính là công pháp tu hành của lịch đại Ma Quân của Ma giới! Thế nào khả năng rơi vào nhân gian?"
Dược Thiên Sầu nhớ kỹ lời hắn nói phải ra tay trước khi tên kia sử xuất Huyết Độn, sau đó hiếu kỳ hỏi: "Lão yêu quái, gọi là Ma Thần nhất mạch là có ý tứ gì?"
Ngạc Tiên Quân sắp xếp lại ý nghĩ, giải thích: "Truyền thuyết nguyên ma tu tàn sát bừa bãi tam giới ngư long hỗn tạp cũng không cùng một chủ. Ma Thần tuy rằng được toàn bộ ma đạo ủng hộ, nhưng không có dục vọng xưng hùng ma đạo, là một tuyệt thế cường giả chỉ lo truy cầu tu hành đến điên phong. Phong thái Ma Thần tam giới đều thần phục! Trước khi hắn phi thăng Thần giới, từng tự tay ghi chép bộ công pháp tuyệt thế tu hành truyền cho hậu nhân. Gọi là Ma Điển, nhất mạch truyền thừa tu luyện Ma Điển cũng chính là hậu nhân của Ma Thần, gọi là Ma Thần nhất mạch. Những ma tu khác hẳn không có cơ hội tu luyện Ma Điển."
"Tuy rằng bản thân Ma Thần không có dục vọng thống lĩnh ma đạo, thế nhưng hậu nhân của hắn lại không bằng. Ma Thần hậu nhân tu luyện Ma Điển, ỷ vào sự thần kỳ của công pháp Ma Điển, rốt cục nhất thống ma đạo, thành Ma Quân của Ma giới. Nhưng vị Ma Quân này dã tâm quá lớn, còn ôm ấp dục vọng nhất thống cả giới khác ngoài Ma giới. Vì vậy suất lĩnh ma tu chèn ép tam giới, Tiên mình hai giới vì thế chống lại không ngừng, nỗ lực trả giá thật thảm trọng nhưng dù sao Ma Thần đã không còn tồn tại trong Ma giới, cũng không đáng sợ như tưởng tượng, hai bên chém giết nhiều năm, Ma Quân của Ma giới liên tiếp ngã xuống hai người. Đến Ma Quân đời thứ ba kế vị, chiến hỏa tam giới đã khuếch đại, liên lụy tới Nhân gian giới. Không bao lâu, không biết do nguyên nhân gì, người chấp chưởng Tiên giới đột nhiên biến thành Kim Thái, người chấp chưởng Minh Giới cũng đột nhiên thành Bạch Khởi, cũng chính là Tiên Đế và Minh Hoàng hiện tại. Mà cũng trong tay ba người này, đại chiến tam giới đột nhiên kết thúc. Kim Thái và Bạch Khởi liên thủ phong ấn Ma giới, sau đó Tiên mình hai giới bắt đầu ở các giới thanh trừ dư nghiệt Ma giới...
Dược Thiên Sầu dừng một chút nói: "Ý của ngươi là nói, Ma giới lịch đại Ma Quân mới có cơ hội tu thành Ma Điển của Ma Thần, mà Huyết Độn chính là công pháp trong Ma Điển?"
"Không sai." Ngạc Tiên Quân gật đầu nói: "Cho nên ta mới cảm thấy kỳ quái, nhân gian thế nào lại có người tu luyện Huyết Độn? Kỳ quái nhất chính là nghe nói người tu luyện Ma Điển phải có người truyền pháp tương trợ xây dựng Ma Thể. Bằng không căn bản không thể tu luyện công pháp của Ma Thần nhất mạch. Trừ phi...