Tôi Sinh Con Cho Hoàng Đế

Chương 62: Ngày diễn ra hôn lễ




Hồng Thanh đã biết trước hôn lễ của mình sẽ không diễn ra thuận lợi. Ngay từ đầu nó vốn đã không thuận lợi rồi. Vào buổi sáng lúc hôn lễ của hắn bắt đầu cử hành, trên trời bỗng xuất hiện một đàn quạ khoảng chục con bay tán loạn. Trong quan niệm của Vạn Lịch quốc, trước ngày thành hôn mà quạ bay đầy trời là điềm xui rủi.

Lúc quạ bay qua Hồng Thanh cũng nhìn thấy nhưng hắn không hiểu ý nghĩa của việc này. Chỉ đến khi thấy đám cung nữ và thái giám hốt hoảng kêu ầm lên hắn mới biết hoá ra quạ bay toán loạn vào thời gian này là điềm xấu. Con quạ màu đen vốn không phải thứ tốt lành, bay tán loạn vào ngày thành hôn tức là ám chỉ cuộc hôn nhân này không được trời cao ủng hộ. Nếu tiếp tục tiến tới sẽ gặp vận xui rủi.

Ở thế giới cũ của Hồng Thanh việc quạ bay kiểu này chả liên quan gì đến xui xẻo, trừ khi là xảy ra trong đám tang thôi. Quạ bay tán loạn, lại còn nhè ngay trên đầu Phượng Nghi cung của hắn. Ai nhìn vào cũng biết là ám chỉ hôn lễ của hắn và Tử Hằng rồi.

Hồng Thanh không tin vào mấy chuyện kiêng kỵ xui xẻo gì đó, nhất là từ sau khi đã chết qua một lần. Lúc hắn còn phải đi nhặt rác kiếm sống, cái gì người ta kiêng kị, hắn cũng đều làm qua cả rồi, có bị làm sao đâu. Cho nên đối với việc quạ bay này hắn cũng không sợ hãi. Hắn chỉ lo lắng cho Tử Hằng. E rằng hôn lễ không thể diễn ra.

Tử Hằng đang ngồi trang điểm trong tẩm cung thì nghe có quạ bay tán loạn phía trên Phượng Nghi cung lập tức chạy ra xem. Ánh mắt mở lớn bàng hoàng vô cùng.

"Hôm nay là hôn lễ của bệ hạ mà lại xảy ra chuyện này. Xem ra là điềm báo ông trời không ủng hộ rồi."

"Ta đã nói mà. Từ thuở lập quốc đến giờ chưa từng tồn tại việc đưa nam nhân lên làm phi. Thượng đế không ủng hộ là phải rồi."

Tử Hằng tức giận quay lại lườm mắt nhìn. Đám quan lại đang xì xào kia hốt hoảng quỳ sụp xuống.

"Bệ hạ, xin người bớt giận. Nhưng bệ hạ cũng đã tận mắt chứng kiến. Quạ bay tán loạn trên đầu Phụng Nghi cung. Rõ ràng trời cao không ủng hộ hôn lễ này."

"Bệ hạ, xin hãy hủy bỏ hôn lễ ngay lập tức. Không thể cưới Phương Hồng Thanh vào cung được."

"Các ngươi câm mồm lại cho ta. Kẻ nào còn nói thêm một câu về chuyện này, chém!"

Là một người sinh ra ở Vạn Lịch, Tử Hằng dĩ nhiên biết ý nghĩa của việc quạ bay tán loạn trên trời vào ngày cử hành hôn lễ. Hắn thực sự bàng hoàng và đau đớn vô cùng. Hắn sống hơn hai mươi năm, trải qua bao nhiêu đau khổ và cô độc mới tìm thấy người mà mình yêu thương thật lòng. Vậy mà trời cao lại không ủng hộ sao?

Đúng lúc này lại có một thái giám chạy vào nói nhỏ với Tử Hằng mấy câu. Tử Hằng vội vàng chạy đi tìm Hồng Thanh.

Vừa rồi thuộc hạ cho hắn biết ở bên ngoài cung có mấy tên đạo sĩ đứng ngoài phố rêu rao rằng kẻ mà hoàng thượng muốn cưới là một con hồ ly đội lốt người. Thượng đế không ủng hộ việc con của người cưới một kẻ như vậy nên mới phái bầy quạ đến báo tin. Nếu hoàng thượng vẫn bất chấp lệnh trời tiếp tục tổ chức hôn lễ nhất định sẽ bị trời giáng hình phạt xuống Vạn Lịch quốc. Hiện tại có rất nhiều dân chúng bên ngoài đang kéo đến cổng thành đòi hủy hôn lễ.

Tử Hằng không hiểu. Hắn chỉ là muốn cưới người mà hắn yêu, muốn cho người đó một danh phận để có thể danh chính ngôn thuận ở bên y cả đời mà cũng động đến trời cao được sao? Cái gì mà hồ ly hoá người. Hoang đường!

"Không được để Hồng phi biết chuyện này. Cho người ra ngoài bắt hết mấy kẻ tung tin bậy bạ đó lại. Chắc chắn có kẻ lợi dụng tình hình muốn phá hôn lễ của trẫm. Bắt hết chúng, tra hỏi chúng xem rốt cuộc là kẻ nào sai khiến!"

"Vâng."

...***...

Cho dù Tử Hằng không cho người nói cho Hồng Thanh biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài, thì cũng không biết bằng cách nào vẫn có người cố ý nói cho Hồng Thanh biết.



Sắc mặt của Hồng Thanh không biến chuyển nhiều lắm nên Danh Thần mới càng thấy lo lắng. Từ sáng hắn đã được hoàng thượng cắt cử sang Phượng Nghi cung bảo vệ cho Hồng Thanh. Hắn đứng ở bên ngoài chỉ đạo mọi thứ nên là người nhìn thấy cảnh tượng quạ bay trên đầu Phượng Nghi cung đầu tiên. Hắn cũng kinh hoàng không kém. Vậy mà Hồng Thanh khi nhìn thấy chuyện này chỉ ngạc nhiên chứ không lo lắng hay sợ hãi gì cho dù đã biết rõ ý nghĩa của nó. Trên đầu quạ vừa bay vừa kêu "cạch, cạch". Tiếng kêu càng lúc càng lớn, nghe mà thấy ớn lạnh. Sau đó lại có người báo tin dân chúng ầm ĩ đòi hủy hôn lễ càng khiến sự việc thêm nghiêm trọng. Nhưng dù vậy Hồng Thanh vẫn rất điềm tĩnh.

"Cha, sẽ không có chuyện gì chứ? Cha có phải sẽ không thể cưới nữa không?" Phi Diên lo lắng kéo vạt áo Hồng Thanh hỏi. Đôi mắt nó đỏ bừng giống như sắp khóc.

Hồng Thanh ngồi xuống xoa đầu thằng bé nói:

"Không sao đâu. Bọn họ nói linh tinh đó. Con không cần để ý." Sau đó hắn quay qua hỏi Danh Thần: "Ngươi có ngửi thấy có mùi gì lạ xung quanh không?"

Danh Thần ngạc nhiên hỏi lại:

"Mùi? Mùi gì cơ?"

"Ưm, con cũng ngửi thấy." Phi Diên khịt khịt mũi một chốc rồi nói.

"Ngươi để ý xem. Ta ngửi thấy có mùi gì đó rất lạ thoang thoảng trong không khí nhưng không nhận ra được là mùi gì."

Trong hoàn cảnh này mà vẫn còn để tâm đến mùi lạ trong không khí. Danh Thần cảm thấy rất khó hiểu nhưng vẫn thử ngửi xem. Hắn thấy hình như có mùi đó thật.

"Đúng không? Ngươi giúp ta tìm xem mùi đó phát ra từ đâu."

"Chuyện này quan trọng sao?"

"Rất quan trọng. Bầy quạ với đám người đạo sĩ kia sao lại cùng lúc gây chuyện như vậy. Ta nghi có kẻ giở trò."

"... Ta hiểu rồi."

Danh Thần nói với các thị vệ và những người khác cùng toả ra xung quanh tìm kiếm.

...***...

Lúc này Tử Hằng đã chạy gần đến Phụng Nghi cung thì đột nhiên bị thái hậu từ đâu xuất hiện chặn đường.

"Mẫu hậu…"

"Con đang định làm gì? Mặc đồ hỷ rồi chạy lung tung như thế còn ra thể thống gì?"

"Mẫu hậu, bây giờ chuyện đó không quan trọng. Nhi thần phải đến chỗ của Thanh nhi."

"Con đến đó thì có thể thay đổi được gì. Việc con cần làm bây giờ là ngay lập tức hủy hôn lễ, trấn an lòng dân."



Tử Hằng lập tức cự lại:

"Mẫu hậu, ngay cả người mà cũng tin mấy thứ vớ vẩn đó. Thanh nhi là người của con. Hắn không phải vận rủi hay hồ yêu gì cả."

"Ta không nói là ta tin. Có thể việc quạ bay tán loạn trên đầu Phụng Nghi cung  chỉ là sự tình cờ rồi bị kẻ xấu nhân cơ hội bôi xấu con và triều đình ta. Nhưng hoàng nhi, con phải hiểu tình hình chứ. Bên này quan lại và các cung nhân đều vô cùng lo lắng, ngoài cửa cung thì dân chúng hoang mang đòi huỷ hôn lễ. Con nghĩ vẫn có thể tiếp tục được hay sao?"

"Nhi thần …"

"Hằng nhi, đừng tự lừa dối bản thân nữa. Bản thân con biết rõ phải làm gì mới là tốt nhất."

Tử Hằng siết chặt hai bàn tay. Hôm nay là ngày thành thân của hắn, là hôn lễ mà hắn phải khó khăn lắm mới có thể tổ chức được, là hôn lễ mà hắn chờ đợi từng ngày từng giờ, cứ như vậy mà phải hủy sao? Hắn không cam tâm. Nếu hắn hủy tuy rằng có thể tạm thời an lòng dân nhưng sau đó Hồng Thanh phải sống trong cung thế nào? Hắn hủy hôn lễ có khác gì thừa nhận những lời đồn đại vô căn cứ kia là sự thật?

"Hoàng nhi, ta biết trong lòng con lo lắng điều gì. Con sợ Hồng Thanh sẽ chịu ủy khuất. Nhưng hôn lễ chỉ là tạm thời hủy bỏ chứ có phải ta không cho con cưới hắn lần nữa đâu."

"Là một hoàng đế con cần phải biết đặt an toàn của đất nước và dân chúng lên hàng đầu. Cho dù xảy ra chuyện gì thì làm yên lòng dân là việc quan trọng nhất. Còn về Hồng Thanh, mẫu hậu bảo đảm với con sẽ không để nó chịu ủy khuất gì. Đợi sau một thời gian dư luận dịu xuống rồi, không ai nhắc đến chuyện ngày hôm nay nữa con sẽ lại tổ chức hôn lễ lần nữa."

Nói thì đơn giản lắm. Nếu đã trải qua chuyện này một lần rồi lần sau dân còn để cho hắn tổ chức hôn lễ cưới Hồng Thanh nữa không. Sợ là cả đời hắn cũng không cưới được Hồng Thanh vào cửa.

"Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, có… có chuyện rồi." Một thái giám hớt hải chạy tới báo.

"Chuyện gì nói mau đi!"

"Bầy quạ lúc nãy đã… đã bay qua Vĩnh Hoà cung rồi."

"Cái gì?"

Vĩnh Hoà cung là nơi ở của thái hậu. Làm sao lũ quạ từ chỗ Phụng Nghi cung lại bay sang Vĩnh Hoà cung được. Bay qua đó lúc này là có ý gì? Mọi người ngẩng đầu nhìn theo hướng thái giám chỉ thì thấy đúng là đàn quạ lúc nãy. Chúng bay trên đầu Vĩnh Hoà cung và cũng bay tán loạn, cũng kêu lớn ầm ĩ như vậy. Thái hậu Lệ Hân vội kêu lên:

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Mau, tìm cách xua đàn quạ đó đi đi. Đúng là điềm gở mà."

Tử Hằng ngẩng đầu nhìn bầy quạ kia. Cứ cảm thấy có gì đó kì lạ.

Giữa lúc đám người của Vĩnh Hoà cung đang hì hục tìm cách đuổi quạ thì đột nhiên bầy quạ lại đổi hướng bay về một nơi khác.

"Nhìn kìa! Bầy quạ lại bay qua cung khác rồi kìa! Hình như đó là chỗ ở của Lan phi nương nương."

* Này thì xui xẻo. Thanh nhi nhà ta cho xui cả bầy.