Chương 18: Gặp gỡ bất ngờ.
Chương 18: Gặp gỡ bất ngờ.
1 tuần trôi qua.
Thành phố Phương Sơn lúc này đã chìm trong hoảng loạn, hầm ngục xuất hiện biến cố khiến cho quái vật tràn ra ngoài càng lúc càng nhiều. Hơn nữa cấp độ của chúng cũng ngày 1 tăng lên, trên mạng đã xuất hiện video từ người sống sót quay được 1 con quái vật cấp độ Dragon.
Điều này khiến cho các tỉnh lân cận Diêm Khánh cũng tràn ngập hoang mang, q·uân đ·ội cùng các dị nhân ở các nơi khác cũng bắt đầu đổ xô về đây nhằm khống chế cục diện cùng cứu trợ. 1 loạt người dân không chịu nỗi thế cục liền quyết định rời khỏi cuộc luyện binh này, mà làm điều cho mọi người cảm thấy sợ hãi chính là khi đám người này vừa bước chân ra khỏi Diêm Khánh. Hộ khẩu của bọn hắn tại nơi này cũng đã bị gạch trừ đi.
Chỉ có những người đang có người thân làm dị nhân công tác ở những nơi khác hoặc là đang đối phó hầm ngục là không bị gì, thay vào đó bọn hắn chỉ nhận được 1 tờ giấy cảnh cáo. Điều này làm cho bọn Nguyên Vũ hiểu được bọn hắn có cơ hội rời khỏi nơi này, nhưng nghĩ tới người thân đang mạo hiểm vì mình thì cả đám liền từ bỏ ý nghĩ này.
Cơ mà 1 tuần vừa rồi bọn họ cũng không phải không có thu hoạch gì, với việc tầng suất bọn quái vật cấp Wolf suất hiện càng nhiều, đồng nghĩa với việc kỹ năng của bọn hắn được mài dũa nhiều hơn.
Hiện tại bọn hắn đã có thể đơn độc đánh nhau với 1 con cấp Wolf khi được trang bị đầy đủ, hơn nữa cả bọn còn có cảm giác cơ thể của bọn hắn đang ngày càng trở nên mạnh hơn. Đây cũng là lý do chính khiến bọn hắn bám trụ lại tới tận bây giờ.
Dù sao mọi người ở đây đều là con của dị nhân, việc sinh sống tại môi trường đậm đặc Ki như thế này đã bắt đầu thức tỉnh gen đột biến của bọn hắn. Với lại ai không muốn làm cho cha mẹ tự hào về mình cơ chứ.
Tại trụ sở radio Nhân dân,..
Trung lúc này đang ngồi trên bàn vi tính, đôi mắt liếc qua đống màn hình gắn trên tường kia cậu không khỏi thở dài 1 hơi. Chỉ mới 1 tuần trôi qua mà đ·ã c·hết nhiều người tới vậy, xác c·hết không bị hoá thành thây ma thì cũng thành thức ăn cho bọn Imp hoặc là Pinky Demon.
Đặc biệt là lũ Pinky Demon hiện tại đã xuất hiện tràn lan trên đường, cái đầu to quá khổ giống con trâu lúc nào cũng lè cái lưỡi dài của mình ra, làn da thì màu đỏ như vừa mới bị ai đó cạo lông, mặc dù tạo hình có phần nặng nề cùng cơ bắp nhưng nó lại không hề chậm chạp tí nào.
Trái lại đây là con quái vật có tốc độ nhanh nhất trong đám quái vật có mặt trên thành phố, chính nó cũng là nguyên nhân khiến cho môi trường sinh tồn tại đây ngày 1 khó lên. Làn da nhìn có vẽ như vô hại mà lại cực kỳ cứng rắn, súng đạn bình thường đều không thể xuyên thủng được.
Đây chính là điều làm cho Trung cực kỳ ngán ngẩm khi đối đầu với tên này, cũng may mặc dù tốc độ của nó nhanh nhưng chỉ có thể đi thằng về phía trước nên trốn khỏi tên này cũng không khó lắm.
Chỉ là đám này ít khi hành động 1 mình, nên......Trung cố gắng tìm kiếm những người còn sống sót quanh khu vực của mình qua các camera. Trên mạng hiện tại cậu đã không thể liên lạc được với ai ở trong này nữa rồi, lý do thì không cần nói cũng biết.
Trong lúc Trung tiếp tục tìm người sống sót, thì những người còn lại đang cố gắng luyện tập nâng cao bản thân.
Hoàng đang ngậm 1 thanh kiếm tre trong miệng, 2 tay mỗi bên cầm 1 thanh để chéo nhau tạo thành 1 hình chữ X.
''Phái Tam kiếm: Trảm Quỷ.''
Hoàng lao nhanh về phía hình nhân làm từ sắt đứng trước mặt cậu, 2 kiếm trong tay đánh vào phần ngực trong khi thanh kiếm ngây miệng chém ra 1 đường hình ngang.
''Keng....''
''Ặc...''
Tiếng kim loại v·a c·hạm vang lên, cùng với đó là tiếng rên rỉ của Hoàng. Hình nhân bằng sắt lúc này vẫn bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra, còn Hoàng thì đang ôm cái miệng của mình.
''Răng của tao...''
Vinh đứng ở 1 bên nhìn thấy cảnh tượng này cũng không biết nói gì hơn, đi tới đỡ Hoàng dậy sau đó ném cậu ra bên. Miệng không ngừng tuôn ra những lời khinh bỉ:
''Dmm!! dùng 1 cây còn chưa nên thân mà bày đặt sài 3 cây. Hên là răng mày cứng mới chịu được đấy, gặp người khác nãy giờ là bay hàm như chơi rồi.''
Hoàng lúc này cũng không yếu thế, miệng bắt đầu bắn pháo lại:
''Kệ bố! Ít ra tao còn có thể g·iết được vài con Pinky đỡ hơn ai đó đánh vào thì giống như gãi ngứa cho người ta.''
''Lịt pẹ! Kiếm mày xịn mày đâm vào tụi nó dễ, giỏi thì tay không chặn lại nó như bố đi.''
''Ơ kiếm bố xịn thì tại sao bố lại chơi tay không???''
''!#$!$!$@!$!$''
2 tên bắt đầu đấu võ mồm làm ảnh hưởng tới 2 thằng khác cũng đang luyện tập dùng v·ũ k·hí, 1 thằng tính qua ăn thua đủ nhưng bị bạn mình ngăn lại.
''Kệ mấy thằng đấy đi...''
.........
Trong lúc trụ sở đang cực sôi động, Nguyên Vũ lúc này lại đang ở ngoài. Cậu đứng trên tầng thượng của 1 ngôi nhà, nhìn xuống con đường nhỏ đang có 1 con Pinky lạc đàng đang quanh quẩn tại đấy.
''Cuối cùng cũng tìm ra mày.'' Vũ thầm nghĩ 1 tiếng, sau đó thả mình xuống toà nhà. Cậu nhẹ nhàng tiếp đất như không có chuyện gì xảy ra, khuôn mặt cực kỳ tự tin xen lẫn chút ngạo mạng.
''Oi! Đồ c·hết bầm...'' Vũ hét lên 1 tiếng thu hút sự chú ý của con quái vật.
Pinky đang không biết làm gì đột nhiên bị âm thanh của Vũ thu hút, nhìn thấy con mồi bản năng hoang dã của nó bắt đầu trỗi dậy. Nó thét ra tiếng gầm giống 1 con sư tử, rồi lấy đà đâm thẳng về phía trước.
''Gràoooooooooo.''
Bởi vì con đường cực kỳ hẹp, nên Vũ gần như không có chỗ để tránh. Nhưng cậu cũng có không có ý định này, chỉ thấy trước sự t·ấn c·ông của Pinky cậu gian rộng 2 chân ra, bàn tay khép lại gần hết chỉ để lại ngón trỏ và ngón giữa hướng lên đầu. 1 nguồn ánh sáng màu tím bắt đầu xuất hiện, không hề chần chừ cậu thi triển tư thế như đứng tấn, bàn tay hướng về con quái vật miệng thét lớn:
''Devilmite Beam!!!!''
1 đòn năng lượng màu tím xuất hiện tại 2 đầu ngón tay bắn ra theo hướng vòng cung, tốc độ của nó cực kỳ chậm chạp nhưng với địa hình hẹp như này cùng với tốc độ kinh khủng của Pinky thì con quái vật gần như không có cơ hội né tránh.
Đòn t·ấn c·ông nhanh chóng đánh thằng vào Pinky bao phủ lấy nó, hào quang màu tím lúc này càng trở nên sáng hơn bao giờ hết. Cảm nhận thời cơ đã đến, Vũ nhanh chóng hét lên 1 tiếng.
''C·hết...''
''Rầm....''
Âm thanh của 1 trái tim p·hát n·ổ vang lên, cùng với đó là tốc độ Pinky ngày càng chậm dần cuối cùng cơ mà cho dù là vậy. Khi đến gần Nguyên Vũ, tốc độ của nó vẫn giống như 1 chiếc xe tải phóng vào ban đêm trên đường cao tốc.
Vũ cũng không dám đỡ lấy, chân cậu phát lực phóng bản thân lên cao để tránh né. Con quái vật lúc này chỉ còn là 1 cái xác nhanh chóng lao tới công trình đối diện.
''Boom!!!!!''
Tiếng đổ vỡ của bức tường đã thu hút bầy quái vật ở xung quanh tới, không để ý lấy âm thanh của hệ thống. Nguyên Vũ nhanh chóng rời đi khỏi nơi này, cậu bây giờ vẫn chưa đủ mạnh để 1 mình tao chấp hết.
Đi tới 1 nơi mà bọn quái vật không để ý tới, Vũ mới ngồi xuống lấy đồ ăn ra tiện thể kiểm tra điểm tích luỹ.
[Năng lượng linh hồn: 9000]
''Còn thiếu 10 con cấp Wolf nữa, hi vọng đạt tới 10 ngàn hệ thống sẽ xuất hiện nâng cấp. Nếu không thì...'' Vũ lúc này tính toán lại 1 chút, 1 tuần vừa rồi cậu cũng thu hoạch được rất nhiều.
Ngoại trừ điểm tích luỹ ra, Vũ cũng đã nắm được các kỹ năng đạt được từ hệ thống ngoại trừ [Khí Công Pháo]. Đặc biệt là [Cảm nhận Ki] cùng [Phóng xuất Ki] đã góp công lớn nhất, 1 thứ giúp cho cậu cảm nhận được mối đe doạ trong phạm vi 1 Km, thứ còn lại giúp cậu đối phó với kẻ địch.
''Devilmite Beam có thể khắc chế cứng đám quái vật này nhưng mà tốc độ của nó thì.... Nếu có thể phối hợp với Sokidan thì chắc có lẽ sẽ bù đắp được điểm yếu của nó.''
Đang chìm trong suy nghĩ thì đột nhiên phía sau lưng Nguyên Vũ cảm thấy nhói nhói, ngay lập tức theo bản năng Vũ liền đổ người lăn ra 1 bên. Sau đó phóng mình đứng dậy, [Sát Phá Lang] đã được thủ thế sẵn sàng thi triển bất cứ lúc nào.
''Dừng lại, không phải xác sống .'' 1 giọng mang tính vội vàng cất lên, Vũ lúc này mới thấy rõ trước mặt mình là ai. 1 đoàn người với đồ bảo hộ che kín người, trên mặt còn đeo lấy những chiếc mặt nạ phòng độc, trên tay cầm lấy nhũng khẩu súng hướng về cậu. Nhưng thứ làm cậu đề phòng nhất là người dẫn đầu của đoàn
Cũng là người lên tiếng cho mọi người dừng lại, tên này thế mà khoác lên mình 1 bộ giáp sắt không khác gì các chiến binh Space Marine trong bộ trò chơi mà cậu cực kỳ thích ở kiếp trước.
Người này sau đó đưa bàn tay hướng về phía cậu hiệu bắt tay, giọng điệu cực kỳ nhẹ nhàng mang ý làm diệu tình hình.
''HEY! Bình tĩnh nào anh bạn, hiểu làm tí thôi ấy mà.''
-------------
=))))) tiện đây cho em hỏi bác nào trong đây chơi war4k thì bên loài người còn hope ko, đợt em bỏ thì hơi nát rồi.