Hôm nay là sinh thần của ông cụ Hàn, chỉ tổ chức đơn giản vài người bạn của ông và Hàn Lịch, mọi chuyện cứ ngỡ là bình thường nhưng đến phút cuối ông cụ lại đứng lên tuyên bố sẽ cùng Hàn Lịch về Thụy Sỹ để trị bệnh và phát triển thị trường bên đó có lẽ sẽ không trở về đây nữa!
Khả Ái đứng gần đó chỉ biết cười khổ, Tuấn Vỹ đứng bên cạnh nhìn cô khẽ nói:
- Yên tâm đi, Hàn Lịch sẽ đưa cô và An Nhi đi cùng!
A Kiệt và Gia Hào cũng đi đến phụ họa vào:
Có nhiêu trở ngại không làm khó cậu ta được đâu, bọn này đã bỏ 3 phiếu cho 2 người rồi, vui lên!Tôi không sao mà, mấy cậu đừng lo cho tôi!Sao không lo! Nhìn em như vậy không lo mới là lạ đấy!Giọng của Hàn Lịch vang lên, làm gián đoạn cuộc nói chuyện của mọi người, Tuấn Vỹ khoác vai 2 tên kia vừa lướt qua Hàn Lịch nói:
Lo thì giữ cho chặc vào, người ta còn chưa có đồng ý yêu cậu đâu!Biến!Cả đám phá lên cười rời đi, Hàn Lịch nắm tay, anh nhìn cô đầy yêu thương nói:
- Tin anh!
Vừa dứt lời Hàn Lịch nắm lấy tay cô đi thẳng ra giữa sảnh, dưới ánh mắt ngỡ ngàng của không ít người mà đặc biệt là nét mặt ngày một tối lại của ông cụ Hàn:
- Mọi người chú ý! Tôi có chút chuyện cần tuyên bố, cuối năm nay tôi và Khả Ái người con gái đang đứng bên cạnh tôi sẽ kết hôn!
Khả Ái còn chưa định hình được mọi chuyện thì phía dưới đã vang lên tiếng la hét của Tuấn Vỹ, và mọi người:
- Tránh ra... tránh ra, ông nội Hàn.... Hàn Lịch cậu đưa ông vào viện nhanh ....
Sau màn tuyên bố kết hôn là ông nội Hàn đau tim ngã xuống, mọi chuyện diễn ra quá nhanh làm Khả Ái còn chưa bắt kịp tiến độ, là do cô quá nhu nhược từ đầu không dứt khoác với Hàn Lịch mối quan hệ cứ mập mập mờ mờ nên đã làm cậu ấy hiểu lầm và ông bệnh mà nhập viện. Khả Ái đứng bên cạnh Hàn Lịch lúc này cô cũng không biết nên an ủi cậu ấy như thế nào, cả đám người đứng bên ngoài phòng cấp cứu, cứ trong ngóng tin tức từng giây từng phút, nếu như ông nội Hàn có chuyện gì thì cô phải đối diện với Hàn Lịch như thế nào đây! Hàn Lịch nhìn cô lo lắng anh cũng thấy xót xa, anh nắm lấy tay cô vừa trấn an cô mà cũng như vừa tiếp thêm chút sức lực cho bản thân anh.
Tuấn Vỹ đi ra từ phòng cấp cứu nét mặt không được tốt cho mấy, ba cậu ấy và một số bác sỹ chuyên khoa khác cũng theo sau, ông nhìn Hàn Lịch hồi lâu rồi nói:
- Ông cụ cần đưa sang Thụy Sỹ sớm, bên đó có bác sĩ điều trị của ông ấy, tránh đừng để ông chịu đả kích nữa!
Cháu hiểu ý chú nói mà đúng không?
Tuấn Vỹ đứng bên cạnh như muốn nói gì đó rồi lại thôi, nhìn Khả Ái và Hàn Lịch rồi rời đi.
Mọi người cũng lần lượt về hết chỉ còn lại cô và Hàn Lịch, cả hai đi dạo bên ngoài công viên gần bệnh viện, cô nhìn Hàn Lịch thật lâu rồi vươn người tới ôm anh thật chặc cô nhẹ nói:
- Cậu đưa lão gia về Thụy Sỹ điều trị đi! Khi nào rảnh cậu có thể về lại đây, hoặc là nghĩ hè thì tôi và An Nhi sẽ sang đó thăm cậu! Vì sức khỏe của ông đừng làm ông giận! Mình tạm thời xa nhau một thời gian đi!
Hàn Lịch hôn nhẹ lên môi cô, vòng tay ngày một siết chặc hơn, anh nói:
- Hãy tin ở tôi, em không cần bước tới chỉ cần đứng yên tôi sẽ tự bước về phía em! Tôi sẽ cho Alex sắp xếp công việc khác cho em. Em phải đợi tôi biết chưa?