Dược Thiên Sầu nghiêng đầu hỏi: "Trừ phi cái gì?"
"Đây thuần túy là một truyền thuyết, cũng không biết là thật hay giả." Ngạc Tiên Quân tựa hồ cũng câu dẫn ra hồi ức xa xôi, chậm rãi nói: "Có người nói công pháp trong Ma Điển quá mức nghịch thiên, đối với thiên phú tu luyện yêu cầu cũng cực cao. Cũng không phải người người đều có tư cách đem toàn bộ tu luyện thành công, dù là hậu nhân của Ma Thần cũng không được. Có lời đồn đãi, lịch đại Ma Quân người nào có thiên tư tối cao cũng bất quá luyện được hai phần ba trong đó, bởi vì công pháp ghi chép càng về sau càng khó khăn. Thế nhưng bộ Ma Điển bị Ma Thần dùng Ma Thần đại pháp hạ cấm chú, bởi vì là nghịch thiên đại pháp nên nếu không phải người tu luyện Ma Điển không ai có thê nhìn trộm, người tu vi không đạt cũng không thế nhìn trộm."
"Nói cách khác, muốn tu luyện nghịch thiên đại pháp, người tu luyện Ma Điền phải căn cứ theo tiến độ tu vi, tiến hành theo chất lượng mở từng tầng cấm chú, nếu không sẽ bị ma công phản phệ, đây cũng là một thủ đoạn mà Ma Thần dùng để bảo hộ hậu nhân! Cứ nghe lịch đại Ma Quân chú thành Ma Thể liền tu luyện pháp môn Ma Điển cũng không phải chính tông. Phương pháp chân chính chú thành Ma Thể hẳn là phải dựa theo một môn đại pháp trong Ma Điển để tu luyện, thế nhưng đại pháp này lại quá mức tàn khốc, người chịu đựng đại pháp khảo nghiệm hầu như chỉ có con đường chết, trong mười vạn tu sĩ cũng khó có được một người thừa kế thích hợp tu luyện Ma Điển. Lịch đại Ma Quân tự nhiên không dám mạo hiểm như vậy, đều nhờ người đời trước tương trợ mới chú thành Ma Thể. Cũng bởi vì vấn đề này, cho nên lịch đại Ma Quân không một người nào khả năng hoàn toàn tu luyện thành công toàn bộ Ma Điển."
"Mà nếu chịu đựng được đại pháp khảo nghiệm, vô luận là thân thể hay tâm trí đều cứng cỏi, đều là người có tư cách tu luyện Ma Điên nhất. Còn có một thuyết pháp cũng không biết có phải là tin vịt hay không, nhưng nói ra dù sao không có lửa thì làm sao có khói, có người nói chính là con trai của Ma Thần, chính là người đầu tiên đảm nhận chức Ma Quân từng nói qua. Hắn nói, người nào đủ khả năng chịu đựng được đại pháp khảo nghiệm, sẽ được Ma Thần ở tại Thần giới tru ái, được Ma Thần xem là người thừa kế chính tông của Ma Điển, nguy cơ trước mắt sẽ nhận được Ma Thần che chở. Tốc độ tu luyện Ma Điển cũng sẽ tăng nhanh hơn người khác gấp bội lần."
Dược Thiên Sầu nghe như nghe cố sự thần thoại, có chút hồ nghi nói: "Theo như lời ngươi nói, tên Yến Truy Tinh cũng không khả năng có cơ hội được tiền nhiệm Ma Quân tương trợ mà chú thành Ma Thể! Người ta bây giờ còn đang bị phong ấn bên trong Ma giới kia! Mà ngươi vừa nói tu luyện Ma Điến mà không chú thành Ma Thế thì không được...Ngươi đừng có nói với ta rằng tên Yến Truy Tinh trải qua đại pháp khảo nghiệm, mà chiếm được sự tru ái của Ma Thần đi nha? Mẹ nó! Lão yêu quái, ngươi đừng làm ta sợ có được hay không? Tam giới đệ nhất nhân ngày xưa, truyền nhân của Ma Thần a!"
"Ta cũng chỉ là nói như vậy, ngươi cũng đừng đề trong lòng. Có lẽ ngươi nói tên Yến Truy Tinh kia cũng chỉ trùng họp tu luyện một môn pháp quyết cùng loại với Huyết Độn. Ma Điển không có khả năng truyền lưu đến nhân gian. Then chốc dù ngươi muốn tu luyện Ma Điển, lịch đại Ma Quân cũng không chịu ngoại truyền! Bằng không sẽ làm dao động địa vị thống trị của Ma Thần nhất mạch tại Ma giới. Ngươi ngẫm lại, điều này khả năng sao?" Ngạc Tiên Quân cười nói.
Dược Thiên Sầu ngẫm lại cũng phải, bất quá vẫn nhịn không được hỏi: "Ngươi có nghe nói qua trong lịch đại Ma Quân có người nào tu luyện pháp quyết có tên là Tiểu Ma Quyền?"
"Ách..." Ngạc Tiên Quân ngây ngần cả người, kinh nghi bất định nói: "Tiểu Ma Quyền hình như là sơ cấp công pháp trong quyền pháp Ma Điển. Nghe nói lần lượt sẽ tiến giai thành Tiểu Ma Quyền, Ma Quyền, Đại Ma Quyền, Thiên Ma Quyền. Lịch đại Ma Quân có thể sử dụng đều là đến Thiên Ma Quyền mới thôi. Có người nói càng có trình tự cao hơn, đó là Ma Thần Quyền do chính Ma Thần sử dụng. Dược Thiên Sầu, ngươi thế nào biết Tiểu Ma Quyền? Là nghe người ta nói, hay chính.., chính tên Tinh gì đó thực sự biết Tiểu Ma Quyền?"
Gương mặt Dược Thiên Sầu co quắp, không đáp lại hỏi ngược lại: "Vậy ngươi có nghe nói qua về Ma Nhãn hay không?"
Thần tình trên mặt Ngạc Tiên Quân cũng co quắp, lúng túng nói: "Lịch đại Ma Quân đều tu luyện Ma Nhãn, có người nói trong Ma Nhãn có một một tà pháp gọi là Ma Nhãn Tiêu Hồn.., có thể khống chế người. Ngươi.., ngươi không phải muốn nói người nọ biết luôn hai loại ma công này đi?"
Dược Thiên Sầu có điểm phát hối, hai lần nghiệm chứng đã không cần tiếp tục hỏi nữa. Tên vương bát đản kia không biết đã đi nhằm vận khí rắm chó gì, không ngờ là đang tu luyện Ma Điển. Vừa nghe tên này cũng thấy rất ngưu bức. Kháo!
"Ha hà! Ngươi không cần lo lắng, dù hắn tu luyện chính là Ma Điển thì đã làm sao, ngươi không phải đang muốn đi thu thập hắn sao? Nhân lúc ma công của hắn chưa thành mà làm thịt hắn, không phải chuyện gì cũng giải quyết. Thực sự không được, ta tự mình xuất thù, cũng tuyệt không lưu lại tai họa này." Ngạc Tiên Quân hảo tâm trán an.
Dược Thiên Sầu có chút phiền muộn, hắn thực sự không thổ ra không hài lòng, rốt cục nhịn không được hỏi: "Lão yêu quái, lẽ ra hắn không có khà năng chú thành Ma Thể tu luyện Ma Điển a! Bởi vì Ma Quân có thể trợ giúp hắn một tay còn bị phong án trong Ma giới! Lẽ nào hắn thật trải qua khảo nghiệm của đại pháp rắm chó gì mà chiếm được khà năng thành truyền nhân chính tông của Ma Điển do Ma Thần viết ra? Vận khí của ta không kém đến như vậy chứ! Lại đạp phải đống phân chó thối như thế?"
"Ha hà! Thế nào khà năng." Ngạc Tiên Quân lắc đầu cười nói: "Nghe đồn nếu được Ma Thần tru ái truyền thụ, sẽ được Ma Thần phù hộ. Ở dưới tình hình chung sẽ rất khó giết chết hắn."
Rất khó giết chết? Gương mặt Dược Thiên Sầu phát tái, lúc này hắn nhớ tới trận chiến với Yến Truy Tinh tại Linh Phương cốc, tên kia trúng Hấp Tinh đại pháp của mình, rõ ràng là đã chết. Nhưng cuối cùng chết lại phục sinh, chuyện này khiến hắn vẫn luôn không nghĩ ra. Không nghĩ tới ngày hôm nay mơ hồ chiếm được đáp án...Lẽ nào tên vương bát đản thực sự là truyền nhân được tru ái của Ma Thần?
"Ngươi làm sao vậy?" Ngạc Tiên Quân hồ nghi nói.
Dược Thiên Sầu phục hồi lại tinh thần. Đáp án kinh khủng này hắn quyết định không nói cho lão yêu quái, miễn cho làm hắn hoảng sợ, mặc cho ai nếu biết phải đối nghịch với Ma Thần đều sẽ sợ a!
Trong đầu hắn đột nhiên vô ý hiện lên một ý niệm hoang đường. Ngày trước sư phụ Tất Trường Xuân ở trên Thuận Thiên Đảo đã từng nói qua, mục tiêu truy cầu chính là muốn đánh một trận với Ma Thần! Bằng tiến độ biến thái của lão gia hỏa, làm không chuẩn thật sẽ có ngày đó, tuy rằng hi vọng rất xa vời.
Ngạc Tiên Quân lần thứ hai truy ván: "Ngươi làm sao vậy? Bị hoảng sợ đến choáng váng?"
Ánh mắt Dược Thiên Sầu sắc bén trành hướng Ngạc Tiên Quân, thầm nghĩ, dù là Yến Truy Tinh thực sự là truyền nhân được tru ái của Ma Thần thì thế nào? Làm sư phụ đã có dũng khí muốn khiêu chiến Ma Thần, vậy hẳn là một đòi phải mạnh hơn một đòi mới đúng. Lê nào một đệ từ như hắn lại không dám đối mặt với truyền nhân Ma Thần sao? Huống chi đối phưong đã sớm là thủ hạ bại tướng của mình, sợ cái rắm.
Sư phụ, lão nhân gia nỗ lực một chút, tranh thủ giải quyết Ma Thần, tên nhỏ thì giao cho ta đi thu thập...Dược Thiên Sầu hồi tỉnh lại chẳng đáng nói: "Sợ choáng váng? Thối lắm! Đi, hiện tại phải đi thu thập hắn."
Ngạc Tiên Quân cũng ha ha cười nói: "Tốt, ta cũng đi mở rộng tầm mắt nhìn thêm kiến thứe, nhìn Ma Điển trong truyền thuyết rốt cục có bao nhiêu lợi hại!" Dược Thiên Sầu giả vờ giả vịt ném ra mấy ngân cầu, đợi khi Ngạc Tiên Quân tự giác nhắm mắt lại, hai người biến mất bên trong phòng...
Trong một khe núi cách giải đất trung trơng Linh Phương cốc không xa, cũng chỉ là vị trí ngày đầu tiên Dược Thiên Sầu đến truy tung Tân Lão Tam. Hai người đột nhiên hiện thân, bị Dược Thiên Sầu đẩy tới một chút, Ngạc Tiên Quân mở hai mắt nhìn quanh bốn phía địa hình đang định mờ miệng muốn hỏi, đã thấy Dược Thiên Sầu làm ra một thủ thế chớ có lên tiếng truyền âm nói: "Dùng truyền âm, cách mục tiêu không còn xa,
Cản thận bị nghe được."
Ngạc Tiên Quân kỳ quái nói: "TSÍgươi không phải đến làm thịt hắn sao? Còn sợ nói chuyện bị người ta nghe? Lẽ nào ngươi muốn đánh lén?"
"Chê cười, thu thập hắn còn cần đánh lén." Dược Thiên Sầu bĩu môi nói: "Cái này gọi là cần thận. Trước tiên tìm hiểu rõ ràng tình huống rồi động thủ cũng không muộn, miễn cho đến lúc đó ăn ám chiêu, tên kia không phải kè thiện lương. Đi! Trước tiên quan sát một chút rồi hãy tính."
Ngạc Tiên Quân cười cười không nói, phát hiện người này thật là có ý tứ. Vì vậy theo Dược Thiên Sầu nhảy ra khỏi khe núi...
Dược Thiên Sầu nhìn đông nhìn tây, ánh mắt rơi xuống một sườn núi nhỏ có thể đứng đó nhìn thấy toàn bộ Linh Phương cố. Hắn chỉ ngón tay xuống đất, mặt đất cấp tốc khuếch tán thành một hang động, lại nhìn Ngạc Tiên Quân làm ra một thủ thế, tự mình đi xuống dưới trước.
Khống thổ thuật? Ngạc Tiên Quân nhìn hầm ngầm dưới chân không biết nói gì, có thể khống hỏa còn có thể khống thổ, không biết trên người tên này còn có bản lĩnh thần kỳ gì nữa không. Hắn ảm nhiên đi theo xuống hang động ngầm, động khẩu sau lưng lặng yên không một tiếng động hợp lại, thông đạo phía trước vẫn đang không ngừng mở rộng...
Đi tới không bao lâu, phía trước đột nhiên sáng ngời, xuất hiện hai lỗ hổng, cỡ một đầu người.
Dược Thiên Sầu đang đứng trước một lỗ hổng yên lặng quan sát bên ngoài, Ngạc Tiên Quân hiếu kỳ đi tới nhìn lỗ hổng bên kia, chỉ thấy bên ngoài lỗ hổng có cây cối bụi rậm che giấu, người bên trong rất dễ từ khe hở nhìn ra bên ngoài, nhưng người bên ngoài thật khó phát hiện được hai lỗ hổng, thật đúng là một địa phương quan sát tốt.
Tiểu tử này đúng là một nhân tài! Ngạc Tiên Quân quay đầu lại nhìn. Chợt sửng sốt, chỉ thấy dưới mông Dược Thiên Sầu không biết từ lúc nào xuất hiện một chiếc ghế do đất tụ thành, độ cao phi thường thích hợp, hắn còn đang nhàn nhã thong dong lại lạnh lùng nhìn chăm chú ra bên ngoài.
"Uy!" Ngạc Tiên Quân lấy tay đẩy đẩy Dược Thiên Sầu, chỉ chỉ dưới mông hắn nói: "Làm người đừng có quá ích kỷ, không nên chỉ lo cho chính mình." Dược Thiên Sầu không phản đối, huy tay lên, trên mặt đất lập tức mọc lên một đống đất tụ thành chiếc ghế để Ngạc Tiên Quân ngồi xuống. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Lúc này bên trong Linh Phương cốc, một đám người chỉ sợ đánh chết cũng không hề nghĩ đến, bên trong sườn núi nhỏ hầu như trụi lủi đối diện không ngờ có hai người đang ngồi nhìn bọn hắn chằm chằm.
Trên nóc nhà của tinh xá, Tân Lão Cửu đang đứng bên trên cảnh giác quan sát bốn phía. Phía dưới, Yến Truy Tinh như có định liệu trước nhắm mắt ngồi xếp bằng trên bàn. Phía sau có Tân Lão Bát, Nhan Vũ và Bách Mị Yêu Cơ đang bảo vệ xung quanh. Lộ Nghiên Thanh ngồi trên ghế dài, đang cắn môi nhìn chằm chằm Yến Truy Tinh ngồi đối diện.
Sau khi nhìn thấy rõ tình hình bên trong tinh xá, Dược Thiên Sầu truyền âm nói: "Lão yêu quái, tên ngồi trên bàn chính là đối tượng mà ta muốn động thủ, dám theo ta chơi lưu manh, mẹ nó! Ta muốn tự tay thu thập hắn. Hai nữ nhân sau lưng hắn đã bị Ma Nhãn khống chế, chính là người mà ta cần cứu, về phần những người khác không thể cứu thì thôi, có thể cứu thì cứu, cứu không được cũng không quan hệ. Sau khi thu được tín hiệu ta động thủ, cần phải tận lực cứu lại hai nữ nhân kia, chú ý, hai nàng đã bị Ma Nhãn khống chế, khả năng sẽ phản kháng hoặc tự mình hại mình, cần phải một lần chế phục hai nàng, đừng cho ta có tru phiền phía sau."
"Ha hả! Ngươi yên tâm. Hai nữ nhân đó giao cho ta, sẽ không cho ngươi có tru phiền, ta thật muốn nhìn xem ngươi có bản lĩnh gì thu thập tên tiểu tử Hóa Thần kỳ kia!" Ngạc Tiên Quân nhiều ít có vẻ như đang muốn xem náo nhiệt, nói xong liền sửng sốt: "Hai nữ nhân đều là nữ nhân của ngươi?"