Thành phố B, thư viện học viện Luật B Đại.
Tiêu Mặc ngồi ở vị trí gần cửa sổ, trước mặt là một quyển sách pháp luật thật dày, ngón tay thon dài nhẹ nhàng lật trang sách, xem rất nghiêm túc.
Một vài tia nắng mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu lên người y, mạ cho y một lớp ánh sáng dìu dịu, bỗng dưng làm mờ đi tính khí lạnh lùng của y, trông có vẻ càng ôn hòa hơn.
Mặt mày như ngọc, sườn nhan như họa
Xung quanh y, là các cô gái, tất cả đều lén lút nhìn y.
Không ít người thì thầm.
“Là anh ấy, chính là Tiêu Mặc ấy người mà trên diễn đàn nói. “
“Là anh ấy, nhìn gần thực sự đẹp hơn á. “
“Dì già động long quá, muốn quyến rũ quá. “
“Khuyên cậu tốt nhất nên từ bỏ, cậu tưởng chưa có ai từng thử à? Cậu ấy là học sinh nổi tiếng nhất của trường luật mình năm nay, những người theo đuổi cậu ấy có thể xếp hàng từ cửa đến cổng trường đấy, biết bao nhiêu người đã ngã xuống, người sau tiến lên, nhưng tất cả đều bị từ chối. “
Khi mới nhập học, khí chất lạnh lùng của Tiêu Mặc cộng thêm ngoại hình ưu tú, khiến y nổi tiếng trong nháy mắt, càn quét Tieba, diễn đàn, gần như là sập hết.
Lưu lượng quả thực là bùng nổ.
Rất nhiều người vì khuôn mặt và tính khí ấy, đã chủ động tấn công, nam nữ có hết, nhưng lần lượt bị từ chối, còn là loại từ chối ai nói gì được – Tôi chỉ muốn học hành thật tốt.
Mọi người phát hiện ra rằng Tiêu Mặc thực sự là không lung lay được, vì vậy sau một thời gian kiên trì, cuối cùng cũng buông tay, không cố gắng nữa.
Nhưng cho dù là trên diễn đàn hoặc Tieba, thì độ hot của y vẫn rất cao.
Ngang hàng với trạng nguyên tỉnh mới nhập học của Q đại bên cạnh.
Vì vậy, học sinh của cả hai trường đều dốc hết sức nhau mà nổ, muốn hạ thấp đối phương, cho đến một ngày, họ phát hiện ra rằng Tiêu Mặc và trạng nguyên tỉnh quen nhau, từ cùng lớp cùng trường, thậm chí là cùng một bàn, hơn nữa mối quan hệ còn rất tốt.
Mọi người: “... “
Không thiết yêu nữa.
Các cô gái nghe bạn bè nói xong, vẫn không bỏ cuộc, vẫn rất tự tin, háo hức nói: “Có lẽ không gặp đúng người, tóm lại tôi sẽ thử một lần. “
Nói xong, cô đứng lên, lấy một quyển sách ra khỏi giá sách bên cạnh, đi đến đối diện Tiêu Mặc ngồi xuống.
Phát hiện nữ sinh nhìn chằm chằm vào mình, Tiêu Mặc ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn cô một cái.
Cô gái nhếch môi và mỉm cười.
Tiêu Mặc một lần nữa cúi đầu, không cho cô gái vẻ mặt ưa nhìn gì.
Nữ sinh không bỏ cuộc, cúi đầu nhanh chóng viết tờ giấy đẩy tới trước mặt Tiêu Mặc.
“Tên tớ là Mia, có thể làm quen không?”
Tầm mắt của Tiêu Mặc đảo qua tờ giấy, cầm lấy viết vài chữ, dưới ánh mắt chờ mong và hưng phấn của nữ sinh, trả lại cho cô.
Cô gái không kịp chờ mà nhìn xuống, chỉ nhìn thấy mấy chữ được viết trên đó – Xin vui lòng đừng làm phiền tôi đọc sách.
“... “
Bạn nữ nhìn thấy cô trở lại, mỉm cười và nói: “Tớ nói mà. “
Cô gái nằm xuống bàn, “Nhưng khuôn mặt của cậu ấy thực sự rất hấp dẫn tớ, nhưng cậu ấy quá nghiêm túc, đọc sách có quan trọng không?”
“Tùy người thôi. ” Cô ấy chọt cánh tay của cô gái, “Cậu nhìn đi.”
Tiêu Mặc nhìn đồng hồ trên cổ tay, phát hiện thời gian cũng khoog kém, liền xoa xoa mi tâm, lấy điện thoại ra.
Cùng lúc đó, một tin nhắn WeChat được gửi đến.
Tiêu Mặc nhìn thấy tin, khuôn mặt vốn không có biểu cảm gì lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, khí tràng trong nháy mắt mềm xuống.
— Mặc Mặc, anh hết tiết rồi này, gặp ở chỗ cũ.
–Được.
Tiêu Mặc khép sách lại, đóng chặt ba lô, đứng dậy rời khỏi thư viện.
Chứng kiến cảnh này, cô gái giật mình há hốc mồm, “Cậu ấy có bạn gái, đi gặp bạn gái à? “
” Không phải đâu. ” Bạn cô lắc ngón tay, ” Lần cuối cùng tớ thấy, là cậu ta đi gặp trạng nguyên tỉnh của trường bên cạnh, cậu biết vị kia trường kế bên rồi đó, là bạn cùng lớp của cậu ấy, nghe nói còn là bạn cùng bàn, hai người còn được gọi là SZ. “
“... SZ? “
“Cặp học thần học bá hot. “
–
Tần Hoan ở ngoài cửa đông chờ Tiêu Mặc, thấy Tiêu Mặc xuất hiện, liền đi lên, tự nhiên ôm lấy vai Tiêu Mặc.
“Tối nay em muốn ăn gì?”
“Anh làm à?”
“Ừ, chúng ta đi mua đồ ăn trước. ” Tần Hoan và Tiêu Mặc sóng vai đi về phía ngôi nhà mà họ thuê bên ngoài trường học, “Hôm nay chúng ta đổi đường khác đi, không đi đường cũ nữa. “
“Hả “
Tần Hoan cố lừa cho qua, “Phải mua đồ ăn mà, đổi đường đi tương đối gần. “
Tiêu Mặc nhìn chằm chằm hắn không chớp mắt, vẻ mặt nghi hoặc.
Tần Hoan bị nhìn có chút khẩn trương, hắn ho một tiếng, rốt cục nói thật: “… Có chó á, anh mới thấy nó sáng nay. “
Nghe vậy, Tiêu Mặc nhớ tới từng Tần Hoan bị chó đuổi chạy khắp phố, cuối cùng phải chạy vào chợ, làm cho cả chợ gà bay chó sủa, nhịn không được cười.
Thấy Tiêu Mặc đang cười, Tần Hoan giả vờ tức giận, cứng mặt nắm lấy eo Tiêu Mặc một cái, “Được lắm, Mặc Mặc, em cười anh!”
Tiêu Mặc sợ ngứa, bị Tần Hoan bóp một cái, cả người đều run rẩy, vội vàng cúi người tránh đi. Tần Hoan vẫn đang tiếp tục, Tiêu Mặc sợ cực kì, y ngẩng đầu lên, hai má có chút đỏ, “Anh, em sai rồi..”
Tần Hoan híp mắt lại, tâm cơ boy lại online, “Vậy em hứa với anh một chuyện. “
Tiêu Mặc suy nghĩ một chút, gật đầu.
Tần Hoan mưu tính thành công, hài lòng cười, hắn nhẹ giọng nói bên tai Tiêu Mặc: “Lần trước mặc đồ mèo, cuối tuần lại mặc cho anh xem nhé?”
Quần áo là trước đây Tiêu Mặc giúp câu lạc bộ kịch nói tình bạn đóng một vai, chủ tịch câu lạc bộ kịch bày tỏ lòng biết ơn nên đã tặng cho y, đó là một bộ đồ đạo cụ, nhưng làm rất tốt, tai mèo, đuôi mèo và đệm thịt mèo cũng không ít, mặc vào như một con mèo lớn.
Trước đó y bị Tần Hoan dỗ dành mặc một lần, ngày hôm sau lưng mỏi eo nhức, thiếu chút nữa không đứng dậy nổi, từ đó bộ quần áo đã bị nhốt vào phòng tối nhỏ, không bao giờ thấy mặt trời nữa.
Lúc này lại nhớ lại đêm đó mình bị bắt nạt đến khóc, vành mắt đỏ ừng cầu xin tha thứ, hai má Tiêu Mặc trong nháy mắt đỏ lên.
Y cố gắng thay đổi suy nghĩ của Tần Hoan, “Anh ơi.... “
“Không.” Tần Hoan ngắt lời y, bổ sung thêm một câu, “Làm nũng cũng vô dụng.”
Tiêu Mặc do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn đồng ý mặc bộ trang phục mèo đặc biệt xấu hổ kia, nhưng mà ước pháp ba chương, lần này Tần Hoan tuyệt đối không được chạm vào y.
Hai người đi vòng quanh siêu thị để mua sắm.
Tần Hoan đẩy xe, một bên hỏi Tiêu Mặc muốn gì, một bên nhét đồ vào trong xe, xe sắp chất đầy mà vẫn còn đang ở khu ăn vặt.
Tiêu Mặc dừng lại trước khu khoai tây chiên, nhìn chằm chằm vào hai vị mà mình thường ăn trên kệ, rối rắm muốn mua loại nào.
Tần Hoan ném một túi kẹo mút vào trong xe, quay đầu lại thấy Tiêu Mặc đang rối rắm về khoai tây chiên, liền đưa tay lấy hai túi xuống, “Mua cả hai là được rồi. “
Hắn sủng nịch xoa xoa tóc Tiêu Mặc, “Còn cái gì khác không?” “
Tiêu Mặc nhìn thoáng qua trong xe đẩy, phát hiện mình không khống chế được mua có hơi nhiều, y nhìn phía dưới còn tới hai hàng kệ đồ ăn vặt, suy nghĩ một chút, quyết định không đi nữa, nếu không chắc chắn còn muốn mua.
Y kéo Tần Hoan đi sang bên kia, “Đủ rồi, chúng ta đi mua thức ăn đi. “
Sau khi mua thịt bò, sườn, đi đến khu vực rau để mua rau xanh, đậu phụ, cà tím, họ thanh toán rồi rời đi.
Siêu thị cách căn hộ bọn họ thuê không xa, băng qua đường rồi đi thêm năm phút nữa là tới, Tần Hoan lấy hai túi nặng nhất, chỉ để lại cho Tiêu Mặc một túi đồ ăn vặt nhẹ hỏng.
“Đúng rồi, sáng mai anh không có tiết.”
Tiêu Mặc suy nghĩ về lịch học, phát hiện ra rằng khóa học ngày mai của mình full kín hết, ngay cả buổi tối cũng có tiết.
Y nhìn Tần Hoan, “Em có tiết. “
“Anh biết. ” Nhấn thang máy, Tần Hoan nói, “Nhưng ngày mai anh muốn ở với em… Nói sao ta, đẹp trai nhất đi học chung ấy. “
Tiêu Mặc bị chọc cười, “Tự kiêu qúa đáng. “
Tần Hoan nhướng mày, “Anh không đẹp trai sao? “
Tiêu Mặc nhìn chăm chú vào Tần Hoan, rốt cuộc không có cách nào để lương tâm mê muội nói không đẹp trai.
Y hỏi: “Anh nghe được à?”
“Là nghe không lọt. ” Mở cửa vào nhà, Tần Hoan đặt đồ ăn vào phòng bếp, lại đặt đồ ăn vặt trên sô pha, sau đó kéo Tiêu Mặc ngồi xuống, ôm lấy y từ phía sau, hai tay vòng quanh eo y, ” Nhưng có em ở đây, anh sẽ không cảm thấy nhàm chán. “
Bạn trai nhà hắn trông đẹp như vậy.
Ngay cả khi hắn không làm gì cả ngày chỉ ngồi nhìn, hắn cũng sẽ không cảm thấy nhàm chán.
Tần Hoan ôm Tiêu Mặc nghỉ trên sô pha một lúc lâu, liền hôn lên má Tiêu Mặc, đứng dậy nói: “Anh đi nấu cơm tối. “
“Em giúp anh. ” Tiêu Mặc đi theo vào giúp đỡ.
Tài nấu nướng của Tần Hoan là lấy kinh nghiệm từ mẹ Tần và mẹ Khương Hàng trong kỳ nghỉ hè sau kỳ thi tuyển sinh đại học, để nuôi bạn trai nhà mình trắng trẻo mập mạp, hắn từ một tiểu vương tử nuôi trong nhà không phân biệt được ngũ cốc đã trở thành đầu bếp lớn.
Điều làm cho hắn hạnh phúc nhất, vẫn là Tiêu Mặc thực sự được hắn nuôi lên vài cân.
Nấu ăn cho người mình thích, nhìn em ấy ăn hết, là một việc có cảm giác thỏa mãn vô cùng.
Bữa tối của hai người rất đơn giản, ba món ăn và một canh, nhưng mỗi món ăn có đầy đủ màu sắc và hương vị, người nấu ăn dụng tâm vô cùng.
Tiêu Mặc và Tần Hoan ngồi đối diện nhau, vừa nói chuyện vừa ăn cơm, chủ cũ bố trí căn nhà ấm áp, giấy dán tường màu be, rèm cửa màu vàng nhạt, thảm thoải mái, trang trí nhỏ ở góc, ngay cả ánh sáng cũng có màu be.
Trong ánh sáng dịu dàng, hình ảnh hai người ăn tối với nhau, tốt đẹp và hạnh phúc.
–
Ngày hôm sau, Tần Hoan thật sự dậy đến trường với Tiêu Mặc.
Tiết buổi sáng là trong lớp học lớn.
Có tới mấy lớp học chung.
Tuy nhiên, Tần Hoan với một gương mặt lạ xuất hiện trong lớp học, vẫn khiến người ta vây xem…Đặc biệt là những người thường xuyên đi dạo trên các diễn đàn, liếc mắt một cái liền nhận ra hắn là ai.
Khuôn mặt này thực sự quá chói mắt, hơn nữa bây giờ là lưu lượng cao nhất Q Đại, người nổi tiếng đi trong trường, đi bất cứ nơi nào cũng có thể nhận ra hắn.
Cho dù đó là B Đại hay Q Đại, mỗi lớp hầu như có thể nhìn thấy học sinh dự thính, giáo viên thấy nhưng không thể trách, rất khoan dung. Vì vậy, giáo viên trên sân bục nhìn thấy Tần Hoan, còn vui mừng gật đầu.
Hotbou mới ra lò bên cách vách chạy đến trường luật để nghe giảng, trong một khoảng thời gian ngắn, tin tức như chắp cánh bay vậy, nhanh chóng lan rộng khắp mọi ngóc ngách.
Diễn đàn B Đại đã xây được một tòa cao ốc rồi.
1L: Mẹ ơi, nhìn gần trông siêu đẹp trai!
2L: Rất cao, chân siêu dài.
3L: Ai có thông tin liên lạc của ảnh không, động lòng rồi, muốn thông đồng.
4L: Lầu trên mang theo tui nữa!
...
57L: Thật ra tôi muốn bóc trần quan hệ giữa anh ta và hotboy nới của trường chúng ta, anh ta rõ ràng là đến đọc cùng á.
58L: Lên Tieba của trường cũ họ xem, mối quan hệ không bình thường, rất gay.
59L: Mấy người đủ rồi nhá, mắt hủ nên nhìn đâu cũng thấy gay, người ta rõ ràng là anh em tốt.
...
321L: Trộm nói cho mấy người biết, mấy người không có cơ hội đâu, họ đều đã có người yêu, giải tán đi mấy mẹ.
Tiêu Mặc và Tần Hoan cũng không biết mình đang bị nghị luận, Tần Hoan lại giống như lúc trước khi còn học trung học, nghiêng người nằm sấp trên bàn, không chớp mắt nhìn Tiêu Mặc, tận tâm làm việc “Nhìn chằm chằm vợ cuồng ma “
Xung quanh rối loạn, tất cả đều không nằm trong tầm mắt của hắn, đâu đâu trong lòng cũng chỉ có Tiêu Mặc trước mắt hắn đang tập trung tinh thần nghe giảng.
Tiêu Mặc thỉnh thoảng nghiêng đầu, cho Tần Hoan một nụ cười sáng lạn.
Tần Hoan và Tiêu Mặc ngồi cùng một chỗ, Tiêu Mặc Mặc chăm chú học, Tần Hoan nhìn chằm chằm Tiêu Mặc, một màn này tựa như trở lại thời trung học.
Mặc dù những ngày đó đã qua đi, nhưng nó vẫn còn trong ký ức của tất cả mọi người.
Thật lâu sau cũng không thể nào quên được.
Tần Hoan ngày nay so với ngày trước, càng ngày càng trưởng thành, cũng càng thêm chói mắt, bất luận ở nơi nào, đều sẽ là tâm điểm của đám đông.
Tiêu Mặc bỗng nhiên buông một tay xuống, chủ động nắm lấy tay Tần Hoan dưới bàn, ngón tay dọc theo khe hở chen vào, mười ngón tay đan vào nhau.
Tầm nhìn của hai người chạm vào nhau trong không khí, trong mắt có ánh sáng.
— Họ, thuộc về nhau.
— Chỉ thuộc về nhau.