Khả Ái cố giải thích cho cái người đang nắm tay cô không chịu buông:
- Tôi là một bà mẹ đơn thân, là vệ sĩ của cậu, nhìn rõ vấn để này, cậu rất sáng suốt không thể nào thích tôi được, có nhiều cô gái khác ưu tú hơn tôi xuất sắc hơn tôi cậu hiểu không? Còn nếu thấy tôi ra sức bảo vệ cậu đơn giản vì tôi là vệ sĩ của cậu, cậu cũng chính là nồi cơm di động của tôi đấy!
Mặt cho cô nói cứ nói, còn Hàn Lịch tay vẫn nắm bình thường, đối với con người lạnh lùng như cậu ta nhưng khi yêu thích ai lại hóa trẻ con, cậu ấy không cần ngần ngại mà bày tỏ tình cảm của bản thân giành cho Khả Ái ở bất cứ đầu, hay trước mặt ai.....
Khi ông nội Hàn điện thấy mặt cậu ấy cũng vẫn ngang nhiên nắm tay Khả Ái vui vẻ nói:
- Cháu đã tìm được nửa kia cho mình rồi!
Khả Ái ngồi bên cạnh mà không biết phải xử lý thế nào cô nhìn ông cụ Hàn rồi nói đầy lo lắng:
- Dạ, lão gia không phải vậy đầu ạ!
Đợi Hàn Lịch cúp điện thoại với ông cụ Hàn Khả Ái nghiêm mặt nói:
Cậu có hiểu là cơ bản tôi và cậu không hợp cậu hiểu không? Cậu là một người ở tích trên cao đấy! Còn tôi chỉ là hạt cát giữa sa mạc!Em nói đủ chưa?Hàn Lịch, hãy để tôi yên ổn đi làm mà nuôi con được hay không? Xin cậu đấy!Hàn Lịch bước tới đem cô ôm thật chặc vào lòng, anh biết từ hôm trở về tới nay cô luôn tìm mọi cách để tránh né anh, nhưng cái gì càng khó lại khiến anh càng muốn có được, càng ngày anh lúng càng sâu vào đoạn tình cảm
này:
Tôi biết em cũng thích tôi, đối với tôi bao nhiêu đó là đủ rồi, không còn cần gì thêm nữa cả. Tôi chỉ xin em một điều thôi, khi tôi bước đến bên em thì em đừng bao giờ bước lùi lại mà hãy đứng yên ở đó đợi tôi chứng minh cho em thấy tình cảm của tôi là thật lòng! Có bao giờ tôi làm em thất vọng chưa?Nhưng...Cô còn chưa kịp nói thì một nụ hôn bất ngờ ập đến, Khả Ái mất mấy giây cô mới kịp phản ứng lại tình huống hiện tại nhưng có hơi muộn, cậu ta cũng đã lui ra nhìn cô với ánh mắt trìu mền, bàn tay vẫn nắm chặc lấy tay cô cười nói:
- Thật ngọt! Em cứ nắm tay tôi, còn lại mọi chuyện hãy để tôi giải quyết, em đừng bận tâm!
Nói không cảm động là cô nói xạo, nhưng có rất nhiều thứ để cô phải lo lắng và suy nghĩ, cuộc sống này không phải lãng mạn nhưng phim Hàn, cô vỗ nhẹ lên vai Hàn Lịch cười buồn nói:
- Được rồi, tôi tin cậu! Buông tôi ra được rồi, tôi về đây, mai tôi sẽ đến sớm!
Trước khi cô kịp xoay người đi, Hàn Lịch cũng đã kịp hôn lên môi cô, giọng ma mị nói:
- Ngọt thật!
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của Khả Ái thủ phạm đã ung dung đi vào biệt thự, điện thoại của Khả Ái vang lên là của ông cụ Hàn, ông đã về nước mà không cho Hàn Lịch biết, ông muốn gặp riêng cô để nói chuyện, Khả Ái đủ thông minh để biết được nội dung của cuộc nói chuyện tối nay là gì, cô được Tom là vệ sĩ riêng của ông cụ Hàn đưa đến một biệt thự khác cách biệt thự của Hàn Lịch không xa, người giàu có khác, cô chỉ biết là họ giàu nhưng sự giàu có này vượt xa sức tưởng tượng của cô, rất rất giàu, cô cúi chào nói:
Lão gia cho gọi tôi!Cô ngồi đi!Lão Hàn sống cũng không cần phải vòng vo nhiều ông đi thẳng vào vấn đề chính:
- Tôi không hiểu vì lý do gì để nó yêu thích cô nhưng cô cũng hiểu giữa cô và nó không cân xứng đúng không? Và cháu dâu của tôi chắc chắn không thể là một người vệ sĩ, hơn nữa cô lại là bà mẹ đơn thân, với điều kiện của cô có thể tìm được đối tượng khác phù hợp với mình hơn là cháu tôi rất nhiều! Cô hiểu ý tôi chứ! Tôi mong buổi nói chuyện tối nay không đến tai cháu tôi, có lẽ thời gian tới tôi cùng Hàn Lịch sẽ về Thụy Sĩ, cô cầm số tiền này tìm việc khác làm, nó đủ để hai mẹ con cô sống khá ổn đấy! Cầm lấy và về đi!
Nhìn tấm chi phiếu trên bàn, Khả Ái cười nhạt nói:
- Lão gia đánh giá tôi hơi cao rồi!
"Rầm..." cửa phòng bật mở, Hàn Lịch bước vào ánh mắt đầy giận dữ nhìn cô, sau đó nhìn ông cụ Hàn nói:
- Từ bao giờ ông lại xen vào chuyện riêng của cháu!
Nói rồi anh nắm tay kéo Khả Ái ra ngoài, nhét cô vào xe và lái ra khỏi biệt thự với tốc độ xé gió, không khí trong xe hết sức ngột ngạt, lần đầu tiên Khả Ái thấy anh ta giận như vậy, xe chạy dọc ra bờ biển rốt cuộc cũng đậu lại, anh nắm tay kéo cô xuống xe đi thẳng ra biển, vừa đi anh vừa nói:
Tại sao không điện cho anh?Chỉ là nói chuyện bình thường thôi, điện gì chứ!Nói chuyện bình thường, nếu anh không xuất hiện kịp lúc thì em đã cầm tiền rồi nghĩ việc sau đó mẹ con dọn đi nơi khác sống à! Nếu em có ý định đó thì quên đi nhé! Dù em có đi lên thiên đàn hay xuống địa ngục anh cũng sẽ tìm ra em!Khả Ái nghe cậu ta nói mà bất giác nở nụ cười hạnh phúc, cô không biết tình yêu của cậu ấy giành cho cô được bao lâu nhưng nghe cậu ấy nói cũng ấm lòng, nhưng bóng ma trong lòng là người chồng cũ sống 8 năm còn bỏ cô vì người phụ nữ khác, huống chi là một người mới biết nhau chưa được 1 năm.
- Biết vậy nên tôi có đi đâu!
Cậu ôm cô thật chặc vào lòng, giọng khàn đục nói:
- Em chỉ cần đứng yên ở đây đợi anh mà thôi, anh sẽ có cách thuyết phục được ông!