Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 129




Sắc mặt người khu Hải Điện hiện ra tức giận, hắn lượn một vòng lớn là vì muốn đem hai chiếc xe mang về căn cứ, kết quả người không mời được, còn làm áo cưới cho người khu Đông Khẩu, làm sao có thể cam tâm?

Người kia mở miệng lần nữa:

- Các anh có lẽ còn không biết, trong Vân Hải thị trước mắt chỉ có khu Hải Điện cùng khu Triêu Lộc là an toàn nhất, bởi vì chỉ có hai nhà chúng tôi có tường vây cao lớn, những trụ sở khác.. các anh xác định muốn đi khu Đông Khẩu?. truyện teen hay

Ánh mắt Kỳ Bách Trữ lạnh xuống, hai phe bọn họ cùng nhau phát hiện có xe từ bên ngoài đến, nhưng bởi vì nơi này còn nằm trong khu Hải Điện nên phải cấp mặt mũi cho bọn họ, làm cho bọn họ đi đáp lời trước, nếu bọn họ không mời được người đi căn cứ, còn muốn phá hư lời mời của người khác, thật sự là đáng giận!

Kỳ gia vốn là gia tộc lâu đời của Vân Hải thị, cùng Bùi, Lạc hai nhà sánh vai, cuối thời đả kích Kỳ gia rất lớn, Kỳ gia từng lấy châu báu lập nghiệp, cả nước còn có thật nhiều đại lý, niên đại hòa bình chính là hào môn chân chính, nhưng gặp cuối thời toàn bộ bị huỷ.

Sinh ý châu báu cũng giống như sinh ý bất động sản, sau cuối thời toàn bộ đều vô dụng, cũng may không phải toàn bộ sinh ý của Kỳ gia đều nằm trong châu báu, còn có một chút của cải khác, nhờ vậy mới không tới nỗi hoàn toàn phá sản tan tác.

Sau cuối thời Kỳ gia cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì thanh danh quá khứ trong Vân Hải thị, cái gọi là mấy đại gia tộc, tăng thêm Hạ gia cùng Phiền gia, ở thời đại hòa bình thậm chí xách giày cho Bùi, Lạc, Kỳ ba nhà cũng không xứng, hiện giờ lại có thể được xếp trước Kỳ gia, thậm chí còn có Vinh thị không biết từ đâu xuất hiện, làm cho Kỳ gia cũng phải né tránh.



Kỳ gia thật vất vả có thể gặp được một lần xoay chuyển, tuyệt đối không cho khu Hải Điện phá hư.

Không đợi Kỳ Bách Trữ mở miệng, tầm mắt Quý Hủ thản nhiên đảo qua:

- Anh cảm thấy được chúng tôi cần tường vây cao lớn sao?

Người khu Hải Điện sửng sốt, sao lại không cần, không có tường vây cao lớn bảo hộ, suốt đêm ngủ cũng không an ổn, ai không muốn tiến vào căn cứ có tường vây?

Quý Hủ lạnh lùng:

- Tránh ra!

Khoé môi Kỳ Bách Trữ khẽ cười:

- Chúng tôi dẫn đường cho anh.

Kỳ Bách Trữ mang theo người của mình rời đi trước, khi trở lại mang theo một cỗ xe tạo hình kỳ quái, đầu xe lớn, thân xe dài, tạo hình nhìn giống như máy kéo, người ngồi trong toa xe không mui, một đường thình thịch đột lái qua, ống khói đầu xe còn bốc lên hơi nước.

Bốn người Quý Hủ sợ ngây người, Vân Hải thị rốt cục là thành thị thần kỳ gì, chẳng những có lão trâu dị hóa chạy trong thành thị, hắc cầu ném loạn đầy trời, còn có chiếc xe mới mẻ lại độc đáo như vậy!

Bọn họ bị nhốt ở Thanh Giang thị hơn ba tháng, như thế nào cảm giác đã hoàn toàn tách rời khỏi thế giới rồi đây?



Kỳ Bách Trữ hô:

- Đi theo tôi!

Quý Hủ khởi động phòng xe, không tiếp tục cùng người khu Hải Điện vô nghĩa, còn chặn đường chính là muốn chết.

Chờ hai xe lái đi, người khu Hải Điện mới phát giác có chỗ nào không đúng. Bọn họ tận mắt nhìn thấy lão trâu của Vinh thị tập kích hai chiếc xe kia, lão trâu giống như ngọn núi nhỏ, khí lực kinh người, một tòa lầu cũng dễ dàng đụng sụp, sừng trâu lại cứng rắn sắc bén, lão trâu đụng vào thân xe lâu như vậy nhưng lại không lưu chút dấu vết gì, điều này rất không hợp lý.

Chính vì nhìn thấy lão trâu của Vinh thị ở đây, cho nên bọn họ buộc phải dừng xe hơi nước ở xa xa không dám tới gần, sợ bị lão trâu đụng nát, bây giờ xe hơi nước quá mắc, cá nhân căn bản mua không nổi, có thể mua đều là thế lực lớn.

Mấu chốt là mắc như vậy, lại không rắn chắc, cũng không an toàn, tốc độ không cách nào so sánh với ô tô chân chính, cho dù như vậy cũng là công cụ thay đi bộ tốt nhất trong cuối thời.

Trì Ánh cùng Trình Mạch phải thừa nhận mình chưa gặp qua cảnh đời, đối với xe hơi nước vô cùng tò mò, một đường nhìn chằm chằm xe của người ta xem, đến nỗi người đứng hai bên cùng đầu xe đánh cuồng thi đều bị họ xem nhẹ.

Dọc đường xe còn bị ngừng nhiều lần, nguyên nhân là vì thi thể cản đường xe chạy, phải có người xuống xe đem thi thể kéo ra, xe mới có thể tiếp tục chạy.

Trì Ánh cùng Trình Mạch:

- ..

Không còn hứng thú.



Con mẹ nó đây là xe đồ chơi đi, tốc độ có thể so sánh với xe ba bánh điện, người ngồi trên xe không có bất kỳ phòng hộ, còn cần người trên đầu xe xuống rửa sạch cuồng thi, hai người tuyệt đối tin tưởng nếu bị mấy cuồng thi đồng thời ngăn chặn, không cách nào lái xe.

Quý Hủ cũng có chút kinh ngạc, nghĩ lại cũng không để ý. Kiếp trước hắn không nhìn thấy qua loại xe này, hẳn chỉ là xe quá độ tạm dùng mà thôi. Loại xe này thay đi bộ đều miễn cưỡng, càng đừng nói dùng đi xa nhà. Nếu như không có dị hóa nhân cường đại theo xe, một con dị quái thể đủ huỷ một chiếc xe.

Căn cứ khu Đông Khẩu được xây bên ngoài khu Đông Khẩu, sớm rời xa nội thành, bên ngoài trụ sở vây từng vòng xe bị vứt bỏ tạo thành bức tường tạm thời, tổng cộng có mười vòng, mỗi một vòng lại gia tăng thêm độ cao của một chiếc xe.

Sau vòng vây xe là tường vây không cao lắm, chỉ khoảng bốn năm thước, nhan sắc đều khác nhau, giống như dỡ bỏ vách tường của kiến trúc khác tạm thời hợp lại ở nơi này, rách nát lại khó xem, cổng lớn cũng vậy, tuy nhìn khó xem nhưng lại không rắn chắc, tóm lại cũng là một cánh cửa.

Chứng kiến căn cứ, Trì Ánh cùng Trình Mạch đều trầm mặc, sau cuối thời bọn họ nhìn thấy trụ sở đầu tiên chính là căn cứ gieo trồng của Quý Hủ, đại khí rộng lớn, cao lớn vững chãi, lần đầu tiên bọn họ mới được nhìn thấy căn cứ cũ nát tới như thế.

Mạc Lâm Tự không có ý kiến gì, bởi vì hắn cũng từng ở trong loại căn cứ cũ nát như vậy trốn ra, căn cứ như ở trấn Bạch Loan mới là không bình thường, nhìn quen rồi cuối thời xám tro cũ nát, đột nhiên chứng kiến căn cứ Bạch Loan, nỗi tuyệt vọng cũng đã biến mất.

Người sống sót nơi đó đều có công tác của mình, chỗ ở cùng đất vườn, tinh thần diện mạo đều khác với người sống sót bên ngoài, bọn họ là mang theo hi vọng sống, không giống như người sống sót bên ngoài, ngoại trừ chết lặng chính là tuyệt vọng, bọn họ không hề nhìn thấy được chút hi vọng cùng tương lai nào.